Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 702: Không người ở mua

Chương 702: Không người ở muaChương 702: Không người ở mua
phòng ở làm gì?
“Cái gì?” Đỗ Hiểu Huy trợn mắt há hốc mồm nhìn cô, “Miên, có phải cậu không nghe rõ những gì tớ vừa mới nói không? Căn nhà kia có người chết, còn là nam nhân trẻ tuổi tự sát”
“Tớ đều nghe rõ, tớ cảm thấy khá tốt” Thẩm Miên không sao cả nhún bả vai một chút.
Lại qua mấy năm, căn nhà này sẽ bị quốc gia trưng thu, cô hiện tại mua căn nhà này, chính là trả thù lớn nhất đối với Cố gia, qua mấy năm nữa, người Cố gia đều sẽ hối hận đến xanh ruột.
“Cậu thật sự muốn mua căn nhà này?” Đỗ Hiểu Huy vẻ mặt quỷ dị, “Mua rồi, cậu dám ở sao?”
Chính hắn cũng không dám.
“Mua không nhất định phải ở.” Thẩm Miên nói.
“Không ở vậy mua làm gì?”
Đỗ Hiểu Huy rất kỳ quái, nhà còn không phải là dùng để ở sao?
Thẩm Miên ý vị thâm trường cười một chút, cũng không có nhiều lời, trong đầu đều suy tư chuyện căn nhà.
Vương Nhị Phượng khẳng định sẽ không bán căn nhà cho cô, cho nên, nếu cô muốn mua nhà, phải nghĩ cách tìm người ra mặt.
Nghĩ tới nghĩ lui, Thẩm Miên cũng không tìm được người thích hợp giúp cô ra mặt.
Cô thở dài một hơi, xem ra, lần này lại phải phiền toái anh Hạ.
Từ sau khi phát hiện ra tâm tư của chính mình, Thẩm Miên đều cố tình lảng tránh hắn, không có chuyện gì đặc biệt tất yếu, Thẩm Miên trên cơ bản sẽ không đi tìm hắn.
Mà hắn trong khoảng thời gian này cũng rất bận, chạy qua lại các nơi, cho nên, hai người cũng đã hơn nửa tháng không gặp mặt nhau.
Nghĩ đến buổi tối sẽ đi gặp hắn, trong lòng cô thế nhưng có một tia chờ mong, nhận thấy được chính mình khác thường, cô vội vàng lắc đầu ném đi tư tưởng lung tung rối loạn, anh Hạ đối với cô tốt như vậy, cô cũng không thể lấy oán trả ơn.
Thẩm Miên sau khi về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ xong, cả người thoải mái thanh tân, sau dó liền gõ cửa phòng Hạ Nam.
Đại khái qua tâm một phút, Hạ Nam mới mở cửa phòng ra, hắn vừa rồi tựa hồ đang tắm, trên tóc còn nhỏ nước, trên cổ còn có một ít bọt nước chưa lau khô, theo cổ chảy về phía ngực.
Mặt Thẩm Miên không chịu khống chế đỏ lên, “anh Hạ, anh đang tắm rửa sao? Anh lau khô đầu tóc trước đi, em đợi chút nữa lại đến”
“Không cần” Hạ Nam giữ cửa hoàn toàn mở ra, “Vào đi!”
Thẩm Miên: “......” Cô lặng lễ nuốt nước miếng một chút, cúi đầu đi vào, ngồi xuống trên sô pha.
Hạ Nam đổ một ly nước ấm đặt ở trên bàn trước mặt cô, sau đó nhàn nhạt hỏi một câu, “Có việc gì sao?”
“Là có chút việc muốn nhờ anh hỗ trợ.” Thẩm Miên không dám ngẩng đầu đối diện với hắn, âm thanh cũng không khỏi nhỏ hơn một chút.
Hạ Nam không lên tiếng, tựa hồ đang đợi cô nói tiếp, Thẩm Miên điều chỉnh cảm xúc một chút, sau đó mới dám ngẩng đầu nhìn hắn.
“Anh Hạ, em muốn mua một căn nhà, nhưng em và chủ nhân của căn nhà có chút vấn đề qua lại, bọn họ khả năng không muốn bán cho em. Cho nên, em muốn hỏi một chút, anh có thể giúp em tìm một người có thể tin được, giúp em ra mặt làm chuyện này hay không?”
“Anh không được sao?” Hạ Nam nhướng mày.
Thẩm Miên lắc đầu, “Bọn họ cũng nhận thức anh”
Bạn cần đăng nhập để bình luận