Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 833: Bắt được tóc 2

Chương 833: Bắt được tóc 2Chương 833: Bắt được tóc 2
Nghe Thẩm Miên nói, Lục Tư Viễn sau đó mới thành thành thật thật ngồi xuống, “Xem ở trên mặt mũi của Miên, lần này tớ sẽ không so đo cùng cậu, lần sau đừng nghĩ tớ sẽ cõng cậu tiếp.”
Dương Tiểu Tế hừ một tiếng, “Lần sau đừng nghĩ đến chỗ chúng tớ nữa, tớ sẽ không mở cửa cho cậu”
“Cậu lặp lại lần nữa xem, có tin tớ sẽ kéo cậu xuống hay không?” Lục Tư Viễn lại làm bộ muốn kéo cô xuống, làm cho Dương Tiểu Tế tức khắc thành thật.
Lục Tư Viễn đóng cửa xe, Hạ Nam liền dẫm lên chân øa, lái xe bay nhanh rời đi, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, Thẩm Miên nhìn thấy Nguyễn Dễ Khiêm đột nhiên khom lưng truy đuổi cái gì đó trên mặt đất, động tác thập phần kỳ quái.
Cô nhăn mày một chút, nhẹ giọng nói: “Anh Hạ, chúng ta không đợi anh Nguyễn sao? Sao em cứ cảm thấy hành vi vừa rồi của anh ấy thực kỳ quái?”
Dương Tiểu Tế và Lục Tư Viễn nghe vậy, đều nhìn về phía sau, trăm miệng một lời: “Không phải là trúng tà chứ?”
Nơi này thực tà môn, có khi là vậy.
Hạ Nam nhìn qua kính chiếu hậu, nhàn nhạt nói: “Không cần phải để ý đến anh ta.”
Nguyễn Dễ Khiêm ở đẳng sau vẫn đang tìm tóc Miên, thậm chí còn muốn đuổi theo Hạ Nam đánh cho một trận, không cần hỏi cũng biết, tên khốn kia nhất định là cố ý, vừa rồi đã sắp nhặt được tóc, kết quả Hạ Nam lái xe một cái, làm cho sợi tóc bị bay lên, nếu không phải ánh mắt của hắn tốt, biết đi nơi nào tìm tóc?
Nguyễn Dễ Khiêm rốt cuộc cũng nắm được sợi tóc vào trong tay, dùng khăn tay thật cẩn thận gói lại, gấp không chờ nổi cầm đi giám định.
Hắn hiện tại chỉ muốn một đáp án.
Bên này, mấy người trở về đến chỗ ở của Thẩm Miên, phát hiện Nguyễn Dễ Khiêm thế nhưng không lại đây, cũng không biết hắn đã về nhà hay chưa, Thẩm Miên có chút lo lắng, “Anh Nguyễn thật sự không có việc gì sao? Em tổng cảm thấy, lúc chúng ta đi, hành vi của anh ấy rất quái dị.”
Tuy rằng, quan hệ giữa cô cùng Nguyễn Dễ Khiêm chẳng ra gì, nhưng cũng không hy vọng hắn xảy ra chuyện.
Ánh mắt Hạ Nam hơi hơi lóe, nhàn nhạt hỏi, “Em lo lắng cho anh ta sao?”
“Anh ấy là bạn từ nhỏ của anh, lại là đi cùng với chúng ta, với cả địa phương kia thật sự rất tà môn, nếu xảy ra chuyện gì, đối với ai cũng không tốt” Thẩm Miên nhẹ giọng giải thích.
Nếu là bởi vì đưa cô đi xem nhà, kết quả lại khiến Nguyễn Dễ Khiêm xảy ra chuyện, trong lòng anh Hạ khẳng định cũng không chịu nổi. Hạ Nam giơ tay xoa tóc cô một chút, “Không cân lo lắng, anh ấy vẫn bình thường”
“Uy, tớ nói hai người chứ, dù cho muốn âu yếm nhau, cũng phải chú ý hoàn cảnh một chút, nơi này ngoại trừ hai người còn có hai người sống khác nữa đấy” Lục Tư Viễn tức giận nói một câu, nhìn thấy tay Hạ Nam dừng ở trên tóc Thẩm Miên, hắn cảm thấy đặc biệt chướng mắt.
Cùng là nam nhân, hắn đương nhiên hiểu ý tứ Hạ Nam, buổi trưa hôm nay, Hạ Nam gần như đều luôn nắm tay Thẩm Miên, đơn giản là muốn ở trước mặt hắn tuyên thệ chủ quyền.
Hắn cũng biết hai người là người yêu, nhưng nhìn thấy bọn họ dắt tay, trong lòng hắn xác thật hụt hãng.
Đoạt người hắn thích, còn ở trước mặt hắn biểu diễn ân ái, đây là sự tình người nên làm sao?
Dương Tiểu Tế lại đối nghịch với Lục Tư Viễn, trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Không quan hệ, cứ coi như tớ không tồn tại là được rồi.”
“Cậu tránh qua một bên đi” Lục Tư Viễn phiền lòng trừng trở lại cô.
Thẩm Miên cũng không bị lời của Lục Tư Viễn ảnh hưởng đến, cô nhiều ít cũng biết, trong lòng Lục Tư Viễn vẫn còn không quá thoải mái, nhưng cô không có biện pháp đi cố ky cảm xúc của hắn, cần phải cho hắn chết tâm với cô, mọi người mới có thể ở chung bình thường. Hạ Nam càng không thèm để ý cái nhìn của Lục Tư Viễn.
Xem thời gian một chút, đã là hơn bốn giờ chiều, hắn nói: “Các em nghỉ ngơi đi, anh còn có việc, đi về trước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận