Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 723: Các ngươi có phải chuyện gi gạt ta?

Chương 723: Các ngươi có phải chuyện gi gạt ta?Chương 723: Các ngươi có phải chuyện gi gạt ta?
6 giờ tối, Lý Cư Lâm mới tan tầm trở về, vừa vào cửa, chuyện thứ nhất hắn hỏi chính là tình huống thi của Thẩm Miên, “Đề thi năm nay so với năm trước đơn giản hơn một ít, Miên, cháu làm bài thi có cảm thấy tương đối khó hay không?”
Đều là người quen, mọi người cũng biết năng lực học tập của cô, cho nên Thẩm Miên cũng không có ra vẻ khiêm tốn, mà nói thẳng, “Bác Lý, nếu ngày mai cũng không có gì ngoài ý muốn, cháu lần này hẳn là có thể đỗ vào đại học Thủ Đô.”
“Ừ.” Lý Cư Lâm vừa lòng gật đầu, “Buổi sáng ngày mai còn thi, cháu không cần bởi vì chính mình học tập giỏi, liền chủ quan, làm xong bài phải kiểm tra lại một chút”
Những lời này, hắn mỗi năm đều nói rất nhiều lần, nhưng vẫn có một ít học sinh, bởi vì chủ quan mà bỏ sót câu hỏi.
“Cháu sẽ.” Thẩm Miên cũng không chê phiền, gật đầu ghi nhớ lời hắn.
Hứa Mẫn oán trách nói: “Được rồi, vừa trở về đã nói này đó, Miên thi mệt mỏi một ngày rồi, thật vất vả mới được nghỉ một lát, anh cũng đừng nhắc mãi việc này, mau rửa tay ăn cơm, mọi người đều đang chờ anh”
“Ăn cơm có gì mà gấp? Thi đại học nếu không có thi tốt, ba năm vất vả của con bé sẽ uổng phí” Lý Cư Lâm ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn đi phòng bếp rửa tay, sau đó tới bàn ăn ngồi xuống.
“Anh chính là có tật xấu này, dạy người ta cũng chẳng phân biệt thời điểm” Hứa Mẫn đi theo phía sau hắn nhắc mãi.
Lý Càng cười nói: “Mẹ, mẹ cũng đừng nói ba, ba dù nhắc mãi, cũng nhiều lắm chỉ nhắc mãi lần này, đến khi Miên thi đại học xong, sáu tháng cuối năm liền sẽ phải đi thủ đô học, đến lúc đó muốn nhìn thấy nhau cũng không dễ dàng”
Lời này vừa ra, trên mặt Lý Cư Lâm cùng Hứa Mẫn, đều lộ ra một tia không tha.
Đứa nhỏ này cũng xem như bọn họ nhìn lớn lên, đến lúc rời đi, bọn họ đúng là luyến tiếc.
Thẩm Miên nhìn thấu tâm tư của bọn họ, lập tức cười nói, “Chỉ cân được nghỉ, cháu sẽ trở về thăm mọi người.”
“Chúng ta cũng có thể đi thủ đô thăm em” Lý Thơ Bình cười nói lại một câu.
Nghe hai người nói vậy, không khí lại ấm áp lên.
Hứa Mẫn vui vẻ tiếp đón mấy người ăn cơm, trong lúc ăn cơm, Hạ Nam gắp đồ ăn cho Thẩm Miên vài lần, lúc mới bắt đầu, Lý Cư Lâm không cảm thấy có cái gì, nhưng theo số lần nhiều lên, ánh mắt hắn không khỏi dừng lại trên người hai người.
Thực rõ ràng, hắn đã nhận ra dị thường, Lý Thơ Bình và Hứa Mẫn thấy thế, cũng không hé răng, chỉ là vẫn luôn chú ý thần sắc của hắn, Thẩm Miên cũng có chút thấp thỏm.
Duy độc Hạ Nam và Lý Càng, một người thập phần bình tĩnh, một người căn bản cái gì cũng chưa chú ý tới, vẫn luôn ăn cơm không ngừng.
Một bữa cơm ăn được một nửa, Lý Cư Lâm rốt cuộc không nhịn được nữa, buông chén đũa vẻ mặt nghiêm túc nhìn Thẩm Miên cùng Hạ Nam, “Hai người có phải có chuyện gì gạt bác không?”
“Chuyện gì?” Lý Càng kỳ quái nhìn về phía Lý Cư Lâm, đang ăn cơm, ba hắn sao lại biến sắc mặt?
Lý Thơ Bình và Hứa Mẫn không lên tiếng, nhưng hai người đã làm tốt chuẩn bị làm người hoà giải.
Thẩm Miên cũng buông chén đũa xuống, theo bản năng nhìn về phía Hạ Nam, loại sự tình này, nếu anh Hạ không ở đây, như vậy đương nhiên là chính cô nói, nhưng hiện giờ anh Hạ cũng ở đây, liên không tới phiên cô nói.
Chỉ là...... Không biết Lý Cư Lâm đối với chuyện cô và anh Hạ là cái nhìn gì.
Trong lòng Thẩm Miên nhiều ít có chút thấp thỏm, tựa hồ đã nhận ra cảm xúc của cô, Hạ Nam nhẹ nhàng cầm tay cô.
Nhìn thấy hành vi này của hắn, sắc mặt Lý Cư Lâm chợt biến đổi, Lý Càng cũng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận