Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 788: Mo, ngươi tính toán

Chương 788: Mo, ngươi tính toánChương 788: Mo, ngươi tính toán
làm sao bây giờ?
Nguyễn Linh Ngọc trực giác việc này không quá thích hợp, đứng dậy, hỏi: “Dễ Khiêm, là ai gọi điện thoại đến? Có phải có quan hệ đến Miên Nhi hay không?”
Cũng không biết có phải quá nhớ con gái hay không, Nguyễn Linh Ngọc luôn dễ dàng liên tưởng sự tình đến trên người con gái.
“Không phải” Nguyễn Dễ Khiêm lắc đầu, chưa tìm được người, hắn không nghĩ lại làm mẹ thất vọng, “Việc làm ăn có chút vấn đề, mẹ đừng nghĩ quá nhiều, nếu có tin tức của Miên Nhi, con sẽ thông tri cho mẹ trước tiên”
Nguyễn Linh Ngọc thất vọng ngồi trở về, “Trên đường lái xe chậm một chút, nhớ chú ý an toàn.”
“Vâng” Nguyễn Dễ Khiêm gật đầu, lại nhìn thoáng qua Trình Hi Ninh, nói: “Hi Ninh, ý tưởng vừa rồi của em, nhân lúc còn sớm đánh mất đi, Tiểu Nam là người nào, anh rất rõ ràng. Về phần Thẩm Miên là dạng người gì, anh không phải thực hiểu, nhưng mặc kệ em ấy là dạng người gì, chúng ta đều không thể cố ý làm cô không đi học được, loại chuyện này, làm một lần sẽ có lần thứ hai, tiền lệ này không thể phá.”
Nói xong, hắn nhấc chân ra cửa.
“Bác, bác xem, ngay cả anh Dễ Khiêm cũng bị Thẩm Miên mê hoặc.” Trình Hi Ninh lại khóc lên, thật là tức chết người đi được, dựa vào cái gì mọi người đều hướng về Thẩm Miên?
Còn không phải là lớn lên xinh đẹp một chút thôi sao?
Cô lớn lên cũng thật xinh đẹp được không?
“Hi Ninh, cháu trước đừng kích động” Nguyễn Linh Ngọc vỗ vỗ bả vai cô, an ủi: “Bác sẽ không để cháu phải chịu ủy khuất, cháu yên tâm đi!”
Vừa nghe vậy, ánh mắt Trình Hi Ninh sáng lên, cũng không khóc nữa, “Bác, bác tính toán làm gì?”
Nguyễn Linh Ngọc nghĩ nghĩ, nói: “Bác sẽ đi tìm cô ta nói chuyện! Hi Ninh, việc này cháu không cần nói với bác Phó, nhớ kỹ chưa?”
“Vì sao không thể nói cho bác Phó?” Trình Hi Ninh không hiểu, “Chẳng lẽ không nên để cho bác Phó biết, Thẩm Miên là cái dạng người gì sao?”
Cơ hội tốt như vậy, cô đi đến trước mặt bác Phó kêu khóc một chút, có thể làm bác Phó đau lòng cô, cũng có thể làm bác Phó thấy rõ đức hạnh của Thẩm Miên, vì sao không thể đi?
Nguyễn Linh Ngọc oán trách nhìn cô một cái, “Cháu đó! Bác sợ bác Phó của cháu còn chưa thấy rõ Thẩm Miên là người nào, đã thấy rõ cháu trước, chính cháu nói xem, những lời vừa rồi cháu nói, chẳng lẽ tất cả đều là sự thật, không có thêm mắm thêm muối sao?”
Đứa trẻ chính mình từ nhỏ nhìn lớn lên, là cái tính tình gì, cô vẫn hiểu biết.
Lúc mới đầu, cô nghe Trình Hi Ninh nói, xác thật tin tám chín phần, bị tức giận làm cho không suy nghĩ được, nhưng sau khi bình tĩnh lại, cũng biết bên trong việc này, có thể là thật giả nửa nọ nửa kia.
Loại chuyện này, người trong nhà xử lý thì tốt rồi, không cần phải kéo theo Phó Hoa.
“Bác, bác hoài nghi lời cháu nói có phải hay không?” Trình Hi Ninh có chút chột dạ.
Nguyễn Linh Ngọc sờ sờ tóc cô, “Hi Ninh, cháu yên tâm, bác vẫn luôn coi cháu như con gái ruột, làm quyết định gì, khẳng định đều vì tốt cho cháu.”
Trình Hi Ninh gật gật đầu, “Bác, cháu đều nghe bác”
Trong lòng cô mừng thầm, bác đã nói như vậy, nhất định sẽ giúp cô thu thập Thẩm Miên.
Thấy cô nghe lời như vậy, tâm tình Nguyễn Linh Ngọc tốt hơn một ít, “Hi Ninh, Tiểu Nam thực sự ưu tú, chúng ta cũng biết các cháu rất xứng đôi, cũng biết cháu thực thích Tiểu Nam, nhưng bác vẫn muốn khuyên cháu một câu, nếu Tiểu Nam đối với cháu thật sự không có ý tưởng gì, cháu vẫn nên chết tâm đi! Tính tình Tiểu Nam thanh lãnh, tính tình cháu hoạt bát, về sau nếu kết hôn thật, sợ là cũng không có đề tài gì chung”
Tính tình của chồng khá giống Tiểu Nam, Nguyễn Linh Ngọc biết, kết hôn với nam nhân như vậy, nếu nam nhân không yêu mình, hoàn toàn là không có hạnh phúc gì đáng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận