Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 949: Cái này cô cũng không có cách nào.

Chương 949: Cái này cô cũng không có cách nào.Chương 949: Cái này cô cũng không có cách nào.
Trình Hi Ninh thật sự sắp điên rồi, cô từ nhỏ đã được nuông chiều lớn lên, mọi người đều sủng cô, nâng niu cô, làm cô cho rằng, cô và anh Nam là một đôi trời đất tạo nên, nhưng từ khi Thẩm Miên xuất hiện hết thảy đều thay đổi.
Người vốn dĩ chán ghét Thẩm Miên, cũng đều có quan hệ với Thẩm Miên.
Hiện tại ngay cả Phó Hoa cũng thích Thẩm Miên, cô một chút đều không thể tiếp thu.
Sắc mặt Phó Hoa biến đổi, ngữ khí nặng hơn một ít, “Hi Ninh, cháu không cần vô cớ gây rối, bác trước kia đối đãi với cháu như con dâu, xác thật là vấn đề của bác, bác suy xét không chu toàn, không băn khoăn tâm ý của Tiểu Nam, nhưng cháu dùng từ dối trá tới hình dung bác, là thật sự làm bác thương tâm.”
Cô thương Trình Hi Ninh vẫn luôn là sự thật, hai đứa trẻ không duyên phận, việc này cô cũng không có cách nào khác.
“Bác thương tâm? Cháu mới là người thương tâm” Trình Hi Ninh nói nói liền khóc lên, “Thẩm Miên chỉ là một đứa con hoang ở nông thôn, lấy cái øì để so sánh với cháu? Chỉ bởi vì nó là con gái của bác cả cháu, các người hiện tại đêu hướng về phía nó, vậy cháu đây tính là cái gì? Các người trước kia đều nói thương cháu, nhưng từ khi Thẩm Miên xuất hiện, các ngươi cái gì cũng hướng về nó, ngay cả anh Nam cũng là của nó, cháu tính là cái gì? Bác nói cháu tính là cái gì?”
Phó Hoa hít sâu một hơi, “Hi Ninh, nói đến nói đi, cháu vẫn là có thành kiến với Thẩm Miên, cháu như vậy là không được, Miên là em gái cháu, cũng là người có quan hệ huyết thống với cháu, cháu không nên nơi chốn nhằm vào con bé.”
“Cháu và Tiểu Nam xác thật không có duyên phận, bác hiện tại đã hiểu, dù cho không có Miên, Tiểu Nam cũng sẽ không thích cháu, chúng ta không thể đem ý nghĩ của chính mình, áp đặt cho Tiểu Nam, huống hồ, Tiểu Nam cũng sẽ không tiếp thu ý tưởng của chúng ta”
Nhìn bộ dáng Trình Hi Ninh không nói lý, Phó Hoa đột nhiên cảm thấy thực may mắn, còn may là Tiểu Nam không cưới Trình Hi Ninh.
Nếu có con dâu như vậy, cũng không phải là chuyện tốt gì.
Con dâu Hạ gia không cần xuất thân phải thật tốt, nhưng cần phải thông tình đạt lý.
Trước kia cô cho rằng Trình Hi Ninh chỉ là bởi vì tuổi còn nhỏ, hơn nữa được nuông chiều từ nhỏ, có chút tính tình, hiện tại xem ra, căn bản không phải đơn giản chỉ là chút tính tình như vậy.
Câu không duyên phận này, hoàn toàn làm Trình Hi Ninh mất đi lý trí, cô ghét nhất là nghe những lời này, vì thế khóc lóc gao rống lên, “Trước kia, coi tôi như con dâu chính là bác, hiện tại nói không duyên phận cũng là bác, đều là các người hại tôi, nếu không phải các người vẫn luôn nói tôi và anh Nam xứng đôi, tôi sao sẽ nhận định anh Nam nhiều năm như vậy? Hiện tại biết thân phận Miên liền thay đổi sắc mặt, các người đều là người xấu, bác cho rằng bác là Nguyệt Lão sao? Bác nói có duyên phận liền có sao? Bác nói không có liền không có sao? Tôi hận bác, hận các người.”
Nói xong, Trình Hi Ninh trực tiếp bụm mặt chạy đi ra ngoài.
Phó Hoa ngây ngẩn cả người, cô vẫn luôn chỉ tiếp xúc với người ở xã hội thượng lưu, căn bản không ai ở trước mặt cô gào rống như vậy, chờ khi lấy lại tinh thần, Trình Hi Ninh đều đã chạy xa.
Nghĩ đến lời Trình Hi Ninh nói, cô cũng là một trận hối hận, có lễ, chính cô đã sai, cô lúc trước tuy rằng muốn Trình Hi Ninh làm con dâu cô, nhưng hẳn nên tôn trọng ý tưởng của con trai.
Không nên đem tư tưởng của chính mình áp đặt đến trên người đứa trẻ.
Thế cho nên, Trình Hi Ninh thật sự cho mình là vị hôn thê của Hạ Nam, hiện tại không thoát ra nổi.
“Cô, cô không sao chứ?” Thím Dương thấy Phó Hoa đứng chết lặng, có chút lo lắng hỏi một câu.
Cô chỉ là một bảo mẫu, Trình Hi Ninh là khách nhân, cho nên vừa rồi Trình Hi Ninh rống to kêu to, cô đứng ở phòng khách vẫn luôn không dám ra tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận