Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 753: Ngươi vẫn luôn có viết thư cho ta?

Chương 753: Ngươi vẫn luôn có viết thư cho ta?Chương 753: Ngươi vẫn luôn có viết thư cho ta?
Dương Tiểu Tế kích động nhất, cô nắm quần áo Thẩm Miên, biểu tình thập phần khoa trương, “Miên, cậu xem, người phía trước kia, có giống Lục Tư Viễn hay không?”
Ánh mắt Thẩm Miên gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh phía trước, dứt khoát trực tiếp kêu một tiếng, “Lục Tư Viễn”
Cô vừa gọi, người kia vừa mới mua xong cơm chuẩn bị xoay người rời đi, thân mình tức khắc cứng đờ.
“Bạn nam này, mua xong cơm thì phiền toái nhường một chút, chúng tớ còn đang chờ múc cơm.” Học sinh phía sau thúc giục.
Lúc này, Thẩm Miên đã thấy được mặt nghiêng của hắn, đã hoàn toàn xác định, đây là Lục Tư Viễn.
Tên này, hóa ra vẫn luôn ở chung một trường với các cô, thế nhưng không tới tìm các cô, còn chơi trò biến mất, sau khi gọi hắn một tiếng, lại không được đáp lại, Thẩm Miên cũng nổi giận, trực tiếp không phản ứng hắn.
An tĩnh chờ múc cơm, cũng không nhìn hắn.
Dương Tiểu Tế vẫn còn lâm vào trong kích động, nhảy nhót hô: “Lục Tư Viễn, là chúng tới Tớ là Dương Tiểu Tế, Miên cũng đang ở đây nè.” Biết hai người đã nhìn thấy chính mình, Lục Tư Viễn cười một tiếng, cũng không né tránh, trực tiếp hào phóng xoay người.
“Các cậu múc cơm trước đi, tớ chờ các cậu”
“Miên, Miên, thật là Lục Tư Viễn, cậu ấy đã đáp lại tớ” Dương Tiểu Tế chỉ kém lệ nóng doanh tròng, ở trong thành phố lớn xa lạ như vậy, gặp được bạn học cao trung, cảm giác kia, thật là không có biện pháp diễn tả bằng ngôn từ.
“Múc cơm đi.”
Thần sắc Thẩm Miên nhàn nhạt nói một tiếng, mặt vô biểu tình múc cơm.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nhận thấy cảm xúc Thẩm Miên không đúng, Lục Tư Viễn vô tội sờ cái mũi một chút.
Mua xong cơm, Thẩm Miên trực tiếp tìm một vị trí không có ai ngồi xuống ăn cơm, không bao lâu sau, Dương Tiểu Tế và Lục Tư Viễn liền đi tới.
Dương Tiểu Tế cũng không rảnh lo ăn cơm, bát quái nhìn chằm chằm Lục Tư Viễn hỏi thăm, “Cậu cũng đang đi học ở đây, sao vẫn luôn không tới tìm chúng tớ? Chúng tớ còn cho rằng cậu đã mất tích, lo lắng cho cậu lâu như vậy, thấy cách ăn mặc của cậu này, cậu sống trong thành phố cũng không tồi nha! Không phải là ghét bỏ tớ và Miên, cảm thấy chúng tớ không xứng chơi với cậu nữa chứ?”
“Nói bậy cái gì đó?” Lục Tư Viễn trừng mắt nhìn cô một cái, cách xa hai năm, Lục Tư Viễn đã trở nên thành thục không ít, không he dễ xúc động giống như khi còn ở cao trung, trên người nhiều vài phần trầm ổn.
Hắn nhìn Thẩm Miên cúi đầu nghiêm túc ăn cơm, giải thích: “Tớ trước đó không phải vẫn luôn viết thư cho cậu sao? Nhưng sau đó lại không hề nhận được thư của cậu, tớ cũng không có thể trở về, thân thể ba tớ không tốt như trước kia, tớ có thời gian sẽ giúp ba trông cửa hàng, sau khi có điểm cao trung, tớ đã từng trở về một lần, nhưng khi đó cậu đã được đón đi thủ đô”
Khi nói đến câu cuối cùng, trong giọng của Lục Tư Viễn nhiều thêm vài phần ai oán.
Hắn đợi hai năm, rốt cuộc cũng chờ được đến khi kết thúc thi đại học, kết quả không nghĩ tới, cô thế nhưng đã được anh Hạ đón đi, trời biết lúc ấy hắn có bao nhiêu mất mát.
“Cậu vẫn luôn viết thư cho tớ sao?” Thẩm Miên bắt được trọng điểm trong lời nói của hắn.
“Cậu không nhận được sao?” Lục Tư Viễn nhíu mày, “Trước khi thi đại học, tớ vẫn luôn viết thư cho cậu, bình quân một tuần một lá, nếu không phải ông ngoại nói cậu vẫn khỏe mạnh, có thời gian cũng đi thăm ông, tớ đã không nhịn được mà trở về.”
Thẩm Miên nhấp môi một chút, Lục Tư Viễn viết thư cho cô, nhưng cô lại không nhận được, trong đó khẳng định là có người động tay động chân. Về phần là ai, không cần nghĩ cũng biết.
Hiện tại đã nhìn thấy Lục Tư Viễn, lại đòi nợ cũ, làm cho hai mẹ con người ta không hợp nhau cũng không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận