Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 674: Về sau đừng lại đến cao trung ba

Chương 674: Về sau đừng lại đến cao trung baChương 674: Về sau đừng lại đến cao trung ba
Lục Tư Viễn bị cô gọi có chút phiên, bước chân khựng lại, xoay người hỏi, “Điền Màu Nghiên, cậu không có việc gì cần làm sao? Cậu không cần học tập sao? Sao cứ đến thứ bảy lại tới đây?”
Lúc mới đầu, hắn là muốn kích thích Thẩm Miên một chút, mỗi lần Thẩm Miên ở trước mặt hắn lải nhải, hắn cảm thấy đặc biệt vui vẻ.
Nhưng thời gian dài, hắn liền có chút không kiên nhẫn, lại bị Dương Tiểu Tế nói như vậy, hắn càng thêm chán ghét Điền Màu Nghiên.
Thấy biểu tình hắn chán ghét, Điền Màu Nghiên thực thương tâm, “Tớ chỉ muốn ở bên cậu lâu một chút, không phải trước đó cậu cũng thực vui vẻ sao?”
“Ai nói cho cậu là tớ vui vẻ?” Lục Tư Viễn dỗi trở lại một câu, cảnh cáo: “Về sau đừng đến cao trung ba nữa.”
Nói xong, hắn nhấc chân rời đi.
Điền Màu Nghiên định tiếp tục đuổi theo, nhưng bị hắn quay lại trừng, tức khắc thành thật.
Nghĩ đến hôm nay Chu Tư Vũ giống như cũng không trở về nhà, cô lại trở về trường học, vừa lúc ở cửa trường đụng tới Chu Tư Vũ, hôm nay Chu Tư Vũ trang điểm thật xinh đẹp, biểu tình trên mặt đối lập với cô. Trong lòng cô tức khắc càng hụt hãng, “Trang điểm giống như tiểu yêu tinh, muốn đi đâu vậy?”
“Tớ đi đến nhà anh Kiến Bân học nhóm.” Chu Tư Vũ mẫn cảm phát hiện, cảm xúc của cô không đúng lắm, “Hôm nay không phải cậu đi gặp Lục Tư Viễn sao? Sao lại không vui như vậy?”
Trong khoảng thời gian này, quan hệ giữa Điền Màu Nghiên và Lục Tư Viễn giống như phát triển không tồi, mỗi lần trở về đều vui vui vẻ vẻ, từ thứ hai liền bắt đầu mong thứ bảy, cô còn tưởng rằng hai người thích nhau, xem tình huống hiện tại, giống như sự tình không phải như cô tưởng tượng.
“Đừng nói nữa, cậu mau đi đi! Tớ về nhà”
Vốn định oán giận cùng Chu Tư Vũ một chút, nhưng thấy Chu Tư Vũ và Cố Kiến Bân phát triển tốt như vậy, Điền Màu Nghiên không nghĩ bị so sánh kém cô, cũng không có tâm tình nói chuyện.
Bên này.
Thấy chỉ có một mình Lục Tư Viễn tới, Thẩm Miên học bộ dáng âm dương quái khí ngày thường của hắn nói: “Nha! Hôm nay sao chỉ có một mình ngươi vậy, bảo tiêu cao trung hai của ngươi đâu?”
Lục Tư Viễn 'xí' một tiếng, “Bảo tiêu cái gì? Ta cảm thấy phiền muốn chết, mỗi ngày đều đi theo ta, làm người đau cả đầu”
Thẩm Miên liếc hắn một cái, vừa lúc nhìn thấy Đại Quân kéo một xe đồ ăn tới, tức giận nói, “Mau đi giúp anh Quân dỡ hàng đi.”
“Dỡ liền dỡ, hung dữ cái gì?”
Lục Tư Viễn buông cặp sách, vén tay áo lên hỗ trợ Đại Quân.
Một xe hàng hóa rất nhanh liền được hai người dỡ xong, Đại Quân nghỉ ngơi trong chốc lát, liền cùng Lục Tư Viễn trở về thôn, hai người vừa đến cửa thôn, đã bị thôn dân gọi lại.
“Tư Viễn! Cháu mau về nhà nhìn xem đi! Nhà cháu hôm nay có chuyện vui.”
“Chuyện vui gì?” Lục Tư Viễn kỳ quái hỏi.
Thôn dân vui tươi hớn hở không nói, “Cháu trở về sẽ biết”
Lục Tư Viễn và Đại Quân nhìn lẫn nhau, hai người đều vẻ mặt nghi hoặc, tới cửa nhà, Lục Tư Viễn liền nghe được âm thanh của mợ và cậu vang lên ở trong sân, trong lòng Lục Tư Viễn ẩn ẩn có phỏng đoán, đi đến trong sân, quả nhiên thấy được hai hình bóng quen thuộc, sắc mặt hắn biến đổi, xoay người liền đi ra ngoài.
“Tư Viễn”
Ông ngoại Lục gọi hắn lại.
“Đứa nhỏ này, ba mẹ cháu đã trở lại, cháu không vào chào, chạy đi đâu thế?” Lục Đại Thừa tiến lên túm Lục Tư Viễn trở về.
Lục Vân nhìn con trai đã trưởng thành, nước mắt lách cách một chút liền rơi xuống, “Tư Viễn.” Cô duoi tay ra chạm vào Lục Tư Viễn, lại bị hắn né tránh.
Phùng Trăm Vạn nhìn thấy con trai, cũng hơi hơi đỏ hốc mắt, năm đó rời đi, con trai vẫn là một đứa trẻ, hiện giờ đã trưởng thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận