Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 798: Hung trạch mai lâm viên 3

Chương 798: Hung trạch mai lâm viên 3Chương 798: Hung trạch mai lâm viên 3
“Chị, loại chuyện này, chúng ta sao có thể làm được? Quá tổn hại, huống hồ, anh Hạ Nam mà biết, cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta” Trình Phi Dương kiên quyết không đồng ý, việc này quá tổn hại, thật sẽ ra mạng người.
Dù cho không xảy ra mạng người, Thẩm Miên mua căn nhà này xong khẳng định cũng không dám cho ai vào ở, kia không phải là uổng phí sao?
Cô chỉ là một cô gái nhỏ, kiếm được ít tiền cũng không dễ dàng, vạn nhất luẩn quẩn trong lòng, tự sát thì phải làm sao đây?
Trình Hi Ninh hu một tiếng, “Chị chỉ là nói cho cô ta một chút, mua hay không mua là chuyện của cô ta, không có quan hệ gì với chị, lại không phải chị bắt cô ta mua”
Sợ Trình Phi Dương phá hư chuyện tốt của cô, cô lại nói: “Hơn nữa, em sợ cái gì, cô ta cũng không phải đồ ngốc, cũng không nhất định sẽ mua”
Trình Phi Dương tưởng tượng cũng đúng, nhưng nhiều ít vẫn có hơi chút không yên tâm.
Thẩm Miên lúc này vừa mới cùng Nguyễn Linh Ngọc ngồi vào trong quán trà, địa phương là Nguyễn Linh Ngọc tuyển, là một quán cà phê tương đối xa hoa. Người tới nơi này đại đa số là một ít phu nhân, ăn mặc đều thật xinh đẹp, tương phản, cô xuất hiện ở đây có vẻ không hợp lắm.
Nói thật, cô cũng cảm thấy có chút không thích ứng, nhưng lại không biểu hiện ra thực kinh ngạc, cũng không biểu hiện ra bộ dáng luống cuống.
Nguyễn Linh Ngọc uống một ngụm trà, nhìn cô một cái, cười nói: “Lần đầu tiên tới địa phương như này đi?”
“Vâng” Thẩm Miên hào phóng thừa nhận, tự giễu nói: “Trước kia cơm đều ăn không đủ no, cháu nơi nào có tâm tình uống trà!”
Nguyễn Linh Ngọc nhàn nhạt nói: “Nghe có chút đáng thương, rất đáng giá đồng tình, khó trách Tiểu Nam sẽ giúp cháu”
Lời này, rõ ràng mang theo vài phần trào phúng, biết Nguyễn Linh Ngọc lần này lại đây tìm cô, tám phần là vì trút giận thay Trình Hi Ninh, cho nên Thẩm Miên một chút cũng không ngoài ý muốn với thái độ của cô.
“Bác Nguyễn, kỳ thật, cháu cũng không cảm thấy chính mình đáng thương, tương phản, cháu cảm thấy chính mình sống thực hạnh phúc, so với nhiều người còn tốt hơn”
“Là bởi vì gặp được Tiểu Nam, cho nên cháu mới sống tốt như vậy, đúng không?” Nguyễn Linh Ngọc không thích Thẩm Miên, rõ ràng cầm tiền của Tiểu Nam, mới sống tốt như vậy, lại cứ giả vờ thanh cao. Thẩm Miên nhấp môi, “Anh Hạ đã giúp cháu không ít, việc này cháu không phủ nhận.....”
Nguyễn Linh Ngọc đánh gãy lời cô nói, “Cháu muốn phủ nhận cũng không được”
Không chờ Thẩm Miên nói tiếp, cô lại nói, “Miên, cháu là một cô gái nhỏ thông minh, tuy rằng bác chưa từng tiếp xúc với cháu, nhưng cũng xem ra được, có chút lời, bác cũng không quanh co lòng vòng, muốn nói thẳng ra.”
Thẩm Miên gật gật đầu, “Bác nói đi” Kỳ thật, Thẩm Miên vẫn là rất bội phục Nguyễn Linh Ngọc, không hổ là phu nhân, nói chuyện gì đó, đều nhàn nhạt, giống như nói việc nhà, ngữ khí nhàn nhạt không mang theo nhiều cảm xúc cá nhân.
“Trình Hi Linh và Tiểu Nam từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, là thanh mai trúc mã, cha mẹ hai bên, đều hy vọng bọn họ về sau có thể trở thành người một nhà, cháu hẳn cũng biết đi?” Nguyễn Linh Ngọc hỏi.
“Biết” Thẩm Miên gật đầu.
Nguyễn Linh Ngọc thở dài một hơi, “Miên, kỳ thật, bác biết, dựa theo tính tình của Tiểu Nam, sẽ không có gì với cháu, cũng chỉ là thấy cháu đáng thương lại có tài hoa, cho nên mới giúp đỡ cháu một chút, bác hy vọng cháu không cần hiểu lầm Tiểu Nam có tình cảm với cháu, cũng không cần cố tình dây dưa với cậu ta, bác tin tưởng, Tiểu Nam giúp đỡ cháu, cũng không cầu cháu hồi báo, mong cháu đừng làm sự tình lấy oán trả ơn, được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận