Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 867: Ngươi nói ai không nói lý đâu?

Chương 867: Ngươi nói ai không nói lý đâu?Chương 867: Ngươi nói ai không nói lý đâu?
Mọi người đều bị lời Trình Hi Ninh nói cho giận quá sức, đặc biệt là nhân viên cửa hàng, “Sao cô có thể đã làm sai, còn nói đúng lý hợp tình như vậy?”
“Tôi có ý tốt hỗ trợ nhặt quần áo, tôi đã làm sai cái gì chứ?” Trình Hi Ninh trừng mắt nói lại nhân viên cửa hàng, cô đáp ứng lại đây làm sáng tỏ, nhưng không đáp ứng bị khinh bỉ.
“Sao cô không nói lý như vậy?”
Nhân viên cửa hàng có chút vô ngữ, cô gái này lớn lên rất xinh đẹp, thoạt nhìn cũng rất có tiền, không nghĩ tới lại không thể nói lý như vậy.
“Cô nói ai không nói lý hả?” Trình Hi Ninh bước tới gần nhân viên cửa hàng, tựa như muốn đánh người.
Nguyễn Dễ Khiêm thấy thế, lập tức kéo cô đến phía sau, quát lớn: “Hi Ninh, em rốt cuộc có nghe lời hay không, nếu em còn không nghe lời, anh hiện tại sẽ đi luôn.”
“Anh Dễ Khiêm, em có ý tốt đến giải thích, nhưng anh xem các cô ấy xem, rõ ràng là đang ức hiếp em” Trình Hi Ninh ủy khuất nói.
Động tĩnh trong tiệm hấp dẫn không ít người qua đường, ngay cả chủ quán đối diện cũng tới xem náo nhiệt, cô liếc mắt một cái liền nhận ra Trình Hi Ninh chính là người ngày hôm qua tới trong tiệm mua quân áo.
Nghĩ cô gái này nhìn rất có tiền, nếu giúp một phen, không chuẩn có thể vớt được một khách hàng trường kỳ, vì thế chen vào hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Cô vừa lại đây, cũng không biết trước đó mọi người đã nói những gì, vì thế nói với nhân viên cửa hàng: “Cô gái nhỏ, cháu bán quần áo cần phải có thái độ tốt, không thể bởi vì đây không phải cửa hàng do cháu mở mà đối đãi với khách hàng như vậy, sau này bác sẽ nói lại với chủ quán của cháu.”
Cô gái hôm qua dẫn người sang bên này tiêu 3000 đồng tiền, gần như toàn bộ trung tâm thương mại đều biết việc này, cô hối hận không thôi, sớm biết như vậy, lúc ấy thái độ của cô đã tốt hơn.
Cái khác không nói, người ta có thể tiêu 3000 khối thuyết minh là người có tiền, không có khả năng đi trộm bộ quần áo mấy chục khối, nơi này khẳng định là có hiểu lầm.
Đáng tiếc lúc ấy đầu óc cô hồ đồ, lần này cũng không thể lại nháo ra chuyện không tốt.
Nghe được lời này, nhân viên cửa hàng nhân cơ hội tẩy trắng cho Thẩm Miên, giải thích: “Bác gái, bác là không biết chuyện, cô gái ngày hôm qua bị hiểu lầm là trộm quần áo ở trong tiệm, chính là do cô ấy tạo thành, người ta ở trong phòng thử đồ, cô ấy tiến vào lấy quần áo trong tiệm cháu nhét vào trong túi cô gái hôm qua, hại chúng ta đều hiểu lầm cô gái kia.” Quân áo rớt trên mặt đất, lời này ai tin?
Cô gái kia cũng nói, các cô có nhận thức, cô gái này chính là cố ý hãm hại người ta.
Hôm nay lại đây, nói vậy cũng là có người giúp cô gái kia xuất đầu.
“.,.” Chủ quán đối diện sợ ngây người, “Còn có việc này sao?”
“Đúng vậy, cô ấy vừa rồi đã chính miệng thừa nhận” Nhân viên cửa hàng nói.
“Tôi nói, tôi là có ý tốt mới nhặt quần áo lên, tôi cũng không biết quần áo kia không phải của cô ta” Trình Hi Ninh biện giải.
“Cái gì mà có ý tốt nhặt quần áo lên chứ?” Sắc mặt chủ quán biến đổi, thái độ khác với vừa rồi như trời với đất, “Cô nhặt quần áo lên, vì sao không đưa cho chủ quán, cô để vào trong túi người khác làm gì?”
Ngày hôm qua người ta còn tới trong tiệm cô mua quần áo, bị cô đuổi đi, nếu không phải vì nữ nhân này, có khi 3000 khối kia đã nằm ở trong tiệm cô.
Chỉ cần nghĩ đến khả năng này, chủ quán đã thấy nổi trận lôi đình, hận không thể đi lên tát cho Trình Hi Ninh một cái.
“Tôi muốn để chỗ nào liên quan gì đến bà? Đây cũng không phải là ở trong tiệm bà, bà quản cái øì?” Những người này đều là ăn no rửng mỡ, biết cô là ai không? Dám ở chỗ này thế Thẩm Miên bênh vực kẻ yếu, chọc giận cô, cô sẽ làm cho bọn ho không thể mở cửa hàng được nữa. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận