Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 956: Lẫn nhau không tương nhận

Chương 956: Lẫn nhau không tương nhậnChương 956: Lẫn nhau không tương nhận
Thẩm Miên chuyển ánh mắt về phía Trình Hi Ninh, làm cho Trình Hi Ninh chột dạ, “Cô không tin, vậy đi hỏi đạo diễn Lục một chút, hắn vì quay bộ phim này đã tới tìm tôi hai lần”
Khóe miệng Thẩm Miên gợi lên một tia cười châm chọc, “Nếu chị muốn quay, vậy chị tự đi tìm đạo diễn Lục đi, hiện tại tôi và Tiểu Tế là vai chính của bộ phim này, không phải một câu của chị, tôi liên phải nhường”
“Cái gì kêu là nhường cho tôi?” Trình Hi Ninh rất không vừa lòng với cách nói của Thẩm Miên, “Rõ ràng là cô đoạt vai diễn của tôi.”
Bộ phim này, trước đó xác thật cô không muốn diễn, nhưng cũng không thể để cho Thẩm Miên diễn.
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, “Nếu chị đã nói là tôi đoạt của chị, tôi đoạt cũng đã đoạt rồi, vì sao còn phải trả lại cho chị?”
“Cô.....” Trình Hi Ninh bị chọc tức không thôi, “Thẩm Miên, cô đoạt vai diễn của tôi, dựa vào cái gì còn nói đúng lý hợp tình như vậy?”
“Bằng hiện tại tôi là vai chính của bộ phim này, không phải chị.” Thẩm Miên nói. Trình Hi Ninh bị nghẹn, tức khắc tiếp không được lời.
Nguyễn Linh Ngọc thấy thế, há mồm lại muốn giáo dục Thẩm Miên, lạnh lùng nói: “Thẩm Miên, CÔ......”
“Bác Nguyễn” Thẩm Miên đánh gãy lời cô nói, “Cháu hiện tại còn gọi bác một tiếng bác Nguyễn, thuyết minh cháu còn có hơi chút lý trí, nếu bác lại không có việc gì tìm việc, vô cớ gây rối, lần sau gặp lại bác cháu sẽ trực tiếp báo nguy, cháu nghĩ, bác cũng không hy vọng đã một phen tuổi, còn bị mời đến Cục Cảnh Sát uống trà đi?”
Nguyễn Linh Ngọc: “......”
Cô bị Thẩm Miên làm cho tức đến xanh tím mặt mày, Thẩm Miên lại không phản ứng cô, lôi kéo Dương Tiểu Tế rời đi.
Nhìn bóng dáng Thẩm Miên, Nguyễn Linh Ngọc thiếu chút nữa không nhịn được muốn xông lên tát cho cô một cái.
“Bác, Thẩm Miên vì sao biết bác là mẹ cô ta, lại một chút đều không kinh ngạc như vậy? Có phải cô ấy đã sớm biết, cố ý không nghĩ nhận bác, chờ bác đến cầu xin cô ấy trở về hay không?”
Trình Hi Ninh suy đoán.
Vừa nghe vậy, Nguyễn Linh Ngọc tức giận, thở hổn hển nói: “Nó nằm mơ, bác đời này đã tạo cái nghiệt øì, sinh ra một đứa con gái như vậy?”
Trình Hi Ninh an ủi nói: “Bác, bác đừng nóng giận, Miên von dĩ tính tình như vậy, bác cũng biết mà, cháu thấy cô ấy cũng không thích bác, bác cứ coi như còn chưa biết thân phận của cô ấy, tùy cô ấy đi thôi!”
Thấy cô hiểu chuyện như vậy, bị đoạt vai diễn còn quay ra an ủi chính mình, Nguyễn Linh Ngọc nói: “Hi Ninh, cháu có phải rất muốn đóng bộ phim này hay không?”
Ánh mắt Trình Hi Ninh chợt lóe, cô vốn dĩ không nghĩ đóng, trong xương cốt chướng mắt nghề diễn viên này, nhưng nhìn thấy Thẩm Miên đóng, cô liền muốn cướp, hơn nữa, đây cũng là cơ hội tốt để châm ngòi quan hệ giữa Nguyễn Linh Ngọc và Thẩm Miên.
Vì thế gật gật đầu, “Cháu đã tốt nghiệp lâu như vậy, cũng vẫn luôn không đi làm, sau đó đạo diễn Lục tìm cháu, cháu vừa đọc xong kịch bản, liền thích bộ phim này, nghĩ nếu diễn tốt, cũng thuận thế xuất đạo.”
“Hi Ninh, cháu yên tâm, là của cháu, ai cũng đừng nghĩ cướp đi được” Thẩm Miên đã đoạt Hạ Nam, hiện giờ nếu lại cướp nghề nghiệp mà Hi Ninh thích, vậy về sau Hi Ninh phải làm sao?
Không được, tuyệt đối không thể để Thẩm Miên cướp đi vai diễn này.
Cô cũng mượn cơ hội này, ra oai phủ đầu với Thẩm Miên.
“Nhưng.....” Trình Hi Ninh vẻ mặt lo lắng, “Bác, Thẩm Miên có thể cướp vai diễn của cháu, nhất định là do anh Nam, hoặc là anh Dễ Khiêm ra mặt”
“Cháu yên tâm đi! Việc này giao cho bác” Nguyễn Linh Ngọc nói.
Trình Hi Ninh trong lòng mừng thầm, ngoài miệng lại nói: “Bác, bác ngàn vạn đừng vì việc này mà cãi nhau với bác cả và anh Dễ Khiêm, không diễn bộ phim này cũng không sao, nếu có cơ hội, cháu quay bộ phim khác cũng được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận