Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1050: Xin Bạch Tiền Bối Phê Duyệt

Chương 1050: Xin Bạch Tiền Bối Phê Duyệt
Tống Thư Hàng bước luôn cái chân còn lại lên, cả người đứng trên bảo đao Bá Toái. Độn quang lần này rất chắc chắn, nâng đỡ lấy thân hình của hắn mà không hề bị vỡ.
“Đi!”
Thư Hàng bấm thủ ấn, bảo đao Bá Toái chở hắn phóng lên cao.
Lần thử nghiệm này không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì nữa. Tống Thư Hàng ngự đao (khải) phi hành, thuận lợi bay lượn vòng quanh ở độ cao chừng mười mét.
Do đây là lần đầu phi hành nên hắn không dám bay quá cao, hơn nữa vì để đề phòng bất trắc, Tống Thư Hàng còn khoác một tầng đao ý khôi giáp lên trên người mình. Có đao ý khôi giáp bao bọc, cho dù lỡ may mất đà rơi từ trên không xuống, té ngã lăn trên đất hai vòng cũng sẽ không bị thương.
Tô Thị A Thập Lục dùng hai tay ôm đầu gối, ngồi nhìn Tống Thư Hàng bay lượn trên không trung, trong mắt mang theo ý cười nhàn nhạt. Suy nghĩ một chút, cô lại lấy điện thoại ra rồi chụp cho Tống Thư Hàng mấy tấm hình.
Sau khi bay một vòng, Tống Thư Hàng ngừng lại rồi đáp xuống mặt đất.
“Cảm giác thế nào?”
Tô Thị A Thập Lục hỏi.
“Cực đã, còn sướng hơn lái máy bay nữa, loại cảm giác hoàn toàn dựa vào năng lực của chính mình để bay lên bầu trời thế này quá tuyệt vời.”
Tống Thư Hàng cười trả lời.
Hơn nữa, không biết có phải hắn cảm giác sai hay không mà sau khi bản thân có thể ngự đao phi hành, chứng sợ độ cao đã tốt lên rất nhiều.
Bây giờ cho dù có rơi từ trên trời cao xuống thì hắn cũng không sợ nữa, bởi vì ông đây biết bay rồi nhá!
“Vậy ngươi còn muốn lắp hàng rào bảo hộ lên trên phi kiếm không?”
Tô Thị A Thập Lục cười hỏi.
Cô từng nghe Tống Thư Hàng nói sau này muốn lắp hàng rào bảo hộ lên trên phi kiếm.
“Lắp chứ!”
Tống Thư Hàng cắn răng nói:
“Chờ ta nắm vững ngự đao phi hành rồi sẽ đi đặt làm một thanh phi kiếm. Thể tích của phi kiếm phải thật lớn, sau đó lại lắp thêm một hàng rào bảo hộ vào, như vậy cảm giác an toàn sẽ tăng gấp đôi.”
“Hì.”
Tô Thị A Thập Lục cười nheo mắt:
“Vậy tiếp theo có muốn thử thuật ngự đao không?”
“Thử chứ nhưng đợi chút đã, để ta nghỉ ngơi một chút rồi luyện tập ngự đao phi hành thêm lát nữa, sau đó lại luyện thuật ngự đao.”
Tống Thư Hàng đáp.
Hắn đã nắm hết lý thuyết rồi, tiếp theo chỉ cần thực hành và luyện tập nhiều hơn thôi.
Nói xong, Tống Thư Hàng đến ngồi cạnh Tô Thị A Thập Lục rồi hỏi:
“À Thập Lục này, chuyện tai họa ngầm về mặt công pháp tu luyện của cô đã giải quyết được chưa?”
Hắn nhớ hồi trước lúc Tô Thị A Thập Lục bị thiên kiếp đả thương đã từng nhắc tới chuyện này với hắn. A Thập Lục nói sở dĩ cô độ kiếp thất bại là do công pháp tu luyện xảy ra vấn đề. Lần đó đáng lẽ cô đủ sức độ kiếp thành công rồi, nhưng thiên kiếp lại dẫn phát ám thương trong quá trình tu luyện nên mới khiến cô độ kiếp thất bại, suýt chút nữa bỏ mạng.
“Vấn đề tai họa ngầm về mặt công pháp đã được giải quyết rồi... Ta lấy được một bộ công pháp khác thích hợp với mình hơn, sau khi thành công lên cấp tứ phẩm, ta bắt đầu chuyển sang tu luyện công pháp mới. Đến nay, hầu như toàn bộ tiên thiên chân nguyên trong cơ thể ta đều đã chuyển đổi thành thuộc tính của công pháp mới rồi.”
Tô Thị A Thập Lục trả lời.
“Vậy thì tốt.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp, sau đó móc ra một viên đan dược khôi phục chân khí rồi ăn vào, khôi phục lại lượng chân khí đã tiêu hao.
“Cảm ơn.”
Tô Thị A Thập Lục đột nhiên nhỏ giọng nói.
“Cảm ơn gì chứ, ta chỉ gắng sức làm chuyện mà mình có thể làm thôi. Hơn nữa A Thất tiền bối cũng trả thù lao cho ta mà.”
Tống Thư Hàng cười tiếp lời.
“A Thất trả thù lao đó là quyết định của A Thất, còn ta là ta, hai chuyện này khác nhau.”
Tô Thị A Thập Lục nhếch miệng nói, đầu nhỏ hơi ngẩng lên:
“Ta sẽ dùng cách của chính mình để cảm ơn ngươi.”
Tống Thư Hàng:
“Được rồi, thế thì ta không khách khí nhận lấy hai phần thù lao vậy.”
“Hì hì, nhưng ta còn chưa nghĩ ra làm sao để tạ ơn ngươi, chờ nghĩ ra lại nói tiếp.
Dứt lời, Tô Thị A Thập Lục lấy điện thoại ra, mở màn hình lên rồi hỏi:
“Mới nãy trong lúc ngươi bay thử, ta có chụp cho ngươi mấy tấm hình, muốn xem không?”
“Gửi cho ra đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Đây là những tấm ảnh chụp lại khoảnh khắc lần đầu tiên hắn ngự đao phi hành, rất có giá trị làm kỷ niệm. Nếu vừa rồi có thể quay video lại thì càng tốt.
“Có muốn đăng lên nhóm cho các tiền bối cùng xem không?”
A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, sau đó trả lời:
“Cũng được, vậy trực tiếp đăng lên nhóm đi, ta vào nhóm tải xuống cũng được.”
A Thập Lục nhoẻn miệng cười, ngón tay mở ra giao diện của nhóm Cửu Châu số 1.
Một lát sau, tổng cộng mười hai tấm ảnh được đăng lên nhóm. Trong đó có ảnh chụp từ cảnh Tống Thư Hàng thực hiện bước đao thiện đến cảnh khống chế bảo đao lơ lửng trên không, rồi đến cảnh Tống Thư Hàng thử nghiệm ngưng tụ độn quang lần đầu tiên, cuối cùng là mấy tấm chụp cảnh Tống Thư Hàng đang ngự đao phi hành ở độ cao mười mét.
...
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Gần đây các đạo hữu trong nhóm rất thường online, mọi người đang bàn về đề tài thiên kiếp biến hóa.
Thiên kiếp hiện đại hóa xuất hiện khiến mấy vị đạo hữu sắp độ kiếp trong nhóm Cửu Châu số 1 cảm thấy rất hoang mang.
Bây giờ đề tài trò chuyện trong nhóm chỉ toàn xoay quanh những vấn đề như làm sao đối phó với thiên kiếp hiện đại hóa và uy lực của tên lửa thiên kiếp như thế nào mà thôi.
Trước mắt thì có Bạch Tôn Giả đang độ thiên kiếp hiện đại hóa, hắn vẫn còn ở trong thế giới thiên kiếp để cày thiên kiếp, mê mẩn tới mức không dứt ra được, đến giờ vẫn chưa chịu đi ra. Vậy nên các đạo hữu trong nhóm cũng không cách nào có được thông tin chi tiết về uy lực của tên lửa thiên kiếp.
Diệt Phượng Công Tử:
“Nếu lấy được thông tin chi tiết về tên lửa thiên kiếp thì tốt rồi, như vậy mọi người cũng có thể chuẩn bị trước.”
Đông Phương Tĩnh Tuyết:
“Đúng rồi, có khi nào thiên kiếp mà nhóm Thất Sinh Phù Phủ Chủ và Thư Hàng tiểu hữu độ cũng là thiên kiếp hiện đại hóa không nhỉ? Nếu quả thật như vậy thì kêu bọn họ đi ra chia sẻ chút kinh nghiệm độ kiếp đi.”
Khó khăn lắm cô mới thoát khỏi trạng thái cấm chat, lâu rồi không được tám, cả người mốc meo hết lên. Vì để sớm được giải trừ lệnh cấm nói, cô đành cắn răng ký kết một điều ước quá đáng với Hoàng Sơn Chân Quân, đó là ít nhất trong vòng một năm, không được nhắc tới ca khúc Hoàng Sơn đại ngốc trong nhóm Cửu Châu số 1 nữa, thế mới thoát khỏi trạng thái cấm nói đấy.
Bắc Hà Chân Quân:
“Thất Sinh Phù Phủ Chủ đã bế quan để củng cố cảnh giới rồi, lần này hắn gặp họa được phúc, ngưng tụ ra kim đan tám long văn, chắc còn phải bế quan một đoạn thời gian nữa mới ra. Ta nhớ hình như trong nhóm chúng ta cũng không có mấy người ngưng tụ ra được kim đan tám long văn đâu đúng không?”
Lạc Trần Chân Quân:
“Số kim đan tám long văn đã biết không vượt qua mười ngón tay.”
“Vậy Thư Hàng tiểu hữu đâu?”
Đông Phương Tĩnh Tuyết lại hỏi.
Đúng lúc này, Tô Thị A Thập Lục online, đăng liền một lúc mười hai tấm ảnh chụp cảnh Tống Thư Hàng luyện tập ngự đao phi hành lên nhóm.
“Ồ, Thư Hàng tiểu hữu đang học ngự đao phi hành ư?”
Bắc Hà Chân Quân nhắn lại.
Diệt Phượng Công Tử hỏi:
“Tống Thư Hàng đang ở cùng với Thập Lục à? Thập Lục cô đang dạy cho Thư Hàng tiểu hữu học ngự đao phi hành hả?”
Tô Thị A Thập Lục:
“Đúng vậy.”
“Từ độn quang mà Thư Hàng tiểu hữu biến ra, ta thấy đây không phải thuật ngự đao phi hành bình thường đâu đúng không? Đừng nói là Thập Lục cô lại truyền phương pháp ngự đao gia truyền của Tô Thị cho người ngoài đấy nhé?”
Cuồng Đao Tứ Lãng tinh mắt, vừa liếc mắt đã nhìn ra thuật ngự đao phi hành mà Tống Thư Hàng đang tập trong hình không phải là loại tầm thường, dù gì hắn cũng là người dùng đao mà.
Tô Thị A Thập Lục:
“Là thuật ngự đao do A Thất tự nghĩ ra, chính A Thất để ta dạy lại cho Thư Hàng nên không sao cả.”
Thất Tu Tôn Giả:
“Ta còn tưởng Tống tiểu hữu sẽ luyện chiêu Khiên Đao thuật kia chứ, mặc dù tư thế của chiêu đó có hơi kỳ quái nhưng thật ra cũng hữu dụng lắm. @Tô Thị A Thập Lục, Thập Lục à, ngươi bảo Thư Hàng tiểu hữu có rảnh thì cũng luyện Khiên Đao thuật đi nhé, sau này chắc chắn có chỗ dùng đấy.”
Tô Thị A Thập Lục:
“[icon mặt cười] Ta biết rồi, Thất Tu tiền bối.”
Thật ra không cần cô nhắn lại, Tống Thư Hàng đang ở ngay bên cạnh nên cũng có thể thấy được tin này.
Vũ Nhu Tử Vẫn Chưa Được A Cha Nghĩ Ra Đạo Hiệu Hôm Nay Cho:
“Ồ? Tống tiền bối đã bắt đầu học ngự đao phi hành rồi ư? Thật lợi hại! Tiếc là ta dùng kiếm, nếu không ta có thể luyện tập thuật ngự đao chung với Tống tiền bối rồi.”
Sau khi thấy biệt danh hôm nay của Vũ Nhu Tử, các tiền bối trong nhóm âm thầm mặc niệm cho Linh Điệp Tôn Giả. Sau bao nhiêu ngày dài, rốt cuộc Linh Điệp Tôn Giả đã cạn kiệt ý tưởng, không nghĩ ra được đạo hiệu gì nữa rồi sao?
Lúc này Cuồng Đao Tam Lãng cảm thấy mình thật thông minh, trong đạo hiệu có chứa chữ số mới là chân lý. Hắn có thể biến Cuồng Đao Tam Lãng thành tứ lãng, chỉ cần hắn muốn, còn có thể biến thành ngũ lãng lục lãng thất lãng, cứ mãi như thế. Đừng nói là một năm, cho dù qua một tỉ năm thì đạo hiệu của hắn vẫn có thể đổi mới từng ngày.
Dược Sư:
“Chờ chút, lạc đề rồi kìa. Đang nói đến chuyện muốn tìm Tống Thư Hàng tiểu hữu để thảo luận về thiên kiếp hiện đại hóa mà? @Bá Đao Tống Nhất. Thư Hàng, ngươi có đang online không vậy?”
Người đang dùng ID Dược Sư là Giang Tử Yên. Gần đây cô rất chú ý đến thiên kiếp hiện đại hóa bởi vì Dược Sư cũng sắp phải độ kiếp rồi.
Tống Thư Hàng vừa mới tải xong đống hình chụp cảnh ngự đao phi hành của mình, đúng lúc này thì thấy được lời kêu gọi trong nhóm.
Bá Đao Tống Nhất:
“Ừ, thiên kiếp mà ta và Thất Sinh Phù tiền bối độ cũng là thiên kiếp hiện đại hóa, chúng ta đã nếm qua thiên kiếp hình tên lửa, xe tăng và cả bom hạt nhân. Thông tin cụ thể về tên lửa thiên kiếp... Lấy phù trận phòng ngự do Thất Sinh Phù tiền bối bố trí làm tiêu chuẩn, lúc tên lửa thiên kiếp nổ tung, phù trận của Thất Sinh Phù tiền bối bị phá hủy chỉ trong chớp mắt.”
Dược Sư:
“...”
Diệt Phượng Công Tử:
“...”
Mặc dù Thất Sinh Phù Phủ Chủ chỉ là tu sĩ tứ phẩm, nhưng phù trận do hắn bố trí lại có thể đỡ được cả công kích cấp bậc ngũ phẩm. Thế mà bị phá hủy chỉ trong nháy mắt, vậy uy lực của loại tên lửa thiên kiếp này lớn đến mức nào đây?
Cũng may Tống Thư Hàng lại nhắn tiếp:
“Nhưng lúc đó thiên kiếp mà bọn ta độ là loại hình dị biến, uy lực của tên lửa thiên kiếp đã đạt đến cấp bậc thất phẩm+. Cho nên số liệu này chỉ có thể để các tiền bối tham khảo một chút mà thôi.”
Đây là số liệu do bí pháp giám định của Tống Thư Hàng giám định ra lúc đó.
Đồng thời, Thư Hàng lập tức nghĩ tới một kho tên lửa và thiên kiếp bom nguyên tử mà Bạch Tôn Giả kiếm được.
Nếu các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 muốn biết uy lực của tên lửa thiên kiếp thế nào, đúng lúc chỗ hắn có sẵn!
Nhưng đống lửa thiên kiếp này thuộc quyền sở hữu của Bạch tiền bối, nếu muốn dùng thì phải hỏi ý kiến của ngài ấy trước.
Hay là giờ thử xin Bạch Tôn Giả luôn?
Nghĩ là làm ngay.
Bởi vì bây giờ Thư Hàng và A Thập Lục đều không mang theo giấy bút, trong tay có chỉ có cành cây của thụ yêu Mễ Lộ Lộ thôi.
Vì vậy Tống Thư Hàng cầm bảo đao Bá Toái, tìm một khối đã khá lớn rồi cắt nó ra thành tấm, sau đó dùng cành cây của thụ yêu viết chữ lên trên đá.
[Bạch tiền bối, xin phép dùng ba quả tên lửa thiên kiếp để nghiên cứu về số liệu của tên lửa thiên kiếp. Xin tiền bối phê duyệt.]
“Xong.”
Tống Thư Hàng bất cười ha ha, sau đó đưa tấm đá vào trong thế giới hạch tâm, tiếp theo lại chuyển tới tay trái trong thế giới thiên kiếp.
Ước chừng ba hơi thở sau.
Tống Thư Hàng cảm ứng được tay trái có động tĩnh, hắn lại chuyển tấm đá vào trong thế giới hạch tâm rồi đưa về hiện thế.
Trên đá có in dấu vân tay ngón cái của Bạch Tôn Giả, cộng thêm một chữ do ngón tay khắc ra: “Duyệt”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận