Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 861: Xuất đầu 2

Chương 861: Xuất đầu 2Chương 861: Xuất đầu 2
Nghe đến đó, sắc mặt Nguyễn Dễ Khiêm đã không thể dùng chữ khó coi tới hình dung.
Sự tình tới một bước này, cô thế nhưng còn nói là đứa trẻ đùa giỡn, dượng cũng không phản đối lời cô nói.
Chỉ bởi vì Miên không có bối cảnh, cho nên liền phải chịu ủy khuất như vậy?
Hiện giờ có Hạ Nam chống lưng, bọn họ còn ức hiếp Miên như vậy, có thể nghĩ, những năm đã qua, Miên đã phải chịu bao nhiêu đãi ngộ không công bằng.
Hắn trước kia cảm thấy Miên quá khôn khéo, lòng dạ quá sâu, nhưng nếu cô không đủ thông minh, cô phải bảo hộ chính mình như thế nào?
Trong nháy mắt này, trong lòng Nguyễn Dễ Khiêm tất cả đều là đau lòng đối với Thẩm Miên, càng thêm kiên định, muốn Trình Hi Ninh đi gánh vác sự tình chính mình đã làm sai, không thể bởi vì là em họ của mình, mà bao che cho cô.
“Cô, ý tưởng của mọi người cháu đều nghe được, hiện tại cháu cũng nói rõ cho mọi người! Hi Ninh không cần đi xin lỗi Miên, bởi vì Miên căn bản không muốn nhìn thấy Hi Ninh, nếu Hi Ninh đi quấy ray em ấy, Tiểu Nam sẽ chỉ càng tức giận hơn.”
Lời này vừa ra, ba Trình cùng mẹ Trình đều thở phào nhẹ nhõm, trong lòng Trình Hi Ninh cũng là vui vẻ, cô chạy nhanh lôi kéo cánh tay Nguyễn Dễ Khiêm làm nũng, “Anh Dễ Khiêm, em biết anh thương em mà, anh sẽ không để em phải đi xin lỗi đứa con hoang Thẩm Miên kia”
Nguyễn Linh Ngọc biết rõ tính tình của con trai, giờ phút này cô có loại dự cảm không tốt.
Quả nhiên, Nguyễn Dễ Khiêm đẩy Trình Hi Ninh ra, lôi kéo tay cô, tiếp tục nói: “Việc này Hi Ninh làm hỏng danh dự của Miên, em cần phải tới trung tâm thương mại thuyết minh tình huống một chút, thừa nhận chính mình đã vu hãm Miên, Tiểu Nam cho kỳ hạn, muốn buổi sáng ngày mai phải xử lý tốt việc này, nếu không, hắn sẽ tự mình lại đây tìm em xử lý”
Nghe được lời này, sắc mặt mấy người tức khắc biến đổi.
Đặc biệt là Trình Hi Ninh, cô trực tiếp khóc lên, “Anh Dễ Khiêm, anh một hai phải bức em chết có phải hay không? Chỉ vì Thẩm Miên, anh muốn nhìn em chết sao? Nếu bắt em đi trung tâm thương mại thừa nhận là em làm việc này, vê sau em đâu còn mặt mũi đi gặp mặt ai?”
“Lúc em làm, vì sao không nghĩ đến hậu quả?” Nguyễn Dễ Khiêm trầm giọng hỏi lại, “Sao em không nghĩ tới, em làm như vậy, sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đối với Thẩm Miên? Nếu nháo đến trường học hoặc là cục cảnh sát, em ấy về sau sao có thể đi học được?”
“Em lúc ấy sao có thể nghĩ nhiều như vậy?”
Trình Hi Ninh vẫn như cũ không thừa nhận chính mình đã sai, miệng vẫn thực cứng.
Nguyễn Dễ Khiêm nhìn thoáng qua ba Trình mẹ Trình, nói: “Cô, dượng, hai người biết tính tình của Tiểu Nam, nếu cậu ấy ra tay, việc này khẳng định sẽ lớn hơn, truyền ra ngoài, đối với Hi Ninh cũng không tốt, hai nhà Trình Hạ, về sau tất nhiên cũng không cần lui tới, cái nào nặng cái nào nhẹ, chính hai người suy xét đi.”
Nếu không có Nguyễn gia chống lưng, Trình gia ở thủ đô căn bản không phải là cái gì, mà ý tứ của Nguyễn Dễ Khiêm cũng thực rõ ràng, việc này Nguyễn gia không tính toán nhúng tay.
Đến lúc đó sự tình nháo lớn, Trình Hi Ninh vẫn phải đi xin lỗi, mà quan hệ hai nhà Trình Hạ cũng sẽ căng thẳng, mặc kệ từ phương diện nào tới nói, đều không phải bọn họ có thể gánh vác.
Mẹ Trình giờ phút này cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình, lập tức không dám hé răng, cô ở trong gia đình chỉ hăng hái việc vặt, đối với việc liên quan đến làm ăn hoặc là những việc khác, cô chưa bao giờ dám lên tiếng.
Trình Hi Ninh vừa thấy ngay cả mẹ cô cũng không dám hé răng, tức khắc liền khóc lớn hơn nữa, “Đứa con hoang Thẩm Miên kia rốt cuộc đã rót mê hồn canh gì cho mọi người? Các người thật muốn vì cô ta mà ép chết con có phải hay không?”
“Bang '
Ba Trình lửa giận công tâm, tát cô một cái.
“Sự tình tới nông nỗi này, con còn không nghĩ lại chính mình, còn muốn vô cớ gây rối có phải hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận