Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 883: Giám định kết quả 2

Chương 883: Giám định kết quả 2Chương 883: Giám định kết quả 2
Nguyên De Khiêm có chút lo lăng, “Ba, ba không biết, mẹ vẫn luôn không quá thích Miên, vì Hi Ninh mà đã làm rất nhiều sự tình thương tổn Miên”
Nói đến đây, hắn nhíu mày lại, “Kỳ thật, con không lo lắng mẹ không tiếp thu được Miên, dù sao cũng là con gái của mẹ, mẹ chậm rãi sẽ có kiên nhẫn đi tìm hiểu Miên, điều con lo lắng chính là Miên không tiếp thu được mẹ.”
Rốt cuộc, người trước kia giúp đỡ Hi Ninh ức hiếp Miên, là Nguyễn Linh Ngọc.
Nguyễn Phong nghe vậy, cũng bắt đầu u sầu lên, “Miên là đứa trẻ hiểu chuyện, hôm nay ba đã nhìn ra, con bé mấy năm nay sống rất khổ, nếu biết mẹ đẻ đối xử với mình như vậy, xác thật khó có thể tiếp thu”
Nguyễn Dễ Khiêm nghĩ nghĩ, nói: “Ba, việc này cũng không gấp được, Miên hiện tại nhất định không thể tiếp thu chúng ta, ý của con là, việc này chưa cần nói ra vội, chúng ta cứ đối xử tốt với Miên một chút trước đã, chờ quan hệ giữa Miên và chúng ta tốt hơn, hẵng nói ra, như vậy Miên cũng dễ tiếp thu hơn”
Dù cho Thẩm Miên không muốn tha thứ cho bọn họ, hắn cũng có thể lý giải, đổi lại là hắn, hắn cũng khó lòng tha thứ.
“Ừ.” Nguyễn Phong gật đầu đáp ứng, theo sau nói: “Lần này ba xin nghỉ một tháng, năm sau mới đi làm, đến lúc đó ba sẽ xin chuyển công tác trở về, ba hiện tại đã lớn tuổi, xin trở về không khó.”
Hắn phải bù đắp cho con gái thật tốt, nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn không trọn trách nhiệm của người làm ba, lần này nhất định phải đền bù cho con gái.
Nguyễn Dễ Khiêm gật gật đầu, sau đó nói: “Con hiện tại đi tìm Tiểu Nam, nói tin tức này cho cậu ta”
Mấy năm nay vẫn luôn là Tiểu Nam chiếu cố Miên, hiện tại chứng thực được thân phận Miên, về tình về lễ, hắn đều phải nói tin tức này cho Tiểu Nam.
“Đi đi!” Nguyễn Phong gật đầu, nhìn thoáng qua trên lầu, “Ba đi khuyên nhủ mẹ con.”
Thần sắc hai người đều có chút ngưng trọng, từng người phụ trách việc của chính mình.
Nguyễn Phong trở lại phòng, phát hiện Nguyễn Linh Ngọc đang ngồi bên cạnh giường, xem ảnh Miên Nhi khi còn nhỏ.
Thấy hắn tiến vào, Nguyễn Linh Ngọc ngẩng đầu nhìn hắn một cái, nói: “Lần trước em xem ảnh chụp Miên Nhi, cũng cảm thấy có hơi chút giống Miên, lúc ấy em còn tưởng rằng chính mình ra ảo giác”
Nguyễn Phong ngồi bên cạnh cô, “Linh Ngọc, em có thể thử buông thành kiến, đi tìm hiểu Miên một chút xem.”
Nguyễn Linh Ngọc nhấp môi, “Không phải em có thành kiến với con bé, anh không biết, trước kia con bé đối với em thực không lễ phép.” Cô thật sự không có biện pháp tiếp thu sự thật này ngay lập tức.
Người mà mình vẫn luôn ghét, đột nhiên biến thành con gái của mình, bảo cô nháy mắt bốc cháy lên tình thương của mẹ, cô có chút không thích ứng.
“Anh biết giữa hai người có hiểu lâm.” Nguyễn Phong nhắc nhở cô, “Em nên cẩn thận ngẫm lại, em có phải bởi vì yêu thương Hi Ninh, nghe Hi Ninh nói xong, mới có ý kiến với Miên hay không?”
“Việc này không quan hệ đến Hi Ninh” Nguyễn Linh Ngọc theo bản năng giữ gìn Trình Hi Ninh.
Cháu ngoại gái yêu thương nhiều năm như vậy, cô sẽ không bởi vì tìm được con gái, liền không thương nữa.
“Được, chúng ta không nói chuyện Hi Ninh” Nguyễn Phong theo lời cô tiếp tục nói: “Một khi em cảm thấy không thích một người, liền sẽ vô tình phóng đại khuyết điểm của người đó, từ đó có thành kiến với con bé.”
“Em có thành kiến với con bé, là bởi vì con bé không coi ai ra gì” Nguyễn Linh Ngọc phản bác nói.
“Vậy hiện tại em tính toán làm sao bây giờ?” Nguyễn Phong thấy cô vẫn còn kiềm giữ thành kiến với Thẩm Miên, không khỏi ném lại vấn đề cho cô, “Thật vất vả mới tìm được Miên Nhi, em tính toán không nhận con bé sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận