Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 770: Xin cơm lão gia gia 4

Chương 770: Xin cơm lão gia gia 4Chương 770: Xin cơm lão gia gia 4
Quả nhiên bị cô đoán đúng rồi, Thẩm Miên có chút kỳ quái, “Ông, vậy ông hiện tại hẳn là phải có tiền hưu mới đúng chứ, sao lại......”
Lời còn lại, cô không nói hết, nhưng ý tứ đã thực rõ ràng.
Ông lão thở dài một hơi thật mạnh, “Nói ra thì rất dài, đều phải trách người cháu trai không biết cố gắng kia của ông”
Nghe thế, Thẩm Miên đã hiểu đại khái, tám phần là người cháu không thành tài kia của ông lão đã tiêu hết tiền hưu của ông, chuyện như vậy, ở trong niên đại này cũng không hiếm thấy.
Nghỉ ngờ trong lòng cô cũng được giải trừ.
“Ông à, ngày mai chúng cháu cũng ở nhà, ngày mai ông có thể lại đây cùng chúng cháu ăn cơm trưa, dù sao nơi này cũng chỉ có cháu và Tiểu Tế, thêm một mình ông cũng không nhiều lắm, nếu ông nguyện ý, về sau thứ bảy đều có thể lại đây ăn cơm, thứ hai đến thứ sáu chúng cháu đi học, thứ bảy ở nhà.”
“Được được, cảm ơn cháu! Cô gái nhỏ.” Ông lão cảm tạ xong, còn không nhịn được nhắc nhở, “Cô gái nhỏ, các cháu tốt bụng, ông đều nhìn thấy, nhưng các cháu cũng nên đề phòng, các cháu là hai cô gái nhỏ xinh đẹp ở cùng nhau, khó tránh khỏi sẽ bị một ít người có ý xấu theo dõi, không thể quá tin tưởng người xa lạ.”
“Dạ vâng”
Thẩm Miên gật đầu.
Ông lão sau đó mới xách đồ rời đi.
“Miên, ông đã đi rồi sao?” Dương Tiểu Tế ra tới, đã không thấy ông lão đâu, cô vẩy nước trên tay một chút, “Ông ấy thật đáng thương!”
“Nghe khẩu âm của ông, giống như là người ở thủ đô, nếu cháu trai biết tranh đua một chút, cũng có thể an hưởng lúc tuổi già, đáng tiếc” Thẩm Miên bất đắc dĩ lắc đầu, quả nhiên thời đại nào cũng có kiểu con cháu gặm nhấm gia tộc.
Dương Tiểu Tế lại đang lo lắng một vấn đề khác, “Miên, ông ấy lần đầu đi xin cơm, mặt mũi mỏng, vừa lúc gặp được chúng ta mới có ăn, không biết thứ hai đến thứ sáu, nếu ông ấy ngại đi ra ngoài xin cơm, chẳng phải là sẽ bị đói bụng sao?”
“Ông ấy trước kia là quân giải phóng nhân dân, tuy rằng cháu trai không biết cố gắng, nhưng chúng ta cũng không thể nhìn ông đói bụng được” Nghĩ nghĩ, Thẩm Miên đề nghị: “Chúng ta đi ra ngoài đi dạo đi! Mua chút mì sợi, trứng gà gì đó, ngày mai để ông ấy mang về nhà”
“Được đó.”
Hai người nói đi là đi, trực tiếp đi chợ bán thức ăn ở phụ cận.
Nghĩ ông lão đã lớn tuổi, Thẩm Miên liền chuẩn bị một ít bột mì sợi, trứng gà, còn có chuối, dầu, muối, đồ dùng sinh hoạt linh tỉnh.
Hai người đi dạo hơn một giờ, trở lại chỗ ở, mở cửa ra, liền thấy Hạ Nam đang ngồi ở bên bàn đá, uống trà hoa cúc Thẩm Miên trước khi đi ra ngoài đã pha.
Thẩm Miên vẻ mặt kỳ quái, “Anh Hạ, anh vào bằng cách nào vậy?”
Cô vừa rồi mở cửa, khóa bên ngoài vẫn còn.
“Làm quân tử trèo tường” Hạ Nam nhàn nhạt nói.
Dương Tiểu Tế kinh ngạc, “anh Hạ, anh biết vượt nóc băng tường sao?”
Hạ Nam: “Chưa đến mức như vậy”
“Em để cho anh một bộ chìa khóa nhé? Em và Tiểu Tế mỗi ngày đều đi cùng nhau, hai chúng em dùng chung một cái chìa khóa là được” Thẩm Miên tính toán đưa chìa khóa của chính mình cho Hạ Nam dùng.
“Không cần” Hạ Nam lắc đầu.
Dương Tiểu Tế để đồ trong tay lên trên bàn đá, sau đó một bên kêu mệt, một bên đi về trong phòng, Thẩm Miên biết cô muốn lưu lại không gian cho hai người, cũng không chọc thủng cô.
Hạ Nam đứng dậy tiếp nhận đồ trong tay Thẩm Miên, thuận tiện để tới phòng bếp, nhìn thấy bên trong có thật nhiều mì sợi, không khỏi nhướn mày một chút, “Mua nhiều mì sợi như vậy sao?”
“Em mua để tặng cho người ta.”
Hai người cùng nhau ngồi xuống bàn đá trước mặt, Hạ Nam rót cho cô một ly trà hoa cúc, sau khi cô uống xong, mới tiếp tục nói: “Hôm nay chúng em gặp được một ông lão xin cơm rất đáng thương, cho nên em và Tiểu Tế cùng nhau đi mua chút đồ, để ông ấy ngày mai mang đi ăn”
Bạn cần đăng nhập để bình luận