Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 706: Tính ngươi thức thời

Chương 706: Tính ngươi thức thờiChương 706: Tính ngươi thức thời
Hạ Nam tựa hồ đối với thái độ của Trình Hi Ninh rất là bất mãn, mày nhăn lại, lạnh lùng nói: “Chìa khóa là anh cho em ấy, có vấn đề gì?”
“Anh Nam” Trình Hi Ninh ủy khuất nhìn Hạ Nam, Thẩm Miên rõ ràng không có ý tốt, anh Nam chẳng lẽ không nhìn ra sao? Thế nhưng còn giúp Thẩm Miên nói chuyện.
“Hi Ninh, em hiện tại càng ngày càng không lễ phép, Miên có ý tốt hỗ trợ, em nói đây là thái độ øì?” Nguyễn Dễ Khiêm thấy không khí không đúng, lập tức ra tiếng quở trách Trình Hi Ninh.
Thẩm Miên sau đó mới chú ý tới, Nguyễn Dễ Khiêm thế nhưng cũng tới đây.
Trực giác ba người này cùng nhau lại đây, khẳng định là có chuyện gì, Thẩm Miên lập tức tìm cớ rời đi, “Anh Hạ, các anh vừa đến, nhất định mệt mỏi đi? Các anh nghỉ một lát, em đi về trước.”
Trình Hi Ninh nói thầm một câu, “Tính là cô thức thời”
Nguyễn Dễ Khiêm trừng mắt nhìn cô một cái, cô sau đó mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Thẩm Miên đang định về phòng, liền nghe Hạ Nam nói: “Đổi giày đi, chúng ta cùng nhau ra ngoài ăn cơm”
Không chờ cô trả lời, Nguyễn Dễ Khiêm liền đi theo nói: “Chúng ta dọc theo đường đi cũng chưa ăn cơm, lúc này đã đói bụng, vừa lúc mọi người cùng đi ăn một bữa cơm.”
“Em còn......”
Thẩm Miên vừa định cự tuyệt, đã bị Hạ Nam đánh gãy, “Tốc độ nhanh lên, đợi chút còn có việc khác”
“Vậy các anh chờ em trong chốc lát, em đi đổi giày” Hai người bọn họ đều đã mở miệng, nếu cô lại cự tuyệt, có vẻ không biết tốt xấu.
Trình Hi Ninh tức giận dậm chân, anh Nam thế nhưng kêu cô gái chết tiệt kia cùng đi ra ngoài ăn cơm, còn cẩn thận chú ý tới cô ta đang đeo dép lê, thật là tức chết cô.
Bốn người lên ô tô, Thẩm Miên và Trình Hi Ninh ngồi ở phía sau, Hạ Nam lái xe, Nguyễn Dễ Khiêm ngồi ở ghế phụ, Nguyễn Dễ Khiêm tựa hồ có tâm sự øì, vẫn luôn không nói gì, thần sắc còn mang theo chút kích động thấp thỏm.
Vốn tưởng rằng, Hạ Nam sẽ trực tiếp lái xe đi tiệm cơm, hóa ra, hắn lại lái xe đến cửa Cục Cảnh Sát, vẻ mặt Thẩm Miên kỳ quái, nhưng không dám hỏi nhiều, Trình Hi Ninh lại nổi lên chút tính tình.
“Không phải nói đi ăn cơm sao? Em đều sắp chết đói, sao lại tới nơi này trước? Chúng ta cơm nước xong lại đến không được sao? Người dù sao cũng không chạy được.”
Nguyễn Dễ Khiêm không tính toán chiều cô, trầm giọng nói: “Hi Ninh, trước khi tới đây, em đã hứa với anh thế nào?”
Trình Hi Ninh có chút Ủy khuất, không tình nguyện nói: “Được, đều nghe anh, tới nơi này liền tới nơi này.”
Nói xong, cô giận dỗi mở cửa xuống xe.
Thẩm Miên cũng đi xuống theo.
Vào Cục Cảnh Sát, nghe Nguyễn Dễ Khiêm nói chuyện với cảnh sát, Thẩm Miên mới biết được, hóa ra là Nguyễn Dễ Khiêm có manh mối của em gái, cảnh sát tìm được một cô gái nhỏ năm đó bị lừa bán, rất có thể chính là em gái của Nguyễn Dễ Khiêm, Nguyễn Dễ Khiêm lại đây chính là để xác nhận.
Sợ người nhà vui mừng không một hồi, cho nên Nguyễn Dễ Khiêm cũng không có thông tri cho người nhà, người biết việc này, cũng chỉ có ba bọn họ, Trình Hi Ninh không cẩn thận nghe được bọn họ nói chuyện, lấy việc này làm áp chế, Nguyễn Dễ Khiêm mới mang cô theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận