Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 710: Cô không phải là ngươi em gái.

Chương 710: Cô không phải là ngươi em gái.Chương 710: Cô không phải là ngươi em gái.
Nguyễn Dễ Khiêm lại vẫn chưa từ bỏ ý định, mặt nghiêng vừa rồi của Thẩm Miên thật sự giống mẹ hắn khi còn trẻ.
Đúng lúc tuổi cùng em gái hắn không sai biệt lắm, lại là đứa trẻ không tìm thấy cha mẹ, nói không chừng thật sự là em gái hắn.
“Em gái anh đã bị mất tích nhiều năm như vậy, ở giữa khẳng định đã xảy ra rất nhiều chuyện, nói không chừng cô trời xui đất khiến chạy trốn, sau đó được cha nuôi của em nhặt về, nếu thuận tiện, có thể cho anh gặp cha nuôi của em một chút được không?”
Khóe miệng Thẩm Miên giật giật, thật vất vả mới tránh được Chu Lan Phương cùng Thẩm Kiến Hoa, cô thật sự không nghĩ lại nhấc lên quan hệ cùng bọn họ, nghĩ nghĩ, nói: “Anh Nguyễn, anh có thể mô tả một ít đặc thù của em gái anh được không? Tỷ như bớt gì đó?”
“Không có” Nguyễn Dễ Khiêm lắc đầu, “Em gái anh từ nhỏ lớn lên giống búp bê Tây Dương, rất xinh đẹp, trên mặt ngay cả nốt ruồi cũng không có.”
Thẩm Miên: “......”
Nói như vậy, vẫn nên đợi thêm mười mấy năm, chờ khoa học kỹ thuật phát triển sẽ dễ tìm hơn! Bằng không chính là mò kim đáy bể. “Như vậy thật đúng là không dễ tìm lắm.”
“Miên, nếu tiện....” Nguyễn Dễ Khiêm vẫn muốn gặp vợ chồng Thẩm Kiến Hoa một chút.
Không đợi hắn nói cho hết lời, Hạ Nam liền ra tiếng ngắt lời hắn, “Em ấy không phải là em gái anh”
“Sao anh có thể khẳng định như vậy?” Nguyễn Dễ Khiêm cảm thấy kỳ quái.
“Khi em ấy được nhặt về, nói giọng địa phương, không phải khẩu âm thủ đô” Hạ Nam nhàn nhạt nói.
Nguyễn Dễ Khiêm: “......”
Xem ra, Thẩm Miên thật sự không phải em gái hắn, hy vọng vừa mới bốc cháy lên một chút lại tan biến, Nguyễn Dễ Khiêm bất đắc dĩ thở dài một hơi.
“Quả nhiên là anh suy nghĩ nhiều, Miên, xin lỗi, vừa rồi không dọa đến em chứ?”
Ánh mắt Thẩm Miên hơi hơi lóe, người có thể nói lời này với anh Hạ, nhất định là trưởng thôn, không nghĩ tới, anh Hạ đã sớm dò hỏi về thân thế của cô.
“Anh Nguyễn, anh tìm em gái sốt ruột, em có thể lý giải, chỉ cần các anh không buông tay, sớm muộn gì cũng có một ngày tìm được.”
Trình Hi Ninh trợn trắng mắt, sự tình đã qua nhiều năm như vậy, nói không chừng, người đã sớm chết, nếu tìm được, đã sớm tìm được rồi. Tuy rằng đã thất bại rất nhiều lần, cũng thành thói quen, nhưng Nguyễn Dễ Khiêm nhiều ít vẫn có chút buồn bực, cơm trưa cũng không ăn nhiều.
Bôn ba một đường, cũng chưa nghỉ ngơi, ăn cơm xong, mọi người đều có chút mỏi mệt, vì thế Hạ Nam đưa người đến khách sạn nghỉ ngơi, sau đó lại đưa Thẩm Miên về chỗ ở.
Tách ra lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Miên cùng Hạ Nam ở chung một chỗ, cô chỉ cảm thấy cả người lại không được tự nhiên, vì hòa hoãn không khí, cô chủ động nói chuyện che giấu cảm xúc của chính mình.
“Thân thể của ông nội Hạ đã khoẻ chưa?”
“Ông không xảy ra vấn đề gì lớn” Hạ Nam nhìn phía trước, ngón tay nắm tay lái giật giật, nhàn nhạt nói: “Về sau thời gian anh ở thủ đô sẽ tương đối nhiều, anh lưu một chiếc điện thoại cho em, có việc gì thì gọi điện thoại, nếu sự tình tương đối gấp, liền liên hệ với Lý Càng.”
Trải qua lần này, thân thể ông nội xác thật không bằng trước kia, hắn không thể tiếp tục ở Lê Thành lâu được.
Nghe được lời này, Thẩm Miên một chút cũng không ngoài ý muốn, ngược lại thở phào nhẹ nhõm, kiếp trước, anh Hạ không sai biệt lắm cũng là thời gian này trở về thủ đô.
Anh Hạ đi trở về, thời gian hai người gặp mặt liền ít đi, thời gian dài, tà niệm của cô đối với anh Hạ chậm rãi sẽ biến mất. Nghĩ vậy, cô như trút được gánh nặng thở ra một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận