Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 69: Lun giống cái củ cải nhỏ đinh

Chương 69: Lun giống cái củ cải nhỏ đinhChương 69: Lun giống cái củ cải nhỏ đinh
Một nam sinh đen gầy trong đó thậm chí còn cười vẻ mặt thiếu đánh, “Chị gái ơi, nơi này là WC nam, chị đọc sách nhiều năm như vậy, WC nam nữ cũng không phân rõ được sao?”
Những người khác nghe được lời này, lại cười vang một trận.
Lục Tư Viễn bị đánh có chút ngốc, hắn vẫy vẫy đầu nhìn động tác gà mái bảo vệ nhãi con của Thẩm Miên, chỉ cảm thấy một cổ lửa nảy lên trong lòng, hắn một tay kéo Thẩm Miên ra phía sau mình.
“Ngươi tiến vào làm gì? Mau đi ra.”
“Cùng nhau đi”
Thẩm Miên túm cánh tay hắn, đi ra ngoài.
Niên đại này, WC vẫn là hố phân kiểu cũ, mùi bên trong không dễ ngửi, cô cũng không dám quá dùng sức hô hấp.
“Đi, chạy đi đâu?” Đỗ Hiểu Huy trực tiếp ngăn ở trước mặt hai người, “hôm nay nếu mày vào được, vậy một người cũng không đi được, hoặc là hắn quỳ xuống xin lỗi, hoặc là mày thế hắn ăn phân, bằng không ai cũng đừng nghĩ có thể đi ra ngoài được”
Lần trước bị đánh, hắn tức muốn chết, còn cảm thấy mất hết cả mặt mũi, vẫn luôn muốn tìm cơ hội trả thù, nhưng không có cơ hội đụng tới Lục Tư Viễn, hôm nay gặp được, vậy thù mới hận cũ cùng nhau tính.
Lục Tư Viễn nghe vậy, đương trường liền phải bão nổi, đang muốn một quyền đánh qua, lại nghe Thẩm Miên đột nhiên rống giận một câu.“Tao ăn em gái mày.”
Một đám, bao gồm cả Lục Tư Viễn trong đó, ai cũng không nghĩ tới, cô lớn lên lùn như cây củ cải, thế nhưng lại có thể rống ra tiếng lớn như vậy, còn một chút đều không sợ bọn họ, giống như lúc cô đột nhiên vọt vào, mọi người đều sửng sốt một chút.
Thẩm Miên cũng không cho bọn họ thời gian phản ứng, trừng mắt tức giận mắng, “Một đứa trẻ mới bao lớn, không chăm chỉ đọc sách, còn chơi trò này, xem phim nhiều quá đi?”
Đỗ Hiểu Huy phản ứng lại đây, bị cô chọc giận, cười, “Củ cải nhỏ, mày nói ai là đứa trẻ?”
Vóc dáng nho nhỏ, lại có can đảm này, điểm này hắn vẫn là bội phục.
Thẩm Miên đang muốn nói chuyện, Đỗ Hiểu Huy lại là vẻ mặt thú vị đánh giá cô một vòng, hỏi, “Mày nói, hai đứa chúng mày có phải đang cặp với nhau hay không?”
Hắn hướng dẫn Thẩm Miên, “Chỉ cần mày thừa nhận, tao sẽ lập tức thả hai đứa đi ra ngoài.” Dù sao người hắn cũng đã đánh, thù cũng đã báo, không có hại.
“Hiểu Huy......”
Nam sinh vừa bắt Lục Tư Viễn ăn phân kia tên là Tôn Hà, hắn vừa nghe vậy, tức khắc nóng nảy, hắn bị đánh thảm nhất, sao có thể thả hai người đi?
“Con mẹ nó, mày nói hươu nói vượn cái gì vậy?”
Lục Tư Viễn không cho Tôn Hà cơ hội nói hết lời, đi lên liền tưởng đánh Đỗ Hiểu Huy.
Tình huống lại lần nữa mất khống chế, mấy người lại đánh lên tới, người khác tuy rằng nói không cho Thẩm Miên đi, nhưng thấy cô nhỏ như cây củ cải, cũng không đem cô để vào mắt, đều đi công kích Lục Tư Viễn.
Mắt thấy tình huống không ổn, Thẩm Miên vội vàng đi lên, cô từ phía sau ôm lấy Đỗ Hiểu Huy, kéo hắn ra bên ngoài, trong miệng còn kêu.
“Đừng đánh nữa, giáo viên tới”
Mấy người đánh đỏ mắt, nơi nào còn tin tưởng lời Thẩm Miên nói?
Đỗ Hiểu Huy bị Thẩm Miên ôm lấy cánh tay, quăng hai cái không ném ra được, lại bị Lục Tư Viễn nhân cơ hội đánh hai quyền, Tôn Hà cũng ở trong hoảng loạn, dẫm phân đầy chân.
Bên ngoài rất nhiều bạn học đang xem, lại không ai dám tiến vào.
Trì hoãn lâu như vậy, giáo viên cũng không có một người tới, nói vậy, Vương Lăng Lăng các cô căn bản không đi báo giáo viên đi. Tâm nhãn của mấy cô gái nhỏ, so với trong suy đoán của cô còn muốn hư hơn.
Đỗ Hiểu Huy ăn hai đấm, hỏa khí bốc lên, khuỷu tay huých về phía sau đánh vào trên mặt Thẩm Miên, sức lực thiếu niên không nhỏ, nửa bên mặt cô đều sưng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận