Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 764: Nguyễn Mien Nhi

Chương 764: Nguyễn Mien NhiChương 764: Nguyễn Mien Nhi
Nguyễn Linh Ngọc và mẹ Nguyễn nhìn thoáng qua lẫn nhau, thực hiển nhiên, hai người đều không thực tán thành với cách nói của Trình Hi Ninh, hiện tại đều đã là xã hội gì rồi? Loại tư tưởng này của Trình Hi Ninh rõ ràng là không tốt lắm.
“Hi Ninh, vậy cháu có thích công việc gì không?” Mẹ Nguyễn không nhịn được hỏi một câu.
“Không có” Trình Hi Ninh lắc đầu.
Mẹ Nguyễn và Nguyễn Linh Ngọc càng thêm lo lắng, cháu ngoại gái đều đã 23 tuổi, tốt nghiệp đã được một năm, lại một chút ý tưởng đi làm đều không có.
“Cháu có muốn đến chỗ anh Dễ Khiêm làm việc hay không? Bác bảo hắn an bài một chức vị nhẹ nhàng cho cháu” Nguyễn Linh Ngọc nói.
“Bác, mợ, hai người cũng đừng phí tâm tư.” Trình Hi Ninh có chút không kiên nhẫn, “Cháu không muốn đi làm, cháu hiện tại chỉ cần phụ trách xinh xinh đẹp đẹp, chờ về sau gả cho anh Nam, sinh cho anh ấy hai đứa con, dạy con thật tốt là được, cần gì phải cực cực khổ khổ đi làm, kiếm chút tiền lương cũng không đủ ăn một bữa cơm”
Mẹ Nguyễn: “.....”
Nguyễn Linh Ngọc: “......”
Hai người đều thực bất đắc dĩ, nhưng cũng biết, có nói nhiều thì Trình Hi Ninh cũng không nghe vào.
Nguyễn Linh Ngọc thở dài một hơi, Trình Hi Ninh không nghĩ lại tiếp tục nói chuyện, đứng dậy, “Bác, mợ, buổi chiều cháu có hẹn bạn đi dạo phố, cháu về trước, hai người ngồi nói chuyện với nhau nhé”
“Đi đi”
Mẹ Nguyễn xua xua tay.
Nhìn cô đi ra ngoài, mẹ Nguyễn lại thở dài một hơi, “Hi Ninh bị chúng ta chiều hư, phải làm sao bây giờ?”
Nguyễn Linh Ngọc cũng thở dài một hơi, “Đứa nhỏ này từ nhỏ chưa từng phải chịu khổ, tư tưởng quá đơn giản, không nghĩ đi làm, có ba gia đình chúng ta ở đây, cũng không đến mức khiến con bé phải vất vả, chỉ là tâm tư của con bé với Tiểu Nam quá sâu, vạn nhất về sau Tiểu Nam không cưới con bé, chỉ sợ con bé sẽ không thừa nhận nổi”
Mẹ Nguyễn gật đầu, “Em cũng lo lắng việc này, nhưng chúng ta lo lắng cũng vô dụng, về sau rồi hãng nói! Tiểu Nam và con bé từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đối với con bé nhiều ít gì hẳn là vẫn có chút tình cảm”
“Chỉ hy vọng là như thế!” Nghĩ đến bộ dáng Hạ Nam giữ gìn Thẩm Miên, Nguyễn Linh Ngọc lại là vẻ mặt ngưng trọng.
Mẹ Nguyễn nghĩ tới cái gì, nói sang chuyện khác: “Chị dâu, trước đó em nghe nói có tin tức của Miên Nhi, sao sau đó lại không có động tĩnh gì nữa?”
Nói về con gái, Nguyễn Linh Ngọc không khỏi đỏ vành mắt, “Trước đó tra được Miên Nhi bị bán qua tay vài người đến Lê Thành, sau đó gia đình mua Miên Nhi dọn đi, trước khi đi lại bán Miên Nhi cho một người mù, không bao lâu sau, người mù kia liền không cẩn thận ngã chết, Miên Nhi cũng từ đây không có tin tức, Dễ Khiêm khoảng thời gian trước nghe được tin tức đi Lê Thành một chuyến, lại là vui mừng vô ích một hồi”
Nghĩ đến con gái, trái tìm Nguyễn Linh Ngọc khó chịu tựa như bị dao cắt.
Từ sau khi con gái mất đi, quan hệ giữa cô và chồng vẫn luôn không tốt, hai người rất ít khi xuất hiện cùng nhau, cô hận chồng không trông con cẩn thận, tuy rằng biết chồng mấy năm nay cũng thực tự trách, vẫn luôn tìm kiếm con gái, nhưng sự tình con gái bị chồng đánh mất, tựa như một cây kim vẫn luôn cắm vào trong lòng cô.
“Chị dâu, chị chú ý thân thể nhiều một chút, nếu tra được Miên Nhi ở Lê Thành, đó chính là chuyện tốt, cuối cùng cũng có phương hướng rồi.” Nghe nói có tin tức của Miên Nhi, mẹ Nguyễn thực vui vẻ.
Cháu gái từ nhỏ đã rất thông minh, đáng yêu, biết nói sớm, bảy tám tháng đã biết gọi mẹ, hơn một tuổi đã nói được dì dì, khi đó cô thường xuyên mang theo con trai và Miên Nhi đi ra ngoài, ngày Miên Nhi bị mất tích, vẫn còn qua nhà cô ăn cơm trưa, ai có thể nghĩ đến, mới qua một buổi trưa, đứa trẻ liền bị mất, vừa mất chính là mười mấy năm.
“Chỉ mong như vậy!”
Nguyễn Linh Ngọc thở dài một tiếng, trong lòng lại là một trận chua xót, cũng không biết sinh thời, còn có thể nhìn thấy con gái hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận