Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 86: Sữa mạch nha uống lên?

Chương 86: Sữa mạch nha uống lên?Chương 86: Sữa mạch nha uống lên?
“Chân chính không sợ bóng tà” Lục Tư Viễn nói tiếp.
Hắn cùng Thẩm Miên cái gì cũng không có, không sợ người khác hắt nước bẩn.
“Cậu bé, tuổi trẻ khí thịnh, về sau vào xã hội sẽ có hại” Lý Càng nửa thật nửa giả nhắc nhở.
Lục Tư Viễn nhấp môi không lên tiếng.
Xã hội hiểm ác, hắn tuy rằng còn chưa có ra xã hội, nhưng vẫn cảm nhận được.
“Anh Hạ, sự tình bút máy, cảm ơn các anh” Thẩm Miên nhìn thoáng qua Hạ Nam, sau đó vội vàng dời tâm mắt đi.
Hơi thở trên người hắn quá lạnh, cô không dám đối diện hắn.
“n”
Ngữ khí Hạ Nam lãnh đạm, xem như thừa nhận việc này xác thật có quan hệ cùng hắn.
Không nói sự tình bút máy, hắn giúp đỡ cô đi học, đã đủ để nhận câu cảm ơn này.
Khóe miệng Lý Càng hơi giật, làm việc tốt không lưu danh, quả nhiên không phải tính tình của Hạ Nam.
“Đã uống sữa mạch nha chưa?” Hạ Nam nhìn gương mặt còn khô cứng nhỏ gây của Thẩm Miên, mày nhăn càng sâu.
?
Thẩm Miên lại lần nữa trố mắt một chút, phản ứng chậm nửa nhịp, “Em đã uống rồi” Đề tài như thế nào liền nhảy đến sữa mạch nha vậy?
Một lọ sữa mạch nha kỳ thật cũng không có quá nhiều, nhưng cô mỗi lần đều luyến tiếc, chỉ múc một chút sữa mạch nha, pha cùng một chén nước lớn.
Có đôi khi là ban đêm trộm pha uống, có đôi khi là thừa dịp hai cô cháu Chu Lan Phương không ở nhà pha.
Cũng may cô mỗi lần đều thu thập phòng bếp thực sạch sẽ, các cô ấy không phát hiện ra.
Sắc mặt Hạ Nam trầm một ít, nếu không tẩm bổ, chiều cao sẽ thật sự không cứu được.
“Lại đây”
Hắn đi nhanh về phía trước.
Thẩm Miên: “......”
Cô có chút khó hiểu nhìn về phía Lý Càng, hy vọng hắn có thể cho cô một chút nhắc nhở.
Lý Càng nhún vai, hắn nếu có thể thăm dò được tư tưởng của Hạ Nam, hắn liền không gọi là Lý Càng, có thể sửa tên thành Lý siêu việt.
Ba người đi theo sau Hạ Nam, tới một tiệm mì, Thẩm Miên cuối cùng cũng hiểu ý tứ của hắn, hắn là muốn mời cô ăn cơm.
“Anh Hạ......”
Thẩm Miên tưởng cự tuyệt, lời nói vừa mới đến miệng, đã bị một ánh mắt của Hạ Nam hạ gục, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng kia nghe hắn cùng chủ quán nói chuyện.
“Cho hai chén mì thịt thái sợi lớn” Dừng một chút, hắn lại bổ sung, “Bột mì”
“Được rồi”
Ông chủ thấy Hạ Nam không giống người thường, thái độ đặc biệt nhiệt tình, “Còn muốn thứ khác hay không?” Bốn người hai chén, cũng không đủ chia!
Hạ Nam không lập tức trả lời, cúi đầu nhìn về phía Thẩm Miên, trầm giọng hỏi, “thi cuối kỳ còn cách mấy ngày?”
Trong nháy mắt khi hắn nhìn, Thẩm Miên bị dọa hơi hơi run lên một chút, Hạ Nam nhíu mày, ở hắn xem ra, âm thanh cùng thái độ này của hắn, so với ngày thường đã hòa hoãn hơn quá nhiều.
“Ba ngày nữa”
Thẩm Miên ngoan ngoãn trả lời.
Nghe vậy, Hạ Nam từ trong túi móc tiền ra, “Dựa theo phân lượng này, sáng chiều nấu cho mỗi người bọn họ một chén mì thịt thái sợi”
“Được, các ngươi ngồi một lúc đi, mì rất nhanh sẽ nấu xong” Chủ quán nhận lấy tien ba ngày, vui tươi hớn hở chạy đi nấu mì.
Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn nhìn thoáng qua nhau, đều có chút thụ sủng nhược kinh, kinh ngạc đến quên cả cảm ơn.
Hạ Nam đưa một ánh mắt cho Lý Càng, ý bảo bọn hắn rời đi, Lý Càng thấy trạng thái này, duỗi tay muốn xoa đầu Lục Tư Viễn một chút, nhưng vừa thấy chiều cao kia, tay khựng lại, chuyển hướng xoa nhẹ hai cái trên đầu Thẩm Miên, “mì ngon quá, các em ăn đi”
Vẫn là chiều cao này xoa lên thuận tay.
Hạ Nam lạnh lùng nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận