Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 761: Chính là bị chiều hư

Chương 761: Chính là bị chiều hưChương 761: Chính là bị chiều hư
Nguyễn Dễ Dương cũng nhận thấy được không khí không đúng, vội vàng chen vào nói sang chuyện khác, “Bác gái, anh họ sao còn chưa tới vậy? Không phải nói hôm nay anh ấy cũng lại đây sao?”
“Đúng vậy! Dễ Khiêm sao còn chưa tới vậy?” Mẹ Nguyễn chạy nhanh äi theo phụ họa.
“Hẳn là sắp rồi, hắn trước đó nói có chút việc, khả năng đến muộn hơn một chút so với chúng ta” Nguyễn Linh Ngọc cũng là người thông minh, tự nhiên cũng không muốn vì một ít sự tình không cần thiết, náo loạn không thoải mái với Hạ Nam.
Ở trong mắt cô, vì Thẩm Miên mà gây mâu thuẫn là sự tình hoàn toàn không cần thiết, Thẩm Miên còn chưa có lực ảnh hưởng lớn như vậy.
“Thật ngại quá, công ty có chút việc, đã tới chậm” Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Nguyễn Dễ Khiêm.
“Thật đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến!” Nguyễn Dễ Dương như là bắt được cọng rơm cứu mạng, anh Dễ Khiêm biết xử lý những việc này nhất, có anh Dễ Khiêm ở đây, hắn sẽ không cần kẹp ở bên trong, chống lại áp lực lớn như vậy.
Bố Nguyễn và mẹ Nguyễn nhìn thấy Nguyễn Dễ Khiêm lại đây, cũng đều cười chào hỏi, “Tới chậm không bằng tới đúng thời điểm, vừa lúc muốn ăn cơm.” Đối với đứa cháu trai lớn này, hai vợ chồng đều thực thích, cũng rất kiêu ngạo.
Đừng nhìn Nguyễn gia ít người, nhưng mỗi người đều là kẻ xuất sắc trong thế hệ của bọn họ, cháu gái nếu không bị mất tích, hiện tại khẳng định cũng rất ưu tú.
Nguyễn Dễ Khiêm cười chào hỏi với ba trưởng bối, lúc sau nhìn về phía Thẩm Miên, cười nhẹ nói: “Miên, em và Tiểu Nam thật giỏi giấu diếm, chuyện lớn như vậy, anh đến bây giờ mới được biết.”
“Đâu chỉ anh mới được biết!” Trình Hi Ninh hừ nói: “Em cũng mới được biết.”
Nếu cô sớm biết như vậy, sẽ không để anh họ nhận Thẩm Miên làm em gái.
“Sao lại thở phì phì thế? Ai chọc em giận vậy?” Nguyễn Dễ Khiêm nhìn về phía Trình Hi Ninh, trong giọng nói lộ ra vài phần bất đắc dĩ, cô em họ này chính là cái túi tức giận, bị người trong nhà chiều hư.
“Còn có thể là ai?” Trình Hi Ninh liếc mắt lườm Thẩm Miên một cái.
Tươi cười trên mặt Nguyễn Dễ Khiêm chợt tắt, “Hi Ninh, Miên mới tới thủ đô, lại nhỏ hơn em vài tuổi, em là một người chị, cần có bộ dáng của một người chị.”
“Anh cũng bất công, không để ý tới anh” Trình Hi Ninh tức giận quay đầu đi, không muốn phản ứng hắn. “Em! Chính là bị chiêu hư.” Nguyễn Dễ Khiêm bất đắc dĩ nói một câu, sau đó nhìn về phía Hạ Nam, “Tiểu Nam, cũng chỉ có anh có thể bắt chẹt em ấy, trong phòng này, phỏng chừng chỉ có lời nói của anh, em ấy mới có thể nghe vào.”
Lời này vừa ra, Trình Hi Ninh tức khắc thẹn thùng đỏ mặt, Hạ Nam lại không nói một lời liếc mắt nhìn Nguyễn Dễ Khiêm một cái, trong ánh mắt tràn đầy nguy hiểm.
Nguyễn Dễ Dương lặng lẽ lộ ra một nụ cười gian trá, hắn ngày thường sợ Nguyễn Dễ Khiêm, Hạ Nam lại không sợ, nhìn hai người chiến đấu thật đã ghiền.
Ánh mắt của ba Nguyễn đánh giá vài vòng ở trên người mấy người trẻ tuổi, đứng dậy nói: “Đi ăn cơm đi, ăn cơm lại nói chuyện, Tiểu Nam, Dễ Khiêm, hai người các cháu thật vất vả mới tới một chuyến, đợi chút nữa nhất định phải bồi bác uống hai ly”
“Tửu lượng của cháu không được, tửu lượng của Tiểu Nam tốt hơn” Nguyễn Dễ Khiêm nói.
Hạ Nam liếc hắn một cái, “Mang bộ dáng cáo già xảo quyệt làm buôn bán về nhà như vậy có phải không tốt lắm hay không?”
Nguyễn Dễ Khiêm: “......”
Mấy người nói chuyện, liền tới phòng khách, mẹ Nguyễn rất tinh tế tiếp đón Thẩm Miên ngồi ở giữa cô và Nguyễn Dễ Dương, “Miên, ở đây đều là người một nhà, cháu đừng khách khí, muốn ăn cái gì thì cứ gắp ăn”
“Vâng” Thẩm Miên cười gật đầu, chờ sau khi mọi người đều cầm đũa bắt đầu ăn cơm, cô mới đi theo gắp đồ ăn.
Động tác rất nhỏ, người khác không chú ý, mẹ Nguyễn lại đều xem ở trong mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận