Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 762: Trong phòng bếp dấm bị đánh nghiêng?

Chương 762: Trong phòng bếp dấm bị đánh nghiêng?Chương 762: Trong phòng bếp dấm bị đánh nghiêng?
Mẹ Nguyễn cảm thấy Thẩm Miên không quá giống như lời Trình Hi Ninh nói, cô gái nhỏ tuổi không lớn, nói chuyện lại rất có chừng mực, cũng thực hiểu lễ phép, căn bản không giống cô gái nhỏ không lễ phép.
Cho người ta cảm giác, giống như là một tiểu thư khuê các, văn văn tĩnh tĩnh, thực làm cho người ta thích.
Cô cảm thấy, Trình Hi Ninh đánh giá Thẩm Miên như vậy, tám phần là có quan hệ với Hạ Nam, trộn lẫn quá nhiều cảm xúc cá nhân, dưới quan điểm như vậy, rất khó khách quan nhận xét một người.
Cô cũng đã từng trẻ tuổi, hiểu tâm tư của cô gái nhỏ, Trình Hi Ninh coi Thẩm Miên là tình địch, cho nên mới thấy Thẩm Miên thế nào cũng không vừa mắt.
Dù sao, cô tin tưởng ánh mắt của con trai và Hạ Nam, ngay cả Nguyễn Dễ Khiêm nhìn thấy Thẩm Miên, cũng đều khách khách khí khí, có thể thấy được, đứa nhỏ này hẳn là không tồi.
Một bữa cơm, mọi người ăn còn tính là hài hòa.
Sau khi cơm nước xong, mẹ Nguyễn và ba Nguyễn mỗi người cho Thẩm Miên một bao lì xì, mẹ Nguyễn còn tặng cho Thẩm Miên một cái vòng tay vàng, Thẩm Miên hơi bất ngờ, cô theo bản năng nhìn về phía Hạ Nam.
“Miên, em cũng đừng nhìn anh Hạ, đây là mẹ anh chuyên môn chuẩn bị cho em, mặt trên còn khắc tên của em, em không thể không nhận được, mau nhận đi!”
Nguyễn Dễ Dương tiếp nhận hộp trang sức, trực tiếp nhét vào trong tay Thẩm Miên.
“Cảm ơn dì” Thẩm Miên cũng không do dự nữa, trực tiếp nhận lấy lễ vật.
Trình Hi Ninh thấy một màn như vậy, hơi hơi cắn môi, đôi mắt đều đỏ, mợ cũng quá thương Thẩm Miên, thế nhưng còn chuẩn bị cho cô lễ vật quý trọng như vậy.
Trước kia mọi người đều đối xử tốt với cô, đều sung một mình cô, hiện tại Thẩm Miên tới, quấn lấy anh Nam, còn muốn chia tình yêu của mợ và cậu, quả thực quá đáng.
Tựa hồ chú ý tới cảm xúc nhỏ của cô, mẹ Nguyễn lại cười từ trong tay bảo mẫu lấy ra một hộp trang sức, “Đừng nhu cái miệng nhỏ nữa, cháu cũng có phần, mợ cũng đánh một cái vòng tay cho cháu, mặt trên cũng khắc tên của cháu.”
Ánh mắt Trình Hi Ninh sáng lên, duỗi tay tiếp nhận tới nhìn thoáng qua, tức khắc cười, “Cảm ơn mợ, cháu đã biết là cậu mợ thương cháu nhất mà.”
Nói xong, cô đắc ý liếc mắt nhìn Thẩm Miên một cái, mợ là của cô, ai cũng không đoạt được.
Thẩm Miên không chút nào bị cảm xúc của cô ảnh hưởng đến, đây là mợ của Trình Hi Ninh, đừng nói đưa cho cô ay một chiếc vòng tay, dù có đưa cho cô ấy một núi vàng, cũng không liên quan gì đến cô.
“Mợ của cháu đều đánh cho cháu một chiếc vòng tay, bác gái như ta cũng không thể ngoại lệ, sau này bác sẽ mua một đôi hoa tai vàng cho cháu đi!” Nguyễn Linh Ngọc cười nói một câu, lại không đề cập đến Thẩm Miên.
Kỳ thật, nếu cô muốn mua cho Trình Hi Ninh, hoàn toàn có thể lén nói, không cần thiết ở trước mặt Thẩm Miên nói như vậy, như bây giờ, đơn giản là muốn ra vẻ cho Thẩm Miên nghe.
Mọi người đều nghe ra ý tứ này, lại không ai chọc thủng, mẹ Nguyễn xấu hổ cười một tiếng, trong lòng lại rất kỳ quái, chị dâu sao lại so đo với một cô gái nhỏ như vậy.
“Thời gian không còn sớm, chú Nguyễn dì Nguyễn, chúng cháu đi trước, hôm nào lại đến thăm hai người”
Hạ Nam nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, đưa ra cáo từ.
Nguyễn Dễ Khiêm lấy cớ công ty có việc, cũng cùng nhau rời đi.
Đoàn người đưa ba người đến cửa, nhìn thấy bóng dáng Hạ Nam mang theo Thẩm Miên rời đi, Trình Hi Ninh tức giận tái cả mặt.
“Mọi người nhìn xem, cô ta cứ luôn quấn lấy anh Nam, chính mình trở về không được sao? Một hai phải cùng anh Nam trở về, người đã bao lớn rồi chứ! Chính mình tự trở về còn không biết đường sao?”
Ba Nguyễn nhìn cô một cái, nói: “Bình dấm trong phòng bếp bị đổ sao?”
“Cậu rốt cuộc là cậu của ai hả?” Trình Hi Ninh tức giận nhảy nhót tại chỗ vài cái.
Ba Nguyễn bất đắc dĩ lắc đầu một chút, quay đầu gọi Nguyễn Dễ Dương đi phòng sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận