Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 704: Cảm ơn anh Hạ ngươi

Chương 704: Cảm ơn anh Hạ ngươiChương 704: Cảm ơn anh Hạ ngươi
Nghe Hạ Nam nói, Thẩm Miên mừng rỡ như điên, cô còn sợ anh Hạ quá nghiêm chỉnh, xem ra, là cô suy nghĩ nhiều.
“Anh Hạ, những người đi mặc cả cứ để em tìm, còn người đứng ra mua hộ thì phiền toái anh”
Nếu cô không ra mặt, vậy chỉ có một biện pháp, chính là Hạ Nam tìm người mua phòng ở, sau đó cô lại từ trong tay người nọ mua trở vê.
Phiền toái là có phiền toái, nhưng cũng may niên đại này thủ tục mua nhà cũng tương đối phương tiện.
Nhìn cô bởi vì vui vẻ, mà giơ khóe miệng lên, tâm tình Hạ Nam cũng mạc danh tốt lên, “Những việc này em không cần nhọc lòng, anh sẽ xử lý tốt”
“Cảm ơn anh, anh Hạ.”
Hạ Nam gật đầu một cái, tỏ vẻ tiếp thu cảm tạ của cô, sau đó nhàn nhạt hỏi, “Tiền trong tay có đủ hay không?”
“Đủ.” Thẩm Miên cũng không gạt hắn, nói thẳng: “Em hiện tại trên tay có hơn hai vạn rưỡi, nếu có thể dựa theo giá cả dự tính mua nhà, thì vẫn thừa một ít tiền, nhưng dù cho không dư thừa cũng không có việc gì, cửa hàng thực phẩm vẫn luôn có thu vào.”
“Ừ.” Hạ Nam gật gật đầu. Hai người đang nói chuyện, tự dưng trong nháy mắt không có đề tài gì, Thẩm Miên cảm thấy không khí có chút xấu hổ, vì thế đứng dậy.
“Anh Hạ, thời gian không còn sớm, em......”
Không chờ cô nói cho hết lời, Hạ Nam liền thình lình hỏi một câu, “Gần đây vì sao vẫn luôn trốn tránh anh?”
Không nghĩ tới hắn sẽ đột nhiên hỏi cái này, Thẩm Miên sửng sốt, theo sau chột dạ cúi đầu, giảo biện nói: “Anh Hạ, có phải anh hiểu lầm hay không? Em không có trốn tránh anh.”
Thấy cô nhìn chằm chằm vào mũi chân, Hạ Nam nhíu mày, “Em từ khi nào lại có tật xấu cúi đầu như vậy?”
Thẩm Miên: “......”
Cô có thể cảm giác được, giờ phút này, tất cả tầm mắt hắn đều đặt ở trên người cô, cô xấu hổ bấm ngón chân xuống sàn.
Đột nhiên, cô không chịu khống chế hắt xì một cái.
Thấy thế, Hạ Nam nói: “Bị cảm sao?”
“Không có, vừa rồi chỉ là cái mũi có hơi chút ngứa”
Hạ Nam nhìn chằm chằm đỉnh đầu cô trong chốc lát, nói: “Trở về ngủ sớm một chút đi”
Nghe được lời này, Thẩm Miên lập tức đứng dậy, “Anh Hạ, anh cũng đi ngủ sớm một chút” Nói xong, cô chạy nhanh đi ra ngoài, giống như là phía sau có quỷ đuổi.
Nhìn bóng dáng hoảng loạn của cô, đáy mắt Hạ Nam hiện lên một tia ý cười như có như không, cô rốt cuộc cùng chậm rãi thông suốt.
Cô còn nhỏ, thời gian còn dài, nếu hiện tại cô không nghĩ đối mặt, hắn cũng không nghĩ bức cô.
Trở lại trong phòng, Thẩm Miên thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ khuôn mặt đỏ rực của chính mình, cô thâm mắng chính mình không có tiền đồ.
Tốt xấu gì cũng là bác gái sống hai đời, sao có thể bị anh Hạ dọa thành như vậy?
Anh Hạ dù đẹp, lợi hại, kia cũng là người kém tuổi!
Nghĩ vậy, Thẩm Miên lại rối rắm một chút, chẳng lẽ, về sau cô muốn tìm một bác trai cùng độ tuổi với linh hồn của cô làm chồng sao?
Người cùng tuổi với thân thể của cô, lại đều nhỏ tuổi hơn so với linh hồn cô.
Thật là vấn đề làm người đau đầu.
Tính, dù sao cô bây giờ vẫn còn nhỏ, mấy vấn đề này cứ để qua mấy năm nữa hãng suy nghĩ đi!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận