Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 707: Tú Tú, đó là anh ngươi

Chương 707: Tú Tú, đó là anh ngươiChương 707: Tú Tú, đó là anh ngươi
Biết rõ ràng nguyên nhân bọn họ đến đây, Thẩm Miên rốt cuộc cũng hiểu vì sao khi Trình Hi Ninh vừa nhìn thấy cô, liền tức giận như vậy, nói trắng ra là, Trình Hi Ninh biết Nguyễn Dễ Khiêm có tin tức em gái, sinh ra cảm giác nguy cơ, lấy cô để trút giận.
Lại nói tiếp, cô giống như có hơi chút oan ức.
Cảnh sát hàn huyên với Nguyễn Dễ Khiêm vài câu, an bài mấy người ngồi chờ một lát, sau đó liền đi ra ngoài, đại khái qua nửa giờ, hắn mới từ bên ngoài trở về.
Cùng hắn đi đến, còn có một đôi vợ chồng và một cô gái nhỏ đằng sau họ.
Nguyễn Dễ Khiêm luôn luôn thoạt nhìn thập phần trầm ổn cũng có chút kích động, hắn đứng dậy, ánh mắt gắt gao nhìn người đứng ở phía sau đôi vợ chồng.
Đôi vợ chồng kia độ tâm hơn 50 tuổi, vừa thấy chính là ở người ở nông thôn, bọn họ nhìn thấy Nguyễn Dễ Khiêm, cũng đều có chút bất an, tựa hồ không nghĩ tới, đối phương là người có tiền như vậy.
“Nguyễn tiên sinh, đây là Lưu Tú Tú, cô bé mười lăm năm trước, bị lừa bán từ thủ đô lại đây, bởi vì trên đường bị bán trao tay qua rất nhiều địa phương, cho nên hiện tại mới tìm được cô bé” Cảnh sát giới thiệu cho Nguyễn Dễ Khiêm.
“Tôi lúc trước là ở trong tay bọn buôn người, tiêu hai mươi đồng tiền mua con bé, khi đó con bé mới ba bốn tuổi, gây đến da bọc xương, chúng tôi khi đó cũng không biết mua đứa trẻ là phạm pháp.” Người đàn ông nói một chút chuyện mua con gái.
Năm đó, hắn và vợ sinh được hai người con trai, đều có hơi chút khuyết tật bẩm sinh, nghĩ về sau tìm vợ khẳng định không dễ, liền mua một bé gái, nuôi lớn cho làm con dâu bọn hắn.
Ai biết, không đợi cô bé lớn lên, hai người con trai liền lần lượt qua đời, bọn họ sau đó mới coi Lưu Tú Tú như con gái mà nuôi nang nghĩ về sau chiêu một người con rể tới cửa, dưỡng lão cho bọn hắn.
Khoảng thời gian trước, khi cảnh sát tới cửa, bọn họ bị dọa cho hết hồn, ban đầu có chút mâu thuẫn không muốn Lưu Tú Tú nhận người thân, sau lại nghe nói người tìm đứa trẻ, là kẻ có tiền ở thủ đô, trong nhà có ô tô, hai vợ chồng già liền động tâm.
Nguyễn Dễ Khiêm kiêm chế kích động trong đáy lòng, nói: “Tú Tú phải không? Em có thể äi tới, để anh nhìn xem được không?”
Lưu Tú Tú run rẩy bả vai một chút, tựa hồ thực SỢ hãi.
Mẹ Lưu xoay người vỗ vỗ cánh tay Lưu Tú Tú, nói: “Tú Tú, đó là anh con, đi qua nói mấy câu với anh con đi.”
Nghe mẹ Lưu nói, Lưu Tú Tú chậm rãi đi ra từ phía sau lưng ba mẹ Lưu, một khắc khi nhìn thấy cô gái kia, mấy người, bao gồm cả Thẩm Miên ở bên trong tức khắc đều ngây ngẩn cả người.
Ngay cả Hạ Nam, cũng hơi hơi nhíu mày.
Nguyễn Dễ Khiêm có giá trị nhan sắc rất cao, tiêu chuẩn diện mạo nam thần, Trình Hi Ninh lớn lên cũng thật xinh đẹp, giống một đại minh tinh, theo đạo lý, em gái Nguyễn Dễ Khiêm dù cho lớn lên không như ý, nhưng cũng phải quá xấu.
Nhưng Lưu Tú Tú trước mắt, vóc dáng cũng không cao, không đến một mét sáu, ít nhất cũng 150 cân, mặt đều mau vùi vào trong cổ.
Dù cho như vậy, hai bên gò má đỏ cao trên gương mặt cô vẫn thực dễ thấy.
“Tú Tú, đừng chỉ cúi đầu! Ngẩng lên để anh con nhìn con đi”
Ở dưới sự cổ vũ của mẹ Lưu, Lưu Tú Tú chậm rãi ngẩng đầu lên.
Đôi mắt nhỏ xíu, còn có cái mũi bẹp bẹp, đôi môi thật dày, toàn thân trên dưới, không một chỗ nào giống Nguyễn Dễ Khiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận