Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 687: Oan gia ngõ hẹp 1

Chương 687: Oan gia ngõ hẹp 1Chương 687: Oan gia ngõ hẹp 1
“Cậu mới là tiện nhân, cả nhà cậu đều là tiện nhân” Dương Tiểu Tế cũng không sợ cô, hai người trực tiếp chỉ vào đối phương mắng lên.
Chung quanh không ít người vây xem, Chu Tư Vũ cảm thấy mất mặt.
“Hai người muốn cãi nhau, đến ven đường mà cãi, đừng đứng ở chỗ này, nhiều người nhìn như vậy, thật mất mặt!”
Bạn Dương Tiểu Tế cũng cảm thấy bị người ta nhìn như vậy rất khó chịu, “Tiểu Tế, chúng ta đi.........”
“Có bản lĩnh liền đến đây cãi nhau với tôi” Điền Màu Nghiên trực tiếp chỉ về ngõ nhỏ bên cạnh không ai đi đến.
Dương Tiểu Tế không cam lòng yếu thế, nhấc chân đi theo.
Chu Tư Vũ cùng bạn Dương Tiểu Tế thấy thế, cũng theo qua.
Các cô không hề chú ý tới, vừa rồi ầm 1 đã khiến cho hai nam nhân chú ý.
Ngõ nhỏ này rất sâu, tận cùng bên trong là một căn nhà rất lớn, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà hoang phế, vẫn luôn không có ai ở, cửa chính đã bị hỏng.
Trong sân cỏ dại mọc lan tràn, thoạt nhìn có chút dọa người.
Vì không muốn người khác quấy ray bọn họ cãi nhau, bốn người trực tiếp đi vào.
“Điền Màu Nghiên, cậu có phải ăn gan hùm mật gấu hay không, dám mắng tôi?” Dương Tiểu Tế bóp eo, tức giận trừng Điền Màu Nghiên, cô gái chết tiệt kia, câu dẫn Lục Tư Viễn cũng thôi đi, còn dám chọc cô.
“Mắng cậu thì làm sao?” Điền Màu Nghiên cũng không sợ cô, nói thẳng: “Ba câu là hiệu trưởng cao trung ba thì làm sao vậy? Tay có dài, cũng không duỗi đến cao trung hai được”
“Không cần ba tôi, tôi cũng có thể thu thập cậu.” Dương Tiểu Tế trực tiếp xông lên, đánh nhau với Điền Màu Nghiên.
Hai người ai cũng không nhường ai, nắm tóc cào mặt đều dùng tới.
Chu Tư Vũ khinh thường tham dự đánh nhau, cô cảm thấy đây là việc làm của loại đàn bà đanh đá, bạn của Dương Tiểu Tế cũng bị dọa choáng váng.
“Đánh cũng thật náo nhiệt, đều không cần chúng ta ra tay.”
Một âm thanh nam nhân xấu xa đột nhiên vang lên ở cửa.
Dương Tiểu Tế và Điền Màu Nghiên nghe được âm thanh, đều theo bản năng nhìn về phía cửa, thấy mấy nam nhân xa lạ đứng ở cửa, Dương Tiểu Tế theo bản năng cảnh giác lên. “Các anh là ai? Chúng tôi đánh nhau liên quan gì đến các anh?”
Điền Màu Nghiên nhìn thấy mấy nam nhân, lại sợ đến trắng mặt.
Đây không phải ai khác, đúng là Tôn Hà lần trước ức hiếp cô.
Điền Màu Nghiên sợ hãi, theo bản năng muốn chạy, lại bị Tôn Hà ngăn chặn.
“Muốn chạy đi đâu?” Hắn nhìn thoáng qua căn nhà, cười ý vị thâm trường, “Đa tạ các em đã chọn địa phương tốt như vậy, giúp anh bớt việc!”
Hắn dùng tay vỗ vỗ khuôn mặt Điền Màu Nghiên, nói: “Lần trước báo nguy, làm hại anh mày trốn chạy khắp nơi như chó hoang, thù này anh đây vẫn luôn nhớ kỹ.”
“Sự tình lần trước, không phải tôi báo cảnh sát, cầu xin anh buông tha cho tôi đi!” Điền Màu Nghiên hoảng sợ.
Dương Tiểu Tế cũng đã nhìn ra, người này là kẻ thù Điền Màu Nghiên, thoạt nhìn thật không dễ chọc, cô không ngốc, ai có thể chọc, ai không thể chọc cô cũng biết, vì thế nói: “Đây là việc riêng của các người, các người tự xử lý, chúng tôi đi”
Nói xong, cô lôi kéo bạn muốn chạy, lại bị Tôn Hà mang người ngăn lại.
Tôn Hà: “Chúng mày một người cũng không thể đi” Có sự tình báo cảnh sát lần trước, hắn lần này đã khôn hơn.
Nghe được lời này, bạn Dương Tiểu Tế trực tiếp bị dọa khóc.
Dương Tiểu Tế thấy thế, cũng có chút nóng nảy, “Chuyện của các người có quan hệ gì với chúng tôi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận