Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 671: Khẩu mau

Chương 671: Khẩu mauChương 671: Khẩu mau
Người đi ngang qua thấy một màn như vậy, không khỏi đều tò mò nhìn qua, da mặt Cố Kiến Lễ cũng đủ dầy, một chút cũng không cảm thấy ngại, hắn cảm thấy, muốn cưới được người vợ xinh đẹp như Thẩm Miên, da mặt phải đầy mới được.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, đứng hơn nửa giờ, Tiểu Thúy tri kỷ dọn một cái ghế lại đây cho Lục Tư Viễn, Lục Tư Viễn bắt chéo chân ngồi lên, vui vẻ thoải mái nhìn chằm chằm hắn.
Mặt trời tháng ba ấm áp, không nóng không lạnh, hắn coi như ngồi ở đây phơi nắng.
Lúc mới đầu, Cố Kiến Lễ không đi, hắn cứ đứng ở đây chờ Thẩm Miên, nhưng mắt thấy đến giữa trưa, chân hắn đều đã mỏi, mà Thẩm Miên còn chưa có xuất hiện, hắn liền muốn rút lui, nghĩ ngày mai lại đến, nhưng Lục Tư Viễn căn bản không cho hắn cơ hội này, ngăn đón không cho đi.
Chân cẳng hắn không tốt, cũng không có cao như Lục Tư Viễn, đánh không lại, nghĩ đối phương là anh của Thẩm Miên, cũng không thể đánh, chỉ có thể chịu đựng.
Tới giờ cơm, Tiểu Thúy đóng gói một phần khoai tây thịt cho Lục Tư Viễn, Lục Tư Viễn một bên ăn, một bên cố ý dụ hoặc hắn, bụng Cố Kiến Lễ kêu ục ục, nuốt nước miếng.
Hai người giằng co đến hơn 3 giờ chiều, tính thời gian, Thẩm Miên đã sắp tới đây, Lục TU Viên mới thả cho Cố Kiến Lễ rời đi.
Mọi người đều cho rằng, Cố Kiến Lễ lần này hẳn sẽ nhớ, sẽ không dám tới nữa, ai cũng không nghĩ tới, sáng sớm ngày hôm sau, hẳn lại tới nữa.
Vẫn là Trương Thiến phát hiện hắn đầu tiên, liên tục ba ngày qua đi, Lục Tư Viễn không có ở đây, Trương Thiến cũng có chút sợ, “Tiểu Thúy, tên biến thái kia lại tới nữa, làm sao đây!”
Tiểu Thúy run run, ra bên ngoài nhìn, quả nhiên Cố Kiến Lễ ở bên ngoài, “Chị đừng ra bên ngoài nhìn hắn, coi như hắn không tồn tại đi, Miên không ở đây, hắn hẳn là chỉ đứng một lát liền đi thôi.”
“Vạn nhất hắn không đi thì làm sao bây giờ?” Trương Thiến có chút lo lắng.
“Anh Quân sắp tới rồi, hắn không đi cũng không dám làm øì, anh Quân đã từng nhập ngũ, đánh nhau rất lợi hại” Tiểu Thúy thấy Trương Thiến so với cô còn sợ hơn, chỉ có thể giả vờ trấn định hơn một chút.
Quả nhiên, nghe được cô nói, Trương Thiến kiên định hơn một ít.
Ở bên ngoài đứng một giờ, chưa thấy được Lục Tư Viễn, cũng chưa thấy được Thẩm Miên, Cố Kiến Lễ có chút không yên ổn, Thẩm Miên ngày hôm qua không có tới đi làm, hôm nay lại không có tới, sẽ không phải là xin nghỉ hẳn rồi chứ?
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn quyết định đi vào hỏi cho rõ ràng.
“Anh làm gì?” Tiểu Thuý vừa mới thu một phần tiền đồ ăn, nhấc đầu lên, phát hiện Cố Kiến Lễ thế nhưng đi vào, cô theo bản năng cất tiền vào ngăn kéo đóng lại, vẻ mặt cảnh giác nhìn hắn.
Trương Thiến nghe được động tĩnh, ngẩng đầu lên, cũng hoảng sợ, chạy nhanh đến phía sau Tiểu Thúy.
“Các em đừng sợ.” Cố Kiến Lễ khập khiễng đi về phía trước một bước, cười ha hả hỏi: “Anh chỉ muốn hỏi một chút, Miên ngày hôm qua và hôm nay, sao không có tới đi làm?”
Cái gọi là tướng từ tâm sinh, Cố Kiến Lễ dù cho cười, cũng vẫn cho người ta cảm giác đáng sợ.
Tiểu Thúy vừa định tìm lời nói qua loa lấy lệ cho xong, Trương Thiến lại lên tiếng trước cô một bước, “Miên là học sinh, hôm nay đi học, đương nhiên không thể tới đây.”
“Trương Thiến” Tiểu Thúy quát lớn một tiếng, Trương Thiến sao có thể nói ra việc Miên là học sinh chứ, vạn nhất người này đi đến cửa trường chặn Miên thì làm sao?
Trương Thiến nhận ra mình đã nói sai, vội vàng bưng kín miệng.
“Miên là học sinh?” Ánh mắt Cố Kiến Lễ sáng lên, “Em ấy là học sinh trường nào? Em trai anh đang đi học ở cao trung hai”
“Không quan hệ với anh, anh mau đi đi, bằng không anh Quân tới, se không khách khí với anh.” Sợ Trương Thiến lại nói lời không nên nói, Tiểu Thúy chạy nhanh giành trả lời trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận