Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 664: Nhìn thấy bố mẹ nuôi

Chương 664: Nhìn thấy bố mẹ nuôiChương 664: Nhìn thấy bố mẹ nuôi
Thẩm Miên lên xe, Hạ Nam liền quay đầu xe, tuy rằng trên đường tuyết đọng rất sâu, nhưng người đi trên đường cũng rất nhiều, mùng hai tết, mọi người đều vội vàng đi chúc tết thân thích.
Người đi đường nhìn thấy bọn họ ngồi ở trên ô tô, không khỏi hâm mộ.
Tuyết dày, đường trơn, Hạ Nam lái xe rất chậm, Thẩm Miên thưởng thức cảnh đẹp ngoài cửa sổ, đang định thu hồi ánh mắt, lại đột nhiên nhìn thấy phía trước có ba hình bóng quen thuộc, cô nhăn mày, vừa lúc người phía trước, cũng quay đầu nhìn lại đây.
Hạ Nam cũng thấy được ba người phía trước, hắn mặt vô biểu tình quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Miên, “Muốn dừng lại lên tiếng chào hỏi hay không?”
“Không cần” Thẩm Miên quyết đoán lắc đầu, “Bọn họ một nhà ba người vui vẻ như vậy, hiện tại nhìn thấy em, có khi còn cảm thấy đen đủi”
Hạ Nam nhấp môi một chút, không có ra tiếng.
“Dượng, cô, hai người nhìn người trên xe, có giống Miên không?” Ở nông thôn rất ít ô tô đi lại, cho nên mỗi lần nhìn thấy ô tô, Chu Tư Vũ đều sẽ nghĩ đến Hạ Nam, xe cách bọn họ chỉ có mấy mét, cô cảm thấy người ngồi trên xe có hơi chút giống Thẩm Miên cùng Hạ Nam. Nghe vay Chu Lan Phuong va Tham Kien Hoa quay đầu nhìn thoáng qua, xe gần như đã tới trước mặt, bọn họ cũng thấy rõ người trên xe, không phải Thẩm Miên thì là ai?
Đôi mắt Chu Lan Phương bốc hỏa, “Đứa con hoang này, thế nhưng còn dám tới đây, nếu nó dám xuống xe, cô sẽ đánh chết nó.”
Chu Tư Vũ lại cố ý nói: “Cô, nó bây giờ còn tới nơi này làm gì nha? Có thể nào là tới thăm hai người hay không? Rốt cuộc hai người cũng đã nuôi nó nhiều năm như vậy, nó khẳng định vẫn có một ít tình cảm đi”
Thẩm Kiến Hoa hừ một tiếng, “Dượng coi như chưa từng nuôi nó, nếu nó muốn về đây, dượng cũng sẽ không cho nó trở về, hộ khẩu đều đã dời đi rồi, cũng ở Cục Cảnh Sát nói rất rõ ràng, dượng và nó đã hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ.”
Nếu không phải không có biện pháp can thiệp, hắn còn không cho cô mang họ Thẩm.
“Dượng, cô, nó dù sao cũng là đứa trẻ hai người nuôi lớn, nếu nó thật sự biết sai trở về, hai người vẫn nên tiếp thu!” Chu Tư Vũ ôn nhu khuyên giải, Thẩm Miên hiện tại mở cửa hàng bán thực phẩm, một tháng khẳng định có thể kiếm được không ít tiền, bắt lấy nó, chẳng khác nào bắt lấy một cây rụng tiền.
Trong lòng Thẩm Kiến Hoa cũng có chút dao động, nuôi con gái lớn như vậy, tới lúc thành tài, lại không có quan hệ gì với hắn, ngoài miệng nói từ bỏ, nhưng trong lòng vẫn có chút không cam lòng.
Vì thế nói: “Trừ phi nó quỳ xuống nhận sai, bằng không dượng sẽ không tha thứ cho nó.”
Chu Lan Phương còn nhớ thương số tiền Thẩm Miên mang đi, “Đồng thời nó cũng phải cầm hết tiền trở về, một phân cũng không thể thiếu”
“Được rồi, chúng ta cũng đừng nhìn nó nữa, tránh nó cho rằng hiện tại nó có bản lĩnh, chúng ta muốn nịnh bợ nó” Thẩm Kiến Hoa nhìn thẳng phía trước, bày ra một bộ dáng không muốn nhìn thấy Thẩm Miên.
Chu Lan Phương và Chu Tư Vũ nghe được hắn nói như vậy, cũng đều thu hồi ánh mắt.
Ô tô rất nhanh tới bên cạnh ba người, tốc độ cũng so với trước đó chậm hơn một ít, Thẩm Kiến Hoa cho rằng Hạ Nam muốn dừng xe, lập tức bày ra một bộ dáng thực tức giận.
Nhưng một giây tiếp theo, ô tô của Hạ Nam đột nhiên tăng thêm tốc độ, trực tiếp lướt qua bên cạnh ba người, ba người tức khắc choáng váng, nhìn xe Hạ Nam càng đi càng xa mới phản ứng lại đây, trước đó là bọn họ đã suy nghĩ nhiều.
Sắc mặt Thẩm Kiến Hoa xanh mét, tốc độ đi nhanh hơn, Chu Lan Phương thì hùng hùng hổ hổ một đường.
Chu Tư Vũ cũng có chút thất vọng, còn tưởng Thẩm Miên sẽ niệm chút cũ tình, không nghĩ tới, con oắt chết tiệt kia thật là một con sói mắt trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận