Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 890: Vợ chồng nháo phiên 3

Chương 890: Vợ chồng nháo phiên 3Chương 890: Vợ chồng nháo phiên 3
Nguyễn Linh Ngọc xụ mặt nói: “Có Tiểu Nam chiếu cố con bé, còn cần mẹ quan tâm sao? Mẹ thấy con bé cũng không cần mẹ quan tâm đi?”
Nói thật, nếu tìm được con gái đẻ, phát hiện con bé sống thực khổ, thực bi thảm, Nguyễn Linh Ngọc khẳng định sẽ lan tràn tình thương của mẹ, tận khả năng đền bù cho con gái, nhưng không nghĩ tới, con gái chẳng những trải qua những ngày sống rất an nhàn, còn là người cô không thích, đã từng nháo vài lần không thoải mái, Nguyễn Linh Ngọc liền không có tâm đồng tình kia.
Thậm chí, khi nghĩ đến Thẩm Miên là con gái mình, cô còn một trận phản cảm.
Bảo cô thấp hèn đi cầu xin Thẩm Miên trở lại trong nhà này, căn bản không có khả năng, trừ phi Thẩm Miên lại đây xin lỗi cô.
Nguyễn Dễ Khiêm nhíu mày, “Mẹ, mẹ nói lời này là có ý gì?”
“Ý trên mặt chữ.” Thái độ Nguyễn Linh Ngọc thực kiên quyết, “Nếu bởi vì con bé là con gái của mẹ, liền có thể ở trước mặt mẹ phô trương, còn muốn mẹ cầu xin con bé trở về, đó là không có khả năng, gia đình này, con bé nếu trở về thì trở về, không nghĩ trở về, mẹ cũng sẽ không bức”
Nguyễn Dễ Khiêm xem như đã hiểu ý tứ của Nguyễn Linh Ngọc, cô vẫn còn so đo với Thẩm Miên, rõ ràng là bọn họ làm không đúng, từ đầu đến cuối, Miên đều không có chủ động trêu chọc bọn họ.
Hiện giờ tới một bước này, còn muốn Miên cầu xin về nhà, nếu nói như vậy, Miên chỉ sợ đời này cũng không nghĩ trở lại.
“Mẹ, mẹ vì một ít việc nhỏ trước kia mà tính toán cả đời không nhận Miên Nhi sao?”
“Nếu con bé vì chút việc nhỏ trước kia, có thể không nhận người mẹ này, vậy mẹ cũng không cần đứa con gái này, mẹ hoài thai mười tháng sinh ra con bé, không phải để con bé đối kháng mẹ. Mấy năm nay, con bé bị đôi vợ chồng ở nông thôn kia dạy dỗ cho không hiểu lễ phép, cúi đầu về nhà, là khảo nghiệm với con bé.” Thái độ Nguyễn Linh Ngọc bướng bỉnh, ý cô thực rõ ràng, Thẩm Miên muốn trở về, phải cúi đầu xin lỗi.
Bảo cô cúi đầu đi đón Thẩm Miên trở về, đó là không có khả năng.
Nguyễn Dễ Khiêm bị cách nói của cô làm cho thực vô ngữ, nhưng người trước mắt là mẹ hắn, hắn bất đắc dĩ nhìn cô, trong lúc nhất thời thực không hiểu, mẹ mình ngày thường rất hiểu biết, sao lập tức lại biến thành như vậy.
Nguyễn Phong lại là vẻ mặt thất vọng nhìn Nguyễn Linh Ngọc, “Linh Ngọc, Miên Nhi là con gái chúng ta, em là mẹ, sao lại giận dỗi đứa trẻ ? Em có thể khoan dung với Hi Ninh như vậy, vì sao không thể dùng tâm tình tương tự tiếp thu Miên Nhi?” Lúc trước đánh mất Miên Nhi, hắn đã đối với con gái thực áy náy, hiện giờ thật vất vả mới tìm được, hắn không có khả năng lại để con gái lưu lạc ở bên ngoài, làm một cô nhi không có người nhà.
“Nếu con bé hiểu chuyện giống Hi Ninh, sao em có thể không tiếp thu con bé được?” Nguyễn Linh Ngọc thấy chồng cũng chỉ trích mình, trong lòng tức khắc nổi giận, nói chuyện cũng càng cực đoan hơn, “Hi Ninh là em nhìn lớn lên, tuy rằng không phải con gái đẻ, nhưng cũng không khác gì con gái đẻ, dù cho đã tìm được con gái, em cũng vẫn thương con bé, sẽ không giống hai người, tìm được Miên Nhi liền bạc đãi con bé.”
“Miên Nhi rất hiểu chuyện, dù cho con bé có không hiểu chuyện, cũng là con gái của Nguyễn Phong anh, mặc kệ em có đáp ứng hay không, anh nhất định phải nhận Miên Nhi trở về.” Đây là từ lần đầu tiên từ ngày Nguyễn Miên Nhi mất đi tới nay, Nguyễn Phong dùng thái độ cường ngạnh nói chuyện với Nguyễn Linh Ngọc như vậy.
Nguyễn Linh Ngọc có chút không tiếp thu nổi, cô nhìn chằm chằm Nguyễn Phong, hỏi: “Nếu em nói trong gia đình này, có con bé sẽ không có em thì sao?”
“Linh Ngọc, em không cần vô cớ gây rối” Nguyễn Phong trầm khuôn mặt nói: “Em vẫn luôn la hét ầm i đòi tìm con gái, hiện giờ tìm được con gái rồi, chính em lại không chào đón con bé về nhà, em làm mẹ như vậy sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận