Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 681: Oán trách

Chương 681: Oán tráchChương 681: Oán trách
Thẩm Miên tắm rửa xong, nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, ban đầu nghĩ sự tình của Lục Tư Viễn, tới sau lại tất cả đều là thân ảnh của Hạ Nam.
Cô sao lại thích anh Hạ chứ?
Anh Hạ xác thật rất ưu tú, chính là bởi vì quá ưu tú, cho nên mới không phải người cô có thể mơ ước!
AAA
Thẩm Miên bất đắc dĩ ở trên giường quay cuồng một vòng.
Không được, bắt đầu từ ngày mai, cô nhất định phải bảo trì khoảng cách với anh Hạ, đuổi đi tất cả ý tưởng không nên có.
Không thể thích anh Hạ, không thể thích anh Hạ, không thể thích anh Hạ.
Thẩm Miên không ngừng thôi miên chính mình, cũng không biết đã ngủ từ khi nào.
Ngày tiếp theo, cô mang một đôi mắt gấu trúc đến trường học, thậm chí quên cả mang cơm sáng cho Lục Tư Viễn.
Đối với việc này, Lục Tư Viễn rất ý kiến, Thẩm Miên trừng hắn, “Ăn ít đi một bữa ngươi cũng không chết đói được”
“Thẩm Miên ngươi có lương tâm hay không?” Con bé này, năm nay cũng đã 17 tuổi, sao không biết đau lòng người ta một chút vậy?
“Lương tâm là thứ gì?” Thẩm Miên trợn trắng mắt.
“Ngươi.....” Lục Tư Viễn bị chọc tức.
Nghẹn sau một lúc lâu, nói: “Tâm tình ta không tốt, ngươi nhìn không ra được sao? Cũng không biết quan tâm ta một chút sao.”
“Lục Tư Viễn à, cậu gần đây như thế nào? Vì sao tâm tình không tốt?” Thẩm Miên phối hợp với lời của hắn, giả mù sa mưa hỏi một câu.
Lục Tư Viễn tức muốn chết, nói: “Ba mẹ ta đã trở lại”
“Đây là chuyện tốt, tại sao tâm tình của ngươi không tốt?” Thẩm Miên ra vẻ không biết việc này.
Thấy bộ dáng cô không sao cả, Lục Tư Viễn càng tức giận, “Bọn họ muốn ta chuyển trường, bảo ta đi thủ đô”
“Vậy ý ngươi như thế nào?” Thẩm Miên nhân cơ hội truy vấn.
Lục Tư Viễn hừ một tiếng, “Ta không nghĩ đi, dựa vào cái gì bọn họ mấy năm nay không nhớ nổi ta, vừa nhớ tới ta, liền đòi đón ta đi, cũng không hỏi ý kiến của ta?”
Tựa hồ cảm thấy nói như vậy quá làm ra vẻ, hắn lại bổ sung, “Mấy năm nay, bọn họ ngay cả tiền sinh hoạt cũng không gửi về, cũng mặc kệ ta, ông ngoại lớn như vậy, cũng không trở lại nhìn xem, có người cha mẹ nào đối xử với con cái như vậy không?”
“Có lẽ bọn họ có nỗi niềm khó nói nào đó” Thẩm Miên suy đoán, “Có thể nào là bởi vì trước đó sống không tốt hay không?”
“Sao có thể?” Lục Tư Viễn cười nhạo, “Ngươi không biết đó thôi, bọn họ hiện tại sống rất tốt, ăn mặc như nhà giàu mới nổi, ba ta còn ăn đến phì cả bụng, vừa thấy liền biết mấy năm nay sống không tồi, nơi nào còn nhớ rõ ta và ông ngoại?”
Dù sao cũng là người nhà hắn, Thẩm Miên không đánh giá nhiều, vì thế hỏi, “Vậy ngươi hiện tại tính toán?”
“Như thế nào cái gì?” Lục Tư Viễn thập phần dứt khoát nói: “Ta sẽ không đi cùng bọn họ, nếu bọn họ nguyện ý, sinh thêm một đứa con trai nữa cũng được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận