Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 912: Tỉnh?

Chương 912: Tỉnh?Chương 912: Tỉnh?
“Phi, thật là đen đủi.”
Một bộ phim thế nhưng còn nhấc lên quan hệ cùng Trình Hi Ninh, thật là đen đủi.
“Sự tình gì đen đủi?” Thẩm Miên bưng hai chén mì vừa mới đi tới cửa, liền nghe được âm thanh Dương Tiểu Tế, không khỏi tò mò hỏi một câu.
Trình Phi Dương thấy thế, chạy nhanh đến đỡ mì đặt lên trên bàn.
“Miên, cậu ấy vừa nói, bộ phim mà chúng ta sắp diễn, là Lục Niệm tìm Trình Hi Ninh trước, Trình Hi Ninh không muốn quay, cho nên mới đi tìm chúng ta” Dương Tiểu Tế thở phì phì nói.
Điều này không phải đang nói, là Trình Hi Ninh không cần, mới cho các cô sao?
Nói các cô nhặt ve chai?
Thẩm Miên hơi hơi có chút ngoài ý muốn, cũng quá trùng hợp, nhưng loại chuyện giống như này, ở trong giới nghệ sĩ cũng không phải hiếm lạ, cô cũng không cảm thấy có gì.
“Là chị ấy cự tuyệt thì cũng tốt, như vậy ít nhất cũng không phải chúng ta đoạt của chị ấy, tránh cho chị ấy lại cảm thấy tớ cái gì cũng đều đoạt của chị ấy”
“Miên, tính tình cậu cũng quá tốt, khó trách Trình Hi Ninh thích ức hiếp cậu” Dương Tiểu Tế thở dài.
Trình Phi Dương thấy Thẩm Miên nghĩ thông suốt như vậy, cũng không tiện nói nhiều, hơn nữa, dù sao cũng đã nhận diễn, có nói thêm cũng vô dụng, Thẩm Miên nói rất đúng, đây là chính Trình Hi Ninh không muốn diễn, có hối hận cũng vô dụng.
Thẩm Miên lại đi phòng bếp bưng một chén mì tới, ba người ăn xong mì, Trình Phi Dương mới trở về nhà, Thẩm Miên bưng nước rửa mặt cho Dương Tiểu Tế, dặn dò cô nghỉ ngơi.
“Cậu không có việc gì thì đừng xoay khắp nơi, nếu lại bị ngã nữa thì cũng không có biện pháp đi học, sang năm khởi động máy, đến lúc đó đừng để vết thương cũ tái phát.”
“Chân tớ vấn đề không lớn, xương cốt không bị thương, ngủ một giấc dậy là tốt rồi, ngày mai nghỉ một ngày, ngày kia có thể đi học được. Cậu không tin tớ xuống đi một chút cho cậu xem.”
Dương Tiểu Tế nói xong liền phải xuống giường, lại bị Thẩm Miên ngăn lại.
“Dương đại tiểu thư, ngài đừng lăn lộn nữa, mau nằm nghỉ đi”
Chân Dương Tiểu Tế xác thật rất đau, cô cũng không làm ầm T, thành thành thật thật nằm ở trên giường, Thẩm Miên đi ra ngoài giúp cô đóng cửa lại.
Bên ngoài tuyết vẫn còn đang rơi, cô tắm rửa xong liền đóng cửa phòng chui vào trong chăn ngủ, đến nửa đêm, trong ổ chăn cô đột nhiên chợt lạnh, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, liền nghe được âm thanh trầm thấp của Hạ Nam.
“Tỉnh sao?”
“Anh Hạ?” Thẩm Miên lập tức thanh tỉnh, theo thói quen định tiến vào trong lòng ngực hắn, hắn lại lui về phía sau một chút, “Người anh lạnh, sẽ làm em lạnh theo.”
“Để em sưởi ấm cho anh”
Thẩm Miên ôm lấy hắn, trong khoảng thời gian này hắn tương đối bận, thường xuyên đi công tác, còn may là địa phương đi công tác không xa, mấy ngày là có thể trở về, chỉ là có đôi khi trở về vào lúc nửa đêm, ngày hôm sau lại phải đi, hắn liền sẽ giống như bây giờ, ôm cô ngủ một đêm, hừng đông liền đi.
Lúc này cũng như vậy, Thẩm Miên mơ mơ màng màng lại ngủ mất, đến khi tỉnh dậy, hắn đã đi rồi, việc đêm qua hắn xuất hiện liền giống như một giấc mơ.
Chân Dương Tiểu Tế bị thương, Thẩm Miên cảm thấy ăn cơm sáng ở bên ngoài không có tiện, vì thế dậy sớm làm cơm sáng, lôi Dương Tiểu Tế từ trong ổ chăn ra tới.
“Ăn cơm sáng xong lại ngủ tiếp.”
Dương Tiểu Tế còn chưa nói gì, đã hắt xì một cái, Thẩm Miên thấy thế, bất đắc dĩ nói: “Bị cảm đi?”
Dương Tiểu Tế xoa nhẹ cái mũi một chút, nói: “Thể chất tớ ngày thường khá tốt! Sao vừa ngã một cái lại yếu vậy không biết?”
“Được rồi, mau rửa mặt rồi ăn cơm.”
Thẩm Miên bưng nước rửa mặt vào, chờ cô rửa sạch xong, liền đỡ cô ngồi bên cạnh bàn ăn cơm, Dương Tiểu Tế một bên ăn, một bên khen Thẩm Miên nấu cơm ngon, nuôi cho cái miệng của cô trở thành kén ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận