Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 934: Kiến Bân, ngươi thật tốt

Chương 934: Kiến Bân, ngươi thật tốtChương 934: Kiến Bân, ngươi thật tốt
Trên mặt Chu Tư Vũ lộ ra nụ cười hạnh phúc, trong lòng lại không phải thực vui vẻ.
Còn tưởng rằng Cố Kiến Bân sẽ nói hắn rửa, kết quả lại cái gì cũng không nói.
Xem ra, Cố Kiến Bân là từ nhỏ bị Vương Nhị Phượng coi như cục cưng bảo bối chiều hư, nếu sau này tiến đến với hắn, về sau sẽ phải làm hết việc nhà, trong lòng tuy rằng có hơi chút khó chịu, nhưng cũng không có biện pháp khác.
Dượng sinh bệnh, vô pháp cung cấp nuôi dưỡng cô đi học, cô một tháng chỉ có một chút tiên, nếu không phải Cố Kiến Bân hỗ trợ, cô hiện tại ngay cả học phí cũng không kham nổi.
Trước mắt, chỉ có thể đi một bước xem một bước, trước khi tìm được một nhà tốt hơn, chỉ có thể làm Cố Kiến Bân vui lòng.
Không thể không nói, đầu óc Chu Tư Vũ đặc biệt thanh tỉnh, đối với hết thảy xem đều thực thông thấu, một chút cũng không bị tình yêu mê choáng đôi mắt.
Cô thích Cố Kiến Bân, nhưng nếu sau khi tốt nghiệp, Cố Kiến Bân không có tiền đồ thực tốt, mà cô lại gặp được người càng tốt hơn, như vậy cô sẽ không chút do dự từ bỏ Cố Kiến Bân.
Chỉ từ việc Cố Kiến Bân không có nhà trong thành phố, cô đã rất không hài lòng. Cô đầy cõi lòng tâm sự rửa sạch chén đũa cùng quần áo, khi trở lại phòng, liền thấy Cố Kiến Bân cầm một hộp dầu nghêu sò tới, “Thoa cái này trên tay, vết nứt sẽ mau khỏi hơn.”
“Kiến Bân, anh thật tốt” Vẻ mặt Chu Tư Vũ cảm động.
Cố Kiến Bân xoa nhẹ tóc cô một chút, “Em là người yêu của anh, anh không đối tốt với em thì đối tốt với ai?”
Chu Tư Vũ đỏ mặt lên, đột nhiên hắt xì một cái, Cố Kiến Bân sờ sờ quần áo cô, quan tâm nói: “Sao không mặc áo lông? Sinh bệnh thì làm sao?”
Chu Tư Vũ cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Ba em bị ung thư, tiền trong nhà đều dùng chữa bệnh cho ba, cho nên......”
Dư lại, cô không tiếp tục nói, nhưng Cố Kiến Bân cũng hiểu được ý tứ của cô, vì thế nói: “Ngày mai anh đưa em vào trong thành phố mua quần áo, vừa lúc ăn tết, cần thêm một bộ đồ mới.”
Đến tận bây giờ, Chu Tư Vũ cũng chưa nói thật, cho nên Cố Kiến Bân vẫn tưởng rằng Chu Lan Phương chính là mẹ đẻ của Chu Tư Vũ, hắn chưa từng đi đến nhà Chu Tư Vũ, cũng chưa thấy qua Thẩm Kiến Hoa, đều là Chu Tư Vũ nói gì, hắn liền tin cái đó.
Còn tưởng rằng Chu gia thật là làm buôn bán, chỉ là bởi vì ba Chu Tư Vũ sinh bệnh, cho nên trong nhà nghèo túng. Đối với việc này, Cố Kiến Ban cũng không phải quá để ý, hắn vẫn luôn tin tưởng vững chắc chính mình về sau sẽ có tiên đồ lớn, điều kiện trong nhà vợ như thế nào, hắn không quá để ý, nhưng có một chút, hắn thực coi trọng, chính là tri thức.
Hắn cảm thấy, hai người ở bên nhau, cần phải là người làm công tác văn hoá, mới có thể có chung đề tài, đây cũng là lý do hắn nguyện ý tiêu tiền cho Chu Tư Vũ đi học.
“Đừng tiêu tiền uổng phí đi?” Chu Tư Vũ lo lắng nói: “Vạn nhất bị thím biết, khẳng định sẽ cảm thấy chúng ta tiêu tiên lung tung”
“Không có việc gì, nếu trong lòng em băn khoăn, thì cứ trừ trong tiền lễ hỏi sau này” Trên tay Cố Kiến Bân còn mấy ngàn khối, hai người đọc sách gì đó, hoàn toàn đủ rồi, còn có thể dư lại một chút để về sau kết hôn dùng, cho nên hắn cũng không keo kiệt chút tiền này, nhưng hắn ngày thường cũng không thích tiêu tiền lung tung.
Chu Tư Vũ nhìn quanh một vòng, thấy chung quanh không có ai, ôm chặt hắn, làm nũng nói: “Cưới một người vợ nơi nào phải tốn nhiều tiền như vậy! Chỉ cần anh nguyện ý, sẽ có rất nhiều cô gái không cần tiền dán lên trên người anh”
Lời này, không chỉ biểu đạt cảm kích của cô với Cố Kiến Bân, còn lấp đầy tâm hư vinh của Cố Kiến Bân.
“Em đúng là biết nói ngọt” Cố Kiến Ban ôm cô, huyết khí trong nội tâm đi theo cuồn cuộn lên, nhưng tư tưởng hắn bảo thủ, dù trong lòng thực kích động, cũng không có làm ra chuyện khác người gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận