Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 907: Ông nội Hạ bênh vực người mình

Chương 907: Ông nội Hạ bênh vực người mìnhChương 907: Ông nội Hạ bênh vực người mình
Rốt cuộc, người cùng thế hệ với ông nội Hạ thường không thích công việc diễn viên này, đặc biệt là hào môn thế gia.
Mọi người đều hiểu, một khi bộ phim này nổi tiếng, sau này cô rất có thể sẽ đi vào giới nghệ sĩ, tuy rằng trước kia vẫn luôn không có ý tưởng trên phương diện này, nhưng cô cũng không chán ghét ngành sản xuất này.
Ông nội Hạ cười nói: “Ông tuy rằng tuổi lớn, nhưng không hồ đồ, cháu đừng thấy ông già liền cảm thấy ông là lão hồ đồ cổ hủ, có Tiểu Nam chiếu cố cháu, cháu thích làm trong lĩnh vực nào thì cứ thoải mái mà làm, cái gì cũng không cần phải sợ, dù cho phát hiện không thích hợp, phía sau cháu vẫn còn có Hạ gia.”
Ông nội Hạ một chút cũng không lo lắng Thẩm Miên tiến vào giới nghệ sĩ, ông tin tưởng, Thẩm Miên đóng phim, sẽ có chừng mực, bộ phim nào nên nhận, bộ phim nào không nên nhận, trong lòng cô đều biết.
Ông cũng không sợ có ai ức hiếp Thẩm Miên, có cháu ông ở đây, không ai dám.
Nghe vậy, Thẩm Miên thập phần cảm động, “Cảm ơn ông, ông nội.”
Dương Tiểu Tế cũng đi theo vuốt mông ngựa: “Ông là ông nội rõ ranglylenhattren đời.”
Ông nội Hạ được hai người chọc cho rất là vui vẻ, Nguyễn Phong ở một bên lại trầm mặc, hắn tuy rằng chưa tiếp xúc với ngành sản xuất này, nhưng cũng biết, làm trong lĩnh vực này về sau sẽ rất bận, rất vất vả, nhưng Thẩm Miên đã lựa chọn, hắn cũng không dám nói gì.
Bồi ông nội Hạ hàn huyên một đoạn thời gian, Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế liền trở về, ông nội Hạ an bài lão Từ đưa hai người đến chỗ ở.
Hai người vừa đi, Nguyễn Phong lại vẻ mặt lo lắng đưa ra nghi vấn, “Bác, bác thật sự không phản đối Miên đi đóng phim ư?”
Ông nội Hạ bưng chén trà trên bàn lên, nhấp một ngụm, sau đó mới nói: “Người trẻ tuổi có ý tưởng của người trẻ tuổi, bác là người đã một chân bước vào quan tài, còn đi can thiệp bọn họ làm gì? Thời đại đang phát triển, đang tiến bộ, cũng không thể giống như người ta nói, ánh mắt già không nhìn được thế giới mới, chỉ cần Miên và Tiểu Nam dành ra thời gian ngẫu nhiên đến thăm lão già này, bác đã thực vừa lòng.”
Lúc này không chỉ Thẩm Miên cảm động, ngay cả Nguyễn Phong cũng cảm động, “Miên gặp được bác, là phúc khí của con bé”
“Đứa nhỏ này thông minh, về sau sẽ có phúc khí” Ông nội Hạ cười nói.
Nguyễn Phong nói: “Đây đều là công lao của Tiểu Nam, nếu Miên không gặp được Tiểu Nam, hiện tại còn không biết đang phải sống khổ như thế nào”
Ông nội Hạ buông chén trà xuống, liếc hắn một cái, “Cháu cứ định tiếp tục kéo dài như vậy? Không tính toán nhận Miên trở về sao?”
Đã qua hơn một tuần, Nguyễn gia lại một chút động tĩnh cũng không có, ông nội Hạ cũng cảm thấy kỳ quái.
Nguyễn Phong nhấp môi, khó xử nói: “Linh Ngọc bên kia, ai”
Hắn thở dài một hơi, không nói tiếp.
Ông nội Hạ nhíu mày, “Miên vừa hiểu chuyện, lại vừa ưu tú như vậy, cô ấy còn có cái gì không hài lòng? Cháu trở về nói cho cô ấy, nếu cô ấy không nhận đứa con gái này, về sau Miên chính là người Hạ gia chúng ta, ngày sau nếu có hối hận, muốn nhận Miên trở về, lão già này là người thứ nhất không đáp ứng”
Vốn dĩ đây là sự tình Nguyễn gia, ông không nên quản vào, nhưng hành vi Nguyễn Linh Ngọc không nhận Miên đã kích phát tâm tư bênh vực người mình của ông nội Hạ.
Vẻ mặt Nguyễn Phong bất đắc dĩ, “Ông, mặc kệ Linh Ngọc có nhận Miên hay không, cháu nhất định sẽ nhận, cháu gần đây đang xem nhà, tính toán mua ở gần chỗ Miên, đến lúc đó đi thăm con bé cũng thuận tiện hơn một ít” Ông nội Hạ hừ một tiếng, “Mệt các người còn trẻ hơn ông già này hai ba mươi tuổi, mà không có một người đầu óc thanh tỉnh”
Bạn cần đăng nhập để bình luận