Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 812: Anh Nguyễn, ngươi đây là làm gì?

Chương 812: Anh Nguyễn, ngươi đây là làm gì?Chương 812: Anh Nguyễn, ngươi đây là làm gì?
Hắn đương nhiên biết Thẩm Miên chỉ nói lời khách khí, nhưng nếu không đi vào, hắn không có cơ hội bắt được tóc Thẩm Miên để làm giám định DNA.
Thẩm Miên: “......”
Nguyễn Dễ Khiêm thông minh như vậy, không có khả năng không nghe ra cô chỉ là nói lời khách sáo, lại còn lựa chọn tiến vào, việc này làm cho Thẩm Miên có chút không đoán ra được ý tưởng của hắn.
Cô mở cửa, Nguyễn Dễ Khiêm đi theo, rơi vào đường cùng, Thẩm Miên chỉ đành pha cho hắn một ly trà, Nguyễn Dễ Khiêm thấy Thẩm Miên đi tới đi lui ở trước mặt, mái tóc dài buộc ở sau đầu, nhưng hắn không có cơ hội lấy tóc.
Dương Tiểu Tế nhìn hắn chằm chằm, thấy hắn uống hết một ly trà, vừa định giục hắn về đi, lại nghe hắn nói: “Dọc theo đường đi không uống nước, anh có hơi chút khát......”
Nghe vậy, Thẩm Miên lập tức lại rót thêm cho hắn một chén nước.
Nguyễn Dễ Khiêm lại chậm rì rì uống, ở dưới bốn con mắt nhìn chăm chú của Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế, hắn rất nhanh uống lên bốn chén nước, bụng trướng đến lợi hại, rồi lại không muốn rời đi.
Khi hắn muốn uống chén nước thứ năm, Thẩm Miên không rót cho hắn nữa, “Anh Nguyễn, anh còn uống tiếp, bụng cũng phải nứt ra rồi, lần này anh lại đây, có phải có chuyện gì không? Anh cứ dứt khoát nói thẳng ra đi”
Kỳ thật, cô đã sớm nhìn ra, Nguyễn Dễ Khiêm là có việc muốn nói, vẫn luôn đợi Nguyễn Dễ Khiêm mở miệng, không nghĩ tới, nước trà đều đã uống hết ba, bốn ly, hắn lại vẫn chưa có ý tứ mở miệng.
Cô dứt khoát liền trực tiếp chủ động hỏi ra.
Nguyễn Dễ Khiêm: “......”
Tâm tư bị nhìn thấu, hắn nhất thời có chút quẫn bách, nhưng lại không thể ăn ngay nói thật, nghĩ nghĩ, hắn nói: “Anh vẫn còn bởi vì sự tình ngày đó, cảm thấy thực xin lỗi, anh không nghĩ mẹ anh cũng lại đây tìm em, Miên, em cảm thấy việc gì mà chúng ta có thể làm để giúp trong lòng em thoải mái hơn một chút, chúng ta nhất định sẽ làm, chỉ cần em đừng trách chúng ta là được.”
Nguyễn Dễ Khiêm thực hiểu, Thẩm Miên hiện tại rộng lượng như vậy, hoàn toàn là bởi vì không biết thân phận của chính mình.
Nếu một khi chứng minh, cô chính là Nguyễn Miên Nhi, đổi lại là ai, cũng không có biện pháp tiếp thu, anh ruột, mẹ ruột lại vì người khác mà nói chính mình như vậy, điều này tổn thương quá lớn cho Miên. Lần này, hắn sở dĩ ở lại Lê Thành lâu như vậy, chính là vì điều tra sự tình của Thẩm Miên, hắn vẫn luôn cảm thấy cô quá khôn khéo, nhưng điều tra ra mới phát hiện, nếu cô không đủ thông minh, hiện tại căn bản không cơ hội đi học ở thủ đô, nói không chừng đã bị bố mẹ nuôi tùy tiện tìm một kẻ không đứng đắn gả äi.
Mấy năm nay, cô sống cũng không hề tốt, chịu quá nhiều vất vả.
Thẩm Miên cười nhẹ, “Anh Nguyễn, anh không cần phải cảm thấy áy náy, lời hai người nói đều là lời thật, hai người cũng không sai, chỉ là lập trường của chúng ta không giống nhau thôi.”
Cô không nói chính là, dù cho hắn có xin lỗi, cô cũng không tính toán nhận.
Nguyễn Dễ Khiêm: “.....”
Thấy trên mặt Thẩm Miên tuy rằng đang cười, ánh mắt lại lạnh lạnh, Nguyễn Dễ Khiêm biết, hiện tại dù có nói nhiều, cô cũng không nghe vào, vì thế đứng dậy.
“Anh đi trước, hôm nào có thời gian, sẽ mời em ăn cơm”
“Đi thong thả.”
Thẩm Miên đứng yên không nhúc nhích, cũng không có ý tứ muốn đưa người đi.
Khi Nguyễn Dễ Khiêm đi qua bên cạnh cô, muốn sấn lúc cô không chú ý, nhổ một sợi tóc của cô, làm hắn không nghĩ tới chính là, Thẩm Miên phản ứng đặc biệt nhanh, không đợi hắn đụng tới tóc cô, cô đã trốn mất.
“Anh Nguyễn, anh đây là làm gì?”
Thẩm Miên vẻ mặt cảnh giác nhìn hắn.
Dương Tiểu Tế cũng vội vàng che ở trước mặt Thẩm Miên, “Dù cho Miên không tiếp nhận lời xin lỗi, anh cũng không cần động thủ đánh người đi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận