Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 846: Ngậm bồ hòn 1

Chương 846: Ngậm bồ hòn 1Chương 846: Ngậm bồ hòn 1
Còn tưởng rằng Nguyễn Linh Ngọc sẽ vui vẻ giống cô, không nghĩ tới Nguyễn Linh Ngọc thế nhưng lại hướng về Thẩm Miên nói chuyện, Trình Hi Ninh không cao hứng.
“Sao không phải cô ta trộm chứ? Người ta tìm thấy trong túi đồ của cô ta có quần áo bị trộm, bắt cả người lẫn tang vật, còn có thể oan uổng cô ta sao? Anh Nam dù có cho cô tiền, cũng không sửa được tật xấu trong xương cốt của cô ta, có khi đã hay ăn trôm tiền từ khi còn nhỏ rồi.”
Nghe nói bắt cả người lẫn tang vật, ấn tượng của Nguyễn Linh Ngọc đối với Thẩm Miên càng kém hơn, ánh mắt toát ra một tia chán ghét, “Đây là loại người nào chứ? Tiểu Nam thật là bị u mê cả đầu”
Cô không nghĩ lại cùng loại người như Thẩm Miên nhấc lên một chút quan hệ nào, nói: “Chúng ta đi thôi!”
“Vâng.”
Trình Hi Ninh làm chuyện trái với lương tâm, nhiều ít cũng có chút chột dạ, cô cũng không dám ở lâu, rốt cuộc nhân viên cửa hàng vừa rồi đã gặp qua cô, nếu lại bị Thẩm Miên nhìn thấy, khó tránh khỏi sẽ không hoài nghi đến trên đầu cô.
Như vậy nghĩ, Trình Hi Ninh liền cùng Nguyễn Linh Ngọc trực tiếp đi qua. Thẩm Miên ban đầu là đưa lưng về phía cửa, nhưng từ sau khi quần áo xuất hiện ở trong túi, cô liền cảm thấy sự tình không thích hợp, theo bản năng nhìn về phía đám người ở cửa, vừa lúc nhìn thấy hai hình bóng quen thuộc đi ra từ trong tiệm đối diện.
Thẩm Miên nhíu mày, quay đầu nhìn về phía nhân viên cửa hàng, “Em muốn hỏi một chút, khi chúng em thử quần áo, có người từng vào trong tiệm hay không?”
Nhân viên cửa hàng đang đau đầu không biết nên xử lý chuyện này như thế nào, quần áo tìm được rồi, cô cũng không nghĩ khó xử Thẩm Miên, bởi vì cô không phải chủ quán, muốn để hai người đi, nhưng lại lo lắng người khác thấy cô dễ nói chuyện, về sau sẽ lại đây trộm quần áo, nghe Thẩm Miên nói, cô nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: “Có, là một cô gái xinh đẹp, sau khi cô ấy tiến vào liền nhờ chị hỗ trợ tìm size, chị không tìm được, cô ấy liền đi rồi, có liên quan gì đến quần áo trong túi các em sao?”
Chẳng lẽ là đồng lõa của các cô?
Tưởng tượng như vậy, sắc mặt nhân viên cửa hàng đều thay đổi, sẽ không phải là còn bộ quần áo nào bị mất mà cô chưa phát hiện ra chứ?
“Em đại khái đã biết sao lại thế này.”
Thẩm Miên nói.
“Sao lại thế này?” Dương Tiểu Tế sốt ruột truy vấn, đây là lần đầu tiên cô bị người ta coi trở thành ăn trộm, loại cảm giác có khổ không nói nên lời này quá khó tiếp thu, đặc biệt là những người đó còn đòi báo nguy.
Quần áo ở trong túi các cô, các cô cũng không có chứng cứ chứng minh không phải các cô trộm, nếu nháo đến cục cảnh sát và trường học, có khi còn bị trừ điểm học phần.
Nhân viên cửa hàng cũng nhìn Thẩm Miên, cô hiện tại chỉ mong Thẩm Miên nói nhanh lên, cô còn đi kiểm kê quần áo trong tiệm một chút.
“Bộ quần áo này xác thật không phải chúng em trộm, nhưng em biết nói cũng không ai tin, như vậy đi! Bộ quần áo này bao nhiêu tiền, chúng em sẽ mua” Nói là có người hãm hại, người khác cũng sẽ không tin tưởng, quần áo ở trong túi, dù có giải thích cũng vô dụng, Thẩm Miên dứt khoát bỏ tiền tiêu tai.
Dù sao sau khi rời khỏi nơi này, người khác cũng không quen biết cô, hiện tại internet chưa có phát đạt, cô cũng không cần lo lắng sự tình lên men.
Nhân viên cửa hàng vốn dĩ đang không biết phải xử lý như thế nào, nghe Thẩm Miên nói xong, cô lập tức gật đầu đồng ý, “Cũng được!”
Dương Tiểu Tế tuy rằng cảm thấy oan uổng, nhưng cũng biết, trước mắt không có biện pháp tốt hơn.
Hai người đợi hơn nửa giờ, người xem náo nhiệt cũng đi hơn phân nửa, nhân viên cửa hàng kiểm kê xong quần áo, xác nhận chỉ mất một kiện kia.
“80 khối.”
Báo giá xong, nhân viên cửa hàng nhiều ít cũng có chút chột dạ, bộ quần áo này ngày thường đều chỉ bán 70 khối, bởi vì Thẩm Miên bị nghi ngờ có liên quan đến ăn trộm, cô mới tăng tiền lên một ít.
Mặt trên có niêm yết giá, Thẩm Miên chỉ cần xem một chút, liền biết giá cả quần áo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận