Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 708: Cô không phải ta em gái.

Chương 708: Cô không phải ta em gái.Chương 708: Cô không phải ta em gái.
Khóe miệng Nguyễn Dễ Khiêm không chịu khống chế run rẩy vài cái, dù thế nào hắn cũng không có biện pháp liên hệ người trước mắt với cô em gái đáng yêu năm đó.
Nhìn thấy Lưu Tú Tú, tâm tình của Trình Hi Ninh cũng đột nhiên tốt lên, nói: “Anh Dễ Khiêm, đây chính là em họ sao?”
“Không phải anh nhìn một cái là có thể nhận ra em gái sao?” Hạ Nam cũng nhàn nhạt nói một câu.
Khóe miệng Nguyễn Dễ Khiêm lại lần nữa run rẩy một chút, thập phần khẳng định nói: “Cô ấy không phải em gái tôi, em gái tôi lớn lên không phải như vậy”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Hạ Nam, nói: “Anh cũng biết, em ấy lớn lên không phải như thế này.”
Khi em gái hắn đi lạc, Hạ Nam đã lớn, cũng biết bộ dáng em gái hắn như thế nào.
Nghe hắn nói như vậy, cảnh sát vội nói: “Năm đó thời điểm em gái anh đi lạc mới có hai tuổi, đã qua rất lâu, diện mạo khẳng định cũng sẽ xảy ra biến hóa, anh chỉ bằng vào bề ngoài phán đoán, như vậy là không đúng.”
Mẹ Lưu cũng đi theo nói: “Đừng nhìn Tú Tú hiện tại trưởng thành như vậy, con bé khi còn nhỏ rất xinh đẹp.”
Ba Lưu cũng nói: “Khí hậu ở nông thôn không hợp để nuôi người, Tú Tú thay đổi quần áo, trang điểm một chút, cũng rất đẹp”
Tuy rằng lại một lần nữa thất bại, Nguyễn Dễ Khiêm có hơi chút thất vọng, nhưng ngữ khí vẫn nhàn nhạt như cũ, cho người ta một loại cảm giác dù thái sơn đè xuống vẫn mặt không đổi sắc, “Tôi thực khẳng định, cô ấy không phải em gái tôi, một người dù cho có biến hóa như thế nào, ngũ quan cũng sẽ không thay đổi, em gái tôi từ nhỏ chính là mắt to hai mí, môi anh đào, mũi cũng không thấp như vậy.”
Vừa nói, hắn vừa giơ tay chỉ Thẩm Miên một chút: “Em gái tôi trưởng thành, hẳn là sẽ giống với em ấy”
Cảnh sát nghe Nguyễn Dễ Khiêm nói, lại nhìn nhìn Lưu Tú Tú cùng Thẩm Miên, so sánh như vậy xác thật chênh lệch có hơi chút lớn.
“Anh xác định cô ấy không phải em gái anh? Hiện tại có giám định quan hệ huyết thống qua DNA, các anh có muốn thử một chút hay không?”
“Không cần.” Nguyễn Dễ Khiêm chém đinh chặt sắt lắc đầu, “Tôi rất khẳng định, cô ấy không phải em gái tôi.”
“Đồng chí cảnh sát, làm nửa ngày, là lầm sao? Vậy cha mẹ đẻ của Tú Tú là người ở nơi nào?” Mẹ Lưu có chút thất vọng, đồng thời, lại có chút cao hứng, không tìm được người thân của Tú Tú vậy Tú Tú vẫn là con gái cô. Chờ qua hai năm nữa, Tú Tú kết hôn sinh đứa trẻ, dù cho tìm được thân nhân, cũng sẽ không rời khỏi nhà cô.
“Cái này chúng tôi còn phải tiếp tục điều tra” Vốn tưởng rằng có thể trợ giúp đứa trẻ bị lừa bán về nhà, không nghĩ tới, làm nửa ngày không tìm được người.
Cảnh sát bất đắc dĩ lắc đầu.
Nguyễn Dễ Khiêm lại ở cục cảnh sát trong chốc lát, lần này còn mang đến một tấm ảnh chụp em gái hắn khi còn nhỏ, tuy rằng đã qua mười mấy năm, nhưng bức ảnh này lại bảo tôn thật tốt.
Thẩm Miên nhìn thoáng qua ảnh chụp, không khỏi cười một chút, khó trách Nguyễn Dễ Khiêm khẳng định Lưu Tú Tú không phải là em gái hắn, cô bé trên ảnh chụp tuy rằng còn chưa có nẩy nở, nhưng đôi mắt to to thực đáng yêu, một người dù thay đổi thế nào, đôi mắt to cũng sẽ không đổi thành mắt kẻ chỉ được.
Đừng nói Nguyễn Dễ Khiêm cảm thấy không phải, ngay chính cô cũng cảm thấy không phải, chênh lệch quá xa.
Bốn người từ Cục Cảnh Sát ra tới, Nguyễn Dễ Khiêm bất đắc dĩ thở dài một tiếng, “Không nghĩ tới, lại thất vọng rồi.”
Trình Hi Ninh nói: “Còn may là chưa nói cho người trong nhà, nếu không, mọi người đều mừng hụt” Trước đó, nghe nói tìm được người, cô là có chút lo lắng, nhưng sau khi thấy được Lưu Tú Tú, cô lại hy vọng Lưu Tú Tú chính là em họ, anh Nam khẳng định sẽ chướng mắt Lưu Tú Tú, cho nên hôn sự này vẫn là của cô.
Đáng tiếc, Lưu Tú Tú không có mệnh tốt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận