Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 839: Oan gia ngõ hẹp 3

Chương 839: Oan gia ngõ hẹp 3Chương 839: Oan gia ngõ hẹp 3
Thẩm Miên nhún nhún vai, tỏ vẻ thực bất đắc dĩ.
Hai người thay áo lông xong, cùng nhau ra khỏi phòng thay đồ, “Phiền toái hỗ trợ đóng gói lại, hai kiện này chúng tôi đều lấy, cảm ơn”
Nghe vậy, đôi mắt nữ chủ quán tức khắc sáng ngời, “Vâng, tổng cộng 80 khối, mời đi bên này tính tiền”
Không nghĩ tới, hai cô gái nhỏ ăn mặc thực bình thường, mua quần áo lại sảng khoái như vậy.
Quả nhiên, không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Trình Hi Ninh vừa mới thay áo lông vũ xong, thấy Thẩm Miên làm lơ cô và Nguyễn Linh Ngọc, không khỏi nói: “Bác, Thẩm Miên cũng quá không lễ phép đi? Hai chúng ta to như vậy, cô ta không nhìn thấy sao?”
Sắc mặt Nguyễn Linh Ngọc cũng thật không đẹp, cô hít sâu một hơi, trực tiếp đi tới quầy thu ngân, “Áo lông vũ trên người vị tiểu thư kia chúng ta cũng muốn, hỗ trợ chúng ta đóng gói đi!”
“Nga! Vâng, phiền toái ngài chờ trong chốc lát, tôi đóng gói xong cái này sẽ đi giúp ngài.”
“Bác Nguyễn, bác và Trình tiểu thư cùng nhau đi mua quần áo sao! Thật trùng hợp” Thẩm Mien không ngốc, tự nhiên cũng biết là Nguyễn Linh Ngọc cố ý lại đây, nhưng nếu đụng vào trước mặt, lại giả vờ như không thấy, liền có hơi chút cố tình, vì thế liền chủ động ra tiếng chào hỏi.
Cùng lúc đó, cô cũng từ trong túi lấy tiền ra đưa cho nữ chủ quán.
“Các vị có quen nhau sao?” Nữ chủ quán một bên chuẩn bị trả tiền lẻ, một bên nhiệt tình hỏi một câu.
Nguyễn Linh Ngọc không trả lời cô, ánh mắt đảo qua trên người Thẩm Miên, nói: “Ở nông thôn mua quần áo, không phải đều thích mặc cả sao? Cháu mua có vẻ rất sảng khoái nhỉ.”
Bên trong lời này, ít nhiều mang theo một ít ý tứ xem thường Thẩm Miên.
Nữ chủ quán không biết quan hệ giữa hai người, còn tưởng rằng Nguyễn Linh Ngọc bảo Thẩm Miên mặc cả, vì thế nói: “Thật ngại quá, quần áo của chúng tôi đều có niêm yết giá rõ ràng, không thể giảm được”
“Không sao.” Thẩm Miên cười một chút, “Chị cứ dựa theo giá cả bình thường trả lại tiền lẻ cho em là được”
Nói xong, cô lại nhìn về phía Nguyễn Linh Ngọc, “Chúng cháu mặc cả, không phải bởi vì thích mặc cả, là cảm thấy không đáng với giá kia, nếu cảm thấy đáng giá, tự nhiên sẽ không mặc cả.” Nữ chủ quán vừa nghe vậy, tức khắc cười, cô gái nhỏ đúng là giỏi nói.
Trình Hi Ninh giờ phút này cũng đã thay xong quần áo đi tới, nói tiếp lời: “Sao cô không nói thẳng là bởi vì nghèo, ham món lợi nhỏ luôn đi?”
Dương Tiểu Tế đã sớm không nhịn được, lúc này lại nghe Trình Hi Ninh nói như vậy, trực tiếp tức giận nói: “Chúng tôi nghèo thì làm sao vậy? Lại không có trộm không có cướp, tiêu mỗi một phân tiền, đều là vất vả kiếm được, đương nhiên muốn tiết kiệm”
Trình Hi Ninh cười khinh thường, “Cô bảo Thẩm Miên vuốt lương tâm nói, tiền kia đều là cô ta tự kiếm được sao?”
“Không phải Miên tự kiếm, thì cô cho chắc?” Dương Tiểu Tế thật muốn tát cho Trình Hi Ninh một cái, nữ nhân chết tiệt này, thật là quá đáng ghét.
“Đương nhiên không phải tôi cho, tôi cũng sẽ không cho cô ta tiền, tiền cô ta dùng, đều là lừa của anh Nam” Trình Hi Ninh nói.
Lời này vừa ra, Dương Tiểu Tế tức khắc bạo nổ, đang muốn cãi nhau cùng Trình Hi Ninh, Thẩm Miên lại lên tiếng trước, “Trình tiểu thư, phiền toái chị nói chuyện chú ý đúng mực, có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói bậy.”
Ánh mắt và âm thanh của Thẩm Miên đều lạnh lùng, Trình Hi Ninh không nghĩ tới Thẩm Miên vừa rồi còn bình thường, nháy mắt đã biến sắc mặt, không khỏi bị lạnh lẽo từ người cô phát ra dọa cho SỢ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận