Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 875: Chống lưng 2

Chương 875: Chống lưng 2Chương 875: Chống lưng 2
Ông nội Hạ nghe được lời này rất là cao hứng, sau đó lại nhìn về phía Thẩm Miên, “Miên, đây chính là ba của Dễ Khiêm, cháu cứ gọi cậu ta là chú Nguyễn giống Tiểu Nam là được.”
“Chú Nguyễn”
Thẩm Miên lập tức kêu một tiếng.
Câu chú Nguyễn này, làm cho trong lòng Nguyễn Phong một trận khó chịu, con gái ruột hiện giờ ở trước mặt hẳn, hắn lại không thể nhận, chỉ có thể gọi hắn là chú, loại cảm giác này, không phải dùng ngôn ngữ có thể hình dung.
Hắn hướng về phía Thẩm Miên cười gật gật đầu, lại không nói ra được một câu.
Ông nội Hạ cũng biết, Thẩm Miên không quen thuộc cùng Nguyễn Phong, nhất định không có gì để nói, vì thế nói với Hạ Nam và Nguyễn Dễ Khiêm: “Còn chưa tới thời gian ăn cơm, ông và chú Nguyễn của các cháu nói chuyện với nhau vài câu, Miên và Tiểu Tế khó được lại đây một chuyến, các cháu dẫn hai cô bé đi dạo một vòng, để hai cô bé quen thuộc với hoàn cảnh ở đây đi”
Hạ Nam và Nguyễn Dễ Khiêm nghe vậy liền đứng dậy, Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế cũng chạy nhanh đứng lên, đi theo ra ngoài.
Sân nhà ông nội Hạ rất lớn, bên trong ngoại trừ trồng rất nhiều hoa cỏ, còn trồng rất nhiều rau dưa, vừa thấy liên biết, ông nội Hạ là một người thực chú trọng sinh hoạt.
Nguyễn Dễ Khiêm vì để cho hai người có không gian nói chuyện, liền gọi Dương Tiểu Tế ra ngoài sân, lừa gạt cô: “Công viên bên kia có ao cá, anh dẫn em đi dạo qua đó.”
Dương Tiểu Tế nói: “Miên và anh Hạ không đi sao?”
Cô vẫn không thích Nguyễn Dễ Khiêm, tự nhiên không muốn đi dạo cùng hắn, nhưng đây là ở trong nhà ông nội Hạ, cô cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng.
Dù sao cũng phải cho ông nội Hạ mặt mũi!
“Không đi” Nguyễn Dễ Khiêm ra hiệu cho cô nhìn về phía Thẩm Miên cùng Hạ Nam, tuy rằng không nói ra, nhưng ý tứ đã thực rõ ràng.
“Nga! Em đã hiểu.”
Dương Tiểu Tế lúc này đã hiểu, anh Hạ và Miên mấy ngày nay đang mâu thuẫn, vẫn luôn không đi thăm Miên, hiện tại phải cho bọn họ một chút không gian riêng tư, để cho bọn họ nói chuyện.
Vì thế, cô không tình nguyện đi theo Nguyễn Dễ Khiêm đi xem cá.
Trong sân chỉ còn lại Thẩm Miên và Hạ Nam, Thẩm Miên nhìn một vòng, thấy ngoại trừ hai người, xác thật không có người khác, sau đó mới thật cẩn thận kéo tay áo Hạ Nam một chút. “Anh Hạ, em biết sai rồi, là tâm thái của em không đủ kiên định, uổng phí một mảnh thiệt tình của anh với em, em về sau sẽ chậm rãi cải tiến.”
Hạ Nam mấy ngày nay tâm tình nóng nảy, bị cô nói mấy câu, đột nhiên liên mềm mại xuống, hắn cúi đầu nhìn cô, nói: “Biết sai rồi, vậy sao mấy ngày liền đều không đi tìm anh? Nếu anh không đi gặp em, em có phải vẫn luôn đều không đi gặp anh hay không, hử?”
Thẩm Miên vẻ mặt oan uổng, “Anh Hạ, anh nói như vậy, em cảm thấy thực oan uổng, em cũng không thể đi đến nhà anh tìm anh, nếu đi đến công ty anh thì cũng không khác gì đi đến nhà anh, em tổng không thể canh giữ ở cửa công ty anh đi!”
Hạ Nam nhỏ giọng cười, “Em có nhiều ý đồ xấu như vậy, nếu muốn tìm anh, chẳng nhẽ không có biện pháp?”
“Là em sai rồi”
Thẩm Miên chớp chớp mắt, lại lần nữa lôi kéo tay áo hẳn, trong nháy mắt Hạ Nam hoàn toàn bị phá vỡ, vừa định đi ôm cô, nhưng Thẩm Miên phát giác ra ý tưởng của hẳn, vội vàng lui về phía sau một bước.
“Anh Hạ, đây là ở trong nhà ông nội, nếu bị người khác thấy được sẽ không tốt.”
Người của thế hệ trước đều rất chú ý, không quen nhất là nhìn người trẻ tuổi ở bên ngoài âu âu yếm yếm, mấy việc này cô vẫn thực hiểu. Hạ Nam cũng không bức bách cô.
Thẩm Miên thấy hắn không tức giận nữa, vì thế bĩu môi nói: “Anh Hạ, anh cũng thật là, biết rõ ông là ông nội, cũng không nhắc nhở em một chút, hại em một chút chuẩn bị đều không có.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận