Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 709: Xem ai đều giống em họ.

Chương 709: Xem ai đều giống em họ.Chương 709: Xem ai đều giống em họ.
Nguyễn Dễ Khiêm lại lần nữa thở dài một hơi, mười mấy năm qua đi, trong nhà chưa từng có từ bỏ tìm em gái, chỉ là em gái giống như một hạt bụi rơi vào biển rộng, mấy năm nay, một chút tin tức đều không có.
Lần này, thật vất vả mới hơi có chút hy vọng, rồi lại cắt đứt.
Mười mấy năm qua, vô số lần đầy cõi lòng hy vọng, lại vô số lần thất vọng, Nguyễn Dễ Khiêm cũng gần như đã quen, cho nên hẳn rất nhanh liền điều chỉnh tốt cảm xúc.
Hạ Nam lái xe đi đến một tiệm cơm mới mở, bốn người vào tiệm, chọn một chỗ tương đối an tĩnh, Hạ Nam lấy thực đơn nhìn thoáng qua, sau đó thực tự nhiên hỏi Thẩm Miên.
“Em muốn ăn cái gì?”
Lời này vừa ra, Thẩm Miên đã nhận ra địch ý đến từ trên người Trình Hi Ninh.
Anh Hạ đang hại cô!
Cô ai oán nhìn hắn một cái, “Em không kén ăn, món gì cũng được, vẫn là hỏi xem Trình tiểu thư thích ăn cái gì đi!”
Nghe vậy, Hạ Nam nhàn nhạt báo với phục vụ tên mấy món ăn, sau đó đẩy thực đơn về phía Nguyễn Dễ Khiêm và Trình Hi Ninh, “Muốn ăn cái øì thì chính mình gọi.” Trình Hi Ninh trừng mắt nhìn Thẩm Miên một cái, cô gái chết tiệt kia quá biết cách lấy lòng, “Em cũng không kén ăn, anh gọi món øì, em ăn món đó.”
Nguyễn Dễ Khiêm liếc cô một cái, duỗi tay lấy thực đơn, lại gọi vài món, sau khi đưa thực đơn cho người phục vụ, hắn trong lúc lơ đãng đảo qua trên mặt Thẩm Miên, vừa lúc thấy được mặt nghiêng của cô.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác như là thấy được mẹ hắn khi còn trẻ, Nguyễn Dễ Khiêm trong lòng nhảy dựng, nhìn chằm chằm Thẩm Miên hỏi: “Miên, lần trước anh nghe nói, em là đứa trẻ trong nhà nhặt được? Năm nay mười tám đúng không?”
Thẩm Miên trong nháy mắt liền đã hiểu ý tứ của hắn, khóe miệng giật giật, vội nói: “Em xác thật là được nhặt về, nhưng em có phải 18 tuổi hay không, em cũng không quá xác định, khi bọn họ nhặt được em, thấy em giống đứa trẻ hai, ba tuổi, liền nói với bên ngoài là em hai tuổi, cho nên, em hiện tại cũng có thể là mười chín tuổi”
Nguyễn Dễ Khiêm đây là mong muốn tìm em gái, có hơi chút tư thế cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng đi?
Nguyễn Dễ Khiêm vẫn có chút không cam lòng, hắn cảm thấy Thẩm Miên khi đó còn nhỏ, đối với sự tình của chính mình, khẳng định không nhớ được, vì thế nhìn về phía Hạ Nam, “Anh và bác Triệu quan hệ không tồi, bác ấy hẳn có biết một ít sự tình của Miên đi?” “Anh muốn biết cái gì?” Hạ Nam nhướng mày nhìn hắn.
“Hạ Nam, anh biết ý của tôi mà” Nguyễn Dễ Khiêm cảm thấy Hạ Nam chính là biết rõ còn cố tình hỏi, “Tôi cũng không gạt mấy người, tôi vừa rồi nhìn mặt nghiêng của Miên rất giống mẹ tôi khi còn trẻ, Miên đúng lúc lại là nhặt được, có khả năng nào em ấy chính là em gái của tôi hay không?”
“Không có khả năng” Trình Hi Ninh có chút kích động đoạt lấy đề tài, “Cô ấy sao có thể là em họ được, anh Dễ Khiêm anh đừng tìm không thấy người, liền thấy ai cũng giống em họ.”
Anh Nam hiện tại đối xử tốt với Thẩm Miên như vậy, nếu Thẩm Miên là em họ......
Không đúng, Thẩm Miên không có khả năng là em họ cô.
Nghe được hai người nói chuyện, Thẩm Miên có chút dở khóc dở cười, “Anh Nguyễn, Trình tiểu thư nói rất đúng, em không có khả năng là em gái anh, dựa theo lời của các anh, em gái anh là bị lừa bán, mà em lại là được nhặt về, điểm này đã không khớp rồi”
Hơn nữa, trên thế giới này, sao có thể có sự tình trùng hợp như vậy đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận