Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 722: Hạ Nam cùng ngươi da nói nhà hắn tình huống sao?

Chương 722: Hạ Nam cùng ngươi da nói nhà hắn tình huống sao?Chương 722: Hạ Nam cùng ngươi da nói nhà hắn tình huống sao?
Lý Càng lần này chẳng những không sợ, còn lấy hết can đảm nói đạo lý với Hạ Nam, “Anh Nam, quan hệ chúng ta tốt là tốt thật, nhưng chúng ta là anh em! Anh đừng có ý tưởng lung tung rối loạn gì, nhà em chỉ có một người con trai là em, nhà anh cũng chỉ có một mình anh, chúng ta đều gánh trọng trách nối dõi tông đường”
“Cậu nói thêm một chữ nữa thử xem” Ngữ khí của Hạ Nam tràn ngập cảnh cáo.
Lý Càng nghe vậy, chạy nhanh ngậm miệng lại, không tiếng động kéo thêm một chút khoảng cách với hắn.
Trong phòng bếp, Hứa Mẫn cũng không nhắc lại chuyện đó, cư xử với Thẩm Miên vẫn như trước kia, giống như cái gì cũng chưa phát sinh.
Thẩm Miên vài lần định nói chuyện này, lại không biết mở miệng như thế nào.
Ngay khi cô rốt cuộc lấy được hết can đảm, muốn nói chuyện, Hứa Mẫn lại ra tiếng, cô nói lời thấm thía: “Miên, cháu năm nay cũng đã mười chín tuổi, cũng tới tuổi quen bạn trai rồi, Hạ Nam là đứa trẻ tốt, cháu và cậu ấy ở bên nhau, dì cũng yên tâm”
Nói thật, biết Thẩm Miên kết giao cùng Hạ Nam, Hứa Mẫn có chút mất mát. Ban đầu, cô còn nghĩ chờ Miên lớn lên, cho con bé làm con dâu cô.
Đáng tiếc Lý Càng không biết cố gắng, một năm đổi ba bạn gái, đối với Miên tựa hồ không có ý tưởng trên phương diện này, chỉ có thể nói, là Tiểu Càng không có phúc khí này.
“Di Hứa, cảm ơn dì”
Thẩm Miên một phen giữ lấy tay Hứa Mẫn, cảm động đỏ hốc mắt.
Hứa Mẫn vỗ võ bả vai cô, không nhịn được nói ra lo lắng trong đáy lòng: “Miên, dì và bác Lý của cháu vẫn luôn coi cháu như con gái, cháu tìm được một người tốt, chúng ta cũng vui vẻ thay cháu, chẳng qua......
Thấy cô muốn nói lại thôi, Thẩm Miên nói: “Dì Hứa, có cái gì, dì cứ nói thẳng, không sao đâu ạ.”
Nghe được lời này, Hứa Mẫn nói: “Miên, Hạ Nam đã nói cho cháu nghe tình huống nhà cậu ấy chưa?”
“Rồi ạ.”
Thẩm Miên gật gật đầu.
Hứa Mẫn lo lắng nói: “Hạ gia là gia tộc lớn ở thủ đô, Hạ Nam hiện tại làm kinh doanh rất lớn, gia đình như bọn họ, về sau tìm vợ, sợ là sẽ muốn tìm một người môn đăng hộ đối, dì sợ nhà bọn họ.....”
Dư lại, Hứa Mẫn không nói thêm gì nữa, nhưng ý tứ đã thực rõ ràng.
Lời này có hơi chút tàn nhẫn, nhưng lại là sự that.
Cũng giống như nhà cô, lúc trước con gái tìm Uông Đông Thành, cô và chồng đều không đồng ý, về phần con dâu, nếu biết nhân phẩm, tìm một người như Miên, bọn họ không ngại, nhưng Hạ gia không biết nhân phẩm của Miên, chỉ sợ sẽ ghét bỏ thân thế của cô bé.
Nghĩ vậy, Hứa Mẫn lại nói: “Miên, cháu đừng ghét bỏ di nghĩ xa, nghĩ nhiều, kỳ thật dì cũng chỉ nói như vậy, có lẽ, trưởng bối Hạ gia là người rõ ràng lý lẽ.”
Biết rõ ý tứ của Hứa Mẫn, Thẩm Miên nhẹ giọng nói: “Dì Hứa, cháu biết những gì dì nói đều là vì muốn tốt cho cháu, mấy vấn đề này, trước khi cháu với anh Hạ ở bên nhau đã suy xét tới, anh Hạ nói, anh ấy sẽ giải quyết hết tất cả, nhưng cháu cũng biết, muốn ở bên anh Hạ, cháu sẽ phải đối mặt với điều gì, cho nên cháu vẫn luôn nỗ lực làm cho chính mình trở nên càng tốt hơn, rút ngắn khoảng cách giữa cháu và anh Hạ, chỉ cần cháu cũng đủ ưu tú, cháu tin tưởng người nhà anh Hạ, một ngày nào đó sẽ nhìn thấy cháu tốt, vì anh Hạ, cũng vì chính cháu, cháu nguyện ý nỗ lực.”
Lo lắng trong đáy lòng Hứa Mẫn nháy mắt giảm đi phân nửa, “Miên, dì rốt cuộc cũng biết, vì sao bác Lý luôn ở trước mặt dì nói cháu về sau sẽ có tiền đồ lớn”
Đứa nhỏ này quá ưu tú, tuổi còn trẻ, lại cái gì cũng tính toán tốt, phần cứng cỏi này không thấy ở nhiều người lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận