Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 775: Oan gia ngõ hẹp 1

Chương 775: Oan gia ngõ hẹp 1Chương 775: Oan gia ngõ hẹp 1
Ông nội Hạ khoát tay, ý tứ ghét bỏ bộc lộ ra ngoài.
Ông nội Hạ là thật sự mệt mỏi, sau khi tiễn Hạ Nam đi, liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Lão Từ cũng mệt mỏi một ngày, chờ đến khi Lý quản gia trở lại Hạ gia, hắn liền cũng rời đi.
Hạ Nam cũng không có nhắc sự tình đi đến nhà ông nội ăn cơm với Thẩm Miên, hắn biết rõ tính tình ông nội, nếu Thẩm Miên không tới, ông nội nhất định sẽ thường xuyên chạy tới bên kia, không bằng cứ để cho hai người tiếp xúc làm quen nhiều một chút, như vậy về sau gặp mặt, Thẩm Miên sẽ cảm thấy thân cận cùng ông nội, sẽ không có cảm giác xa lạ.
Đảo mắt đã tới cuối tháng mười, thời tiết bắt đầu dần dần lạnh lên, nhận thức ông lão cũng đã được một tháng, Thẩm Miên và ông lão cũng đần quen thuộc lên.
Cuối mỗi tuần, ông lão đều lại đây ăn ké cơm, khác với trước kia chính là, ông ăn cơm nước xong, không có lập tức rời đi, mà sẽ ngồi lại trò chuyện cùng Thẩm Miên khoảng một, hai giờ, sau đó kể một ít chuyện tham gia quân ngũ trước kia của mình, cũng thường xuyên kể chuyện của cháu trai khi còn nhỏ. Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế cũng thực thích nghe ông kể chuyện, ông lão kể chuyện xưa rất hay, thường xuyên nói cho ba người đều cười ha ha.
Thời tiết lạnh, sợ ông bị lạnh, Thẩm Miên mua một kiện áo Quân Đại Y cho ông lão, Dương Tiểu Tế thì đan cho ông một chiếc khăn quàng cổ, ông lão thực vừa lòng.
Lại một tuần nữa trôi qua, hai người cứ theo lẽ thường đưa ông lão trở về, lại không nghĩ rằng, nửa đường thế nhưng gặp được Trình Phi Dương và Trình Hi Ninh, ai cũng không nghĩ tới, nhà Trình Phi Dương cách chỗ các cô ở chỉ vài căn nhà.
Kỳ quái chính là, lâu như vậy, mọi người vẫn luôn chưa đụng phải nhau bao giờ.
Ông nội Hạ nhìn thấy bọn họ, lập tức dùng khăn quàng cổ bao lấy đầu, chỉ lộ ra một đôi mắt ở bên ngoài.
Trình Phi Dương và Trình Hi Ninh cũng không đặt lực chú ý ở trên người ông, bọn họ trừng mắt nhìn Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế, đáy mắt tràn đầy sự nghi ngờ.
“Thẩm Miên, Dương Tiểu Tế, sao hai người lại ở chỗ này?” Tròng mắt Trình Phi Dương đều mau trừng rớt ra ngoài.
Nơi này người bình thường không thể tiến vào ở, nhà ở đây cũng không cho thuê, càng không bán.
Trình Hi Ninh lại ở trong nháy mắt nhìn thấy các cô, liền đoán được cái gì, tức giận đến đôi mắt đều đỏ, chỉ vào Thẩm Mien nói: “Thẩm Miên, cô nói xem, có phải anh Nam thuê cho cô hay không?”
Không chờ Thẩm Miên trả lời, Dương Tiểu Tế đã nói: “Có phải hay không thì có quan hệ gì với chị?”
Lần trước thấy Trình Hi Ninh, cô đã rất không thích, đặc biệt là sau khi Trình Phi Dương cố ý gây sự, cô càng không thích, hiện tại lại thấy Trình Hi Ninh một bộ dáng người đàn bà đanh đá, cô càng chán ghét.
“Tôi đang hỏi Thẩm Miên, cô đừng có mà nói chuyện.” Trình Hi Ninh căn bản không có công phu để ý tới Dương Tiểu Tế, “Thẩm Miên, cô nói đi, có phải hay không?”
“Chị đoán không sai” Thần sắc Thẩm Miên bình tnh thừa nhận.
Nơi này xác thật là anh Hạ tìm cho cô, về phần là thuê hay mua, cô cũng không rõ ràng.
“Cô.....” Trình Hi Ninh tức muốn khóc, “Cô đúng là không biết xấu hổ, cô vì sao một hai phải bám lấy anh Nam?”
Thẩm Miên: “......”
Cô thực bất đắc dĩ nhún vai, “Trình tiểu thư, tôi bây giờ còn có việc, không có thời gian để ý đến cảm xúc của chị.”
Nói xong, cô đỡ ông lão tính toán đi tiếp, lại bị Trình Hi Ninh một phen giữ chặt, “Thẩm Miên, tôi không cho cô đi, cô dám đi sao?” Dương Tiểu Tế đẩy cô ra, “Trình tiểu thư, cô có thể làm ơn không cần giống một mụ đàn bà đanh đá được không? Anh Hạ không thích cô, cô một hai phải bám lấy, hiện tại lại làm như vậy là có ý gì? Cô không ngại mất mặt sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận