Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 910: Bối trở về

Chương 910: Bối trở vềChương 910: Bối trở về
“Thật sự không cân?” Trình Phi Dương đứng lên, “Vậy tớ đi đây”
Nói xong, hắn chống 6 che mưa, thật sự rời đi.
Dương Tiểu Tế hướng về phía bóng dáng hắn trừng một cái, sau đó chậm rãi đứng lên, cái chân bị thương không thể dùng sức, cô chỉ có thể đi khập khiễng, kết quả còn chưa đi được hai bước, thân thể đã mất cân bằng, mắt thấy sắp té ngã, lại được người đỡ lấy.
“Bỏ đi, coi như tớ thích làm người tốt đi”
Trình Phi Dương hơi hơi cong eo một chút, trực tiếp cõng Tiểu Tế lên, chờ đến khi Dương Tiểu Tế hoàn hồn, người đã ở trên lưng hắn.
“Uy, ai bảo cậu cõng tớ, mau buông tớ xuống”
Dương Tiểu Tế giãy giụa muốn đi xuống.
Trình Phi Dương nói: “Cậu mà còn lộn xôn, tớ sẽ thật sự ném cậu xuống, đến lúc đó một cái chân khác bị thương nốt, tớ cũng mặc kệ.”
Dương Tiểu Tế: “......”
Sợ bị ném xuống thật, Dương Tiểu Tế cũng không dám lộn xôn.
Thấy cô thành thật, khóe miệng Trình Phi Dương hơi cong lên, “Cầm dù đi, tớ đang cõng cậu, không tiện cầm” Vì thế, Dương Tiểu Tế một tay xách nguyên liệu nấu ăn, một tay ngoan ngoãn mở dù ra.
Trình Phi Dương cúi đầu nhìn thoáng qua túi đồ ăn lớn nhỏ trước ngực, thế nhưng còn có thịt lợn, hắn ghét bỏ, khóc miệng giật giật, nhưng cũng chưa nói gì.
Hắn cõng Dương Tiểu Tế từng bước một đi tới, ở trên nền tuyết lưu lại một chuỗi dấu chân, nhìn từ nơi xa, tựa như một đôi tình nhân ngọt ngào.
Thẩm Miên đợi trong chốc lát, đến lúc này Dương Tiểu Tế cũng nên trở về tới rồi mới đúng, nhưng lại chưa thấy được người, cô có chút không yên tâm, tính toán đi ra ngoài đón người, kết quả vừa mới đi tới cửa, liền thấy Trình Phi Dương cõng Dương Tiểu Tế trở lại.
Phản ứng đầu tiên, chính là Dương Tiểu Tế xảy ra chuyện gì, chạy nhanh đi lên trước, quan tâm nói: “Tiểu Tế, cậu bị làm sao vậy?”
Dương Tiểu Tế sắc mặt đỏ rực, đang muốn giải thích, Trình Phi Dương lại lên tiếng trước, “Cậu ấy đi đường té ngã trẹo chân, vừa lúc tớ gặp được, liền đưa cậu ấy về.”
Nghe vậy, biết không có đại sự gì, Thẩm Miên thở phào nhẹ nhõm, chạy nhanh tiếp đón hai người vào nhà, Trình Phi Dương cõng Dương Tiểu Tế về phòng, sau đó hoạt động bả vai một chút.
“Thoạt nhìn không tính là béo, nhưng cống lên cũng không hề nhẹ.” Dương Tiểu Te hu một tiếng, nghĩ đến hắn vừa mới cõng chính mình trở về, cũng không có mặt mũi dỗi hắn, Thẩm Miên nhìn chân Dương Tiểu Tế một chút, giờ phút này đã sưng lên.
Thẩm Miên cầm hòm thuốc, bôi thuốc giảm sưng cho cô, “Còn may là không gãy xương”
“Tớ thật là xui xẻo! Đi bộ thôi còn xuất hiện vấn đề như vậy.” Dương Tiểu Tế oán giận.
Trình Phi Dương vẫn chưa đi, nghe được lời này, nói: “Trời có tuyết lại đeo giày đế bọt biển, không ngã mới là lạ.”
“Cậu thì biết cái gì?” Dương Tiểu Tế hừ nói: “Đế giày bọt biển như vậy mới ấm áp.”
“Nhưng dễ bị ướt” Trình Phi Dương liếc giày cô một cái, “Cậu nhìn xem, bên ngoài có phải đã ướt hay không?”
Không cần xem, Dương Tiểu Tế cũng biết giày ướt, nhưng cô không nghĩ đi phụ họa lời nói của Trình Phi Dương, vì thế nói: “Quần áo tớ cũng ướt, phiền toái cậu đi ra ngoài, tớ muốn thay quần áo.”
Trình Phi Dương vô ngữ nói: “Cậu thế này không phải ăn cháo đá bát sao? Tớ vừa mới cõng cậu trở về, cậu liền đuổi tớ đi”
“Đã tối muộn rồi, cậu không đi chẳng nhẽ muốn lưu lại ăn cơm chiều sao?” Dương Tiểu Tế tức giận nói.
“Tớ vừa lúc cũng đói bụng, lưu lại ăn cũng được” Trình Phi Dương cũng không biết vì sao, nhìn bộ dáng cô tức giận, thế nhưng cảm thấy rất đáng yêu.
Dương Tiểu Tế bị chọc tức quá sức, Thẩm Miên lại nói: “Thời tiết lạnh, ăn chút mì sợi cho ấm áp, cậu ăn xong hãng đi! Tớ đi nấu mì”
Vứt bỏ sự tình trước kia không nói, hướng về phía hắn đưa Dương Tiểu Tế trở về, mời hắn một chén mì cũng ổn thỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận