Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 853: Ngươi biết ta muốn

Chương 853: Ngươi biết ta muốnChương 853: Ngươi biết ta muốn
nghe cái gì lời nói.
“Yêu chính mình không có sai, ôm ý nghĩ tùy thời đều có thể rời đi anh là không được” Trong giọng nói của Hạ Nam, mang theo một ít bá đạo, “Miên, em muốn cái gì, anh đều có thể cho em, nhưng em không thể ôm ý nghĩ tùy thời đều có thể rời khỏi anh”
“Anh Hạ, em......”
“Đừng nói ra bất cứ lời nào làm anh tức giận nữa” Hạ Nam một tay ôm cô vào trong ngực, ý tưởng của cô không sai, hắn xác thật không có biện pháp làm gì cô.
Đối với chuyện khác, hắn đều thực quyết đoán, duy độc đối với cô, không hung dữ được, không mắng được.
Thẩm Miên nghe vậy, thức thời ngậm miệng lại, cô duỗi tay ôm hắn, hít hơi thở quen thuộc của hắn, nghe nhịp tìm mạnh mẽ của hắn, chỉ cảm thấy đặc biệt kiên định, nếu có thể, cô thật sự hy vọng vẫn luôn ở bên hắn, cả đời đều không rời khỏi cái ôm này.
Nhưng thế sự vô thường, sống hai đời cô, thật sự vô pháp không bảo trì thanh tỉnh.
Hai người ôm nhau trong chốc lát, hắn đột nhiên buông lỏng tay ra, Thẩm Miên theo bản năng ngẩng đầu nhìn hắn, lại bị hắn trực tiếp ngăn chặn cánh môi, hai người trước kia cũng từng có hành vi thân mật như vậy, nhưng lần này lại không giống với dĩ vãng, hắn tựa hồ mang theo một cỗ ẩn nhẫn, tức giận, hôn đặc biệt bá đạo, cô cảm thấy hô hấp đều có chút khó khăn, không bao lâu sau, sắc mặt liền đỏ lên.
Ngay khi cô cảm thấy sắp hít thở không thông, hắn lại bỗng nhiên buông cô ra.
“Miên, em hãy nghiêm túc tự hỏi một chút, anh có đáng giá để em kiên định cả đời hay không.”
Ánh mắt hắn dừng ở trên mặt cô, trong ánh mắt giống như có ngọn lửa nóng rực, tựa hồ muốn hòa tan cô.
Thẩm Miên nhìn hắn, trong lúc nhất thời, không quá hiểu ý tứ của hắn.
Kỳ thật, cô cũng lý giải ý tưởng của hắn, nếu cô biết người mà chính mình thực lòng đối đãi, thế nhưng lại ôm tâm tư thời khắc đều có thể rời đi, cô cũng sẽ rất thương tâm.
“Anh Hạ, em......”
Hạ Nam đánh gãy lời cô nói, nhắc nhở cô, “Em biết anh muốn nghe gì.”
Thẩm Miên mím môi, nuốt lời muốn nói trở lại trong bụng, hiện tại, đầu óc cô thực loạn, căn bản không có biện pháp tĩnh tâm tự hỏi.
Tựa hồ xem thấu ý tưởng của cô, hắn nói: “Mấy ngày nay em cứ suy nghĩ kỹ một chút, trong năm anh còn phải xuất ngoại một chuyến, anh hy vọng trước khi xuất ngoại, có thể nghe được đáp án vừa lòng”
Nói xong, hắn xoay người kéo cửa đi ra ngoài, cũng không biết có phải ánh mắt xảy ra vấn đề hay không, Thẩm Miên thế nhưng cảm thấy, bóng dáng to rộng của hắn mang theo vài phần hiu quạnh.
Thẩm Miên thực đau lòng hắn, cô thậm chí có chút tự trách mình quá thanh tỉnh.
Có phải cô quá ích kỷ hay không?
Thẩm Miên cũng không biết chính mình đứng ở cửa bao lâu, trong lòng ngũ vị tạp trần, anh Hạ bảo cô nghĩ kỹ, nhưng cô căn bản không có biện pháp tĩnh tâm tự hỏi.
Nguyễn Miên Nhi sắp về tới, cô cần tự xử như thế nào?
Anh Hạ đã gặp qua Nguyễn Miên Nhi chưa?
Cô đột nhiên bức thiết hy vọng kết quả kiểm tra mau có, như vậy anh Hạ mới có thể thấy rõ nội tâm của chính mình, cô cũng có thể biết, về sau nên lựa chọn như thế nào.
“Miên, cậu và anh Hạ không có việc gì chứ?”
Dương Tiểu Tế từ phòng ra tới, thấy Thẩm Miên ngốc lăng lăng đứng ở cửa, không khỏi có chút hoảng.
Trước đó thấy anh Hạ tựa hồ có chút nổi nóng, cũng không biết anh ấy có giận Thẩm Miên hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận