Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1051: Có gặp không? Cho xin cái hẹn đi nào!

Chương 1051: Có gặp không? Cho xin cái hẹn đi nào!
Tô Thị A Thập Lục nhìn tấm đá kia, thấy trên đó có thêm chữ kí của Bạch Tôn Giả:
“Thư Hàng, khi nãy ngươi đã đưa tấm đá này vào trong thế giới thiên kiếp chỗ Bạch Tôn Giả đấy à?”
“Ừ.”
Tống Thư Hàng chìa bàn tay trái do chính mình huyễn hóa ra rồi nói:
“Ta đã để cánh tay trái lại cho Bạch Tôn Giả, sau dó thông qua thế giới hạch tâm làm trạm trung chuyển, thế là có thể đưa đồ ở hiện thế vào trong thế giới thiên kiếp và ngược lại. Khi nãy ta đã đưa tấm đá đó vào chỗ Bạch Tôn Giả, sau đó lại chuyển về đây.”
Tô Thị A Thập Lục nghe vậy thì ngẫm nghĩ một lúc rồi nghiêm túc căn dặn:
“Thư Hàng, sau này ngươi nhất định phải giữ bí mật về khả năng này của mình, đừng có cho người khác biết.”
Nếu như năng lực tuồn hàng vào thế giới thiên kiếp này mà bị những Tôn Giả thất phẩm khác không quen thân biết được thì e là sẽ dẫn đến phiền toái lớn.
Dù sao thì trong tu chân giới cũng có rất nhiều tu sĩ có lòng dạ đen tối, không phải ai cũng như các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đâu.
“Yên tâm đi, ta biết rõ việc này mà. Hơn nữa năng lực này còn phải dựa vào một món pháp khí của Bạch tiền bối, bằng không thì một mình ta cũng không làm được.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Tiếc là cái hộp đó của Bạch tiền bối không thể chứa đầu người... bằng không thì hình tượng kỵ sĩ không đầu sẽ ngầu lòi lắm, còn oách hơn hẳn cái tạo hình võ sĩ cụt tay của hắn bây giờ nhiều.
...
Tống Thư Hàng chuyển tấm đá kia vào thế giới hạch tâm, sau đó lại báo tin lên nhóm Cửu Châu số 1:
“Các vị tiền bối, nếu như tất cả mọi người đều muốn biết số liệu chi tiết về uy lực của tên lửa thiên kiếp thì thế này vậy, chi bằng mọi người hẹn ngày giờ đến khu đại học Giang nam đi. Ta đã xin Bạch tiền bối ba quả tên lửa thiên kiếp rồi, đến lúc đó chúng ta chọn ngày giờ thích hợp, tìm chỗ nào kín kín một chút dể bố trí kết giới rồi cùng nghiên cứu về uy lực của tên lửa thiên kiếp, kiểm tra số liệu cụ thể của nó. Ngoài ra, chuyên gia độ kiếp và nghiên cứu nổ mạnh là Bỉ Ngạn Ma Quân cũng đang ở chỗ ta đây. Vị tiền bối này có đủ kinh nghiệm và hiểu biết về thiên kiếp với nổ mạnh, có thể nói đây chính là chuyên gia về phương diện nghiên cứu tên lửa thiên kiếp đấy!”
Một tay thì gõ chữ sẽ hơi chậm, đặc biệt là khi gõ đoạn văn dài như thế.
Sau khi gửi đoạn chat đó xong thì Tống Thư Hàng lại sờ cằm:
“Sao nghe đoạn văn này sặc mùi quảng cáo thế nhỉ? Y chang mấy cái quảng cáo chiêu sinh của các trường vớ vẩn ấy.”
Một số trường học vớ vẩn chuyên xài chiêu quảng cáo này – Chúng tôi có thiết bị nghiên cứu tân tiến, có đội ngũ giáo viên hùng hậu, chúng tôi dùng tấm lòng cha mẹ để giáo dục học sinh.
“Ha ha ha.”
Tô Thị A Thập Lục bị hắn chọc phá lên cười.
Lúc này, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đọc được tin nhắn của Tống Thư Hàng xong thì lập tức ngớ ra.
Xin Bạch tiền bối được ba quả tên lửa thiên kiếp ư?
Nhìn trời ~~ chẳng trách rõ ràng tối hôm qua Bạch Tôn Giả đã bắt đầu độ kiếp rồi mà đến nay vẫn chưa nhân tiền hiển thánh.
Hóa ra là Bạch Tôn Giả đang cày thiên kiếp à?
Tuy rằng không biết Bạch Tôn Giả thần thông quảng đại đã dùng cách gì để lấy được tên lửa thiên kiếp đưa đến hiện thế. Nhưng đối với đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 mà nói thì đây đúng là tin tốt.
“Cho xin cái hẹn đi nào!”
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Đá Nam là người đầu tiên đáp lại.
“Cho xin cái hẹn đi nào!”
Tạo Hóa Pháp Vương cũng nói ngay.
“Cho xin cái hẹn đi nào!”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu.
“Cho xin cái hẹn đi nào!”
Lệ Chi Tiên Tử cũng rất tò mò về uy lực của thiên kiếp hiện đại hóa.
Sau đó... là một nùi câu ‘Cho xin cái hẹn đi nào!’.
Gần như hơn phân nửa thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều tỏ vẻ muốn hẹn gặp. Dù có phải là sắp sửa độ kiếp hay không cũng vậy, cứ đứng gần đó cảm nhận thử uy lực của tên lửa thiên kiếp cũng được.
Linh Điệp Tôn Giả ở Linh Điệp Đảo xa tít mù khơi cũng đang định nhắn ‘Cho xin cái hẹn đi nào!’, đột nhiên nhìn thấy con gái đang ngồi kế bên mình cười khúc khích cap màn hình lại.
Phần cap hình của Vũ Nhu Tử khá đỉnh.
Bên trên là avatar kèm nick name Bá Đao Tống Nhất của Tống Thư Hàng, nội dung chat có mấy chữ ‘Sao hả, có gặp không?’ sau đó là một đống tin trả lời của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1.
Cho nên đoạn mà Vũ Nhu Tử cap lại trông thế này đây.
[Bá Đao Tống Nhất: Sao hả, có gặp không?
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Đá Nam: Cho xin cái hẹn đi nào!
Tạo Hóa Pháp Vương: Cho xin cái hẹn đi nào!
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: Cho xin cái hẹn đi nào!
Lệ Chi Tiên Tử: Cho xin cái hẹn đi nào!
Các đạo hữu khác trong nhóm: Cho xin cái hẹn đi nào!]
Vũ Nhu Tử vui vẻ lưu bức ảnh này vào thư mục ảnh của mình. Cuối cùng cô còn cảm thán:
“Tống tiền bối đúng là được cả nhóm hoan nghênh thật đấy! Cứ có cảm giác tất cả mọi người đều thích Tống tiền bối vậy.”
Linh Điệp Tôn Giả cứng người, lặng lẽ thu hồi ngón tay đang định ấn nút gửi tin nhắn của mình lại, kịp lúc bảo vệ tiết tháo của mình.
...
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tống Thư Hàng lại hỏi:
“Các tiền bối, chúng ta hẹn ngày giờ đi. Tối thứ hai đến thứ sáu ta đều rảnh. Thứ bảy và chủ nhật thì rảnh cả ngày. Bây giờ ta ở khu đại học Giang Nam chờ mọi người đến nhé. Còn địa điểm nghiên cứu tên lửa thiên kiếp thì để ta đi thỉnh giáo bm tiền bối cái đã, chắc là hắn sẽ có địa điểm thích hợp.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Càng sớm càng tốt! Trong nhóm có vài vị đạo hữu sắp sửa độ kiếp rồi, cho nên chi bằng cứ chọn ngày mai đi, 6 giờ tối ngày 11 tháng 9 nhé. Chúng ta tập trung ở gần khu đại học Giang Nam, đúng 8 giờ tối thì bắt đầu nghiên cứu tên lửa thiên kiếp.”
Bắc Hà Chân Quân:
“Ta không có ý kiến.”
Diệt Phượng Công Tử:
“Dù ta có chút việc nhưng có thể dời lịch được. Ta cũng có thể đến được.”
“Không thành vấn đề, tuy rằng đi hơi xa nhưng ta có thể đến được.”
Lệ Chi Tiên Tử nói, gần đây cô đã lên vũ trụ chơi. Nhưng nếu bây giờ bắt đầu lên đường thì có thể quay về trước 8 giờ tối mai.
Những tiền bối khác trong nhóm Cửu Châu số 1 đều tỏ vẻ mình có thể đến kịp giờ, thế là thời gian đã được xác định.
Lúc này, Thất Tu Tôn Giả ít khi xuất hiện lại lên tiếng:
“Bây giờ ta đang ở gần khu Giang Nam đây, đúng lúc lắm. @Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu, bây giờ ngươi đang ở đâu thế? Ta qua chỗ ngươi một chuyến, có một món bảo vật phải trả lại cho ngươi đây.”
Thất Tu Tôn Giả cũng là một tiền bối sắp độ kiếp, cũng như Linh Điệp Tôn Giả, hắn cũng là một Tôn Giả lâu năm có uy tín cực cao, một trăm năm trở lại đây hắn vẫn luôn chuẩn bị cho việc độ kiếp.
“Thất Tu tiền bối chờ chút nhé, ta sẽ gửi tọa độ cho ngươi.”
Tống Thư Hàng đáp, đồng thời chia sẻ vị trí của mình cho Thất Tu Tôn Giả.
Lại nói... Thất Tu tiền bối muốn trả bảo vật cho mình á? Bảo vật gì nhỉ? Tống Thư Hàng không nhớ mình từng đưa bảo vật gì cho Thất Tu tiền bối hết.
“Nhận được rồi, ta sẽ đến ngay đây.”
Thất Tu Tôn Giả đáp.
“Ok.”
Tống Thư Hàng trả lời Thất Tu Tôn Giả xong thì cất điện thoại.
Sau đó hắn đưa tay bóp cằm, ra vẻ trầm tư.
A Thập Lục nhướng mày:
“Ngươi đang nghĩ gì thế.”
Tống Thư Hàng:
“Không có gì, chỉ là đột nhiên ta cảm thấy phong cách nhóm mình cứ là lạ thế nào ấy. Kiểu nhóm nhà người ta có rảnh thì toàn hẹn nhau đi ăn, đi tán dóc các kiểu. Nhóm chúng ta rảnh rỗi lại hẹn nhau đi chơi tên lửa thiên kiếp.”
Tô Thị A Thập Lục: ...
Khi Thất Tu Tôn Giả hóa thành độn quang lóe lên thì Tống Thư Hàng đang dùng thuật ngự đao tiến hành luyện tập cùng Tô Thị A Thập Lục.
Sau khi có kinh nghiệm ngự đạo phi hành xong thì việc học thuật ngự đao cũng dễ dàng hơn nhiêu. Tống Thư Hàng chỉ thử vài lần thì đã nắm giữ được thuật ngự đao rồi.
Lúc này Tống Thư Hàng đang tập trung tinh thần lực, dốc sức ngự đao. trên trời cao, bảo đao Bá Toái trong trạng thái khôi giáp biến thành ảo ảnh, liên tục di chuyển trên không, giao chiến cùng đoản đao của A Thập Lục.
Chẳng qua Tô Thị A Thập Lục vẫn chiếm thế thượng phong tuyệt đối, đoản đao của cô luôn có thể dùng những góc độ cực hiểm để đánh lùi bảo đao của Tống Thư Hàng, sau đó chém về phía bản thể của Tống Thư Hàng!
Lúc đoản đao chém về phía Tống Thư Hàng thì không hề nương tay, đao ý lại còn tăng vọt, trực tiếp chém lên người hắn.
Đao ý khôi giáp hiện lên trên người Tống Thư Hàng, ngăn cản đòn tấn công của A Thập Lục.
Đây là cách huấn luyện do chính bản thân Tống Thư Hàng đề xuất. Cách tốt nhất để nhanh chóng làm quen với thuật ngự đao chính là tìm một đối thủ, dùng thuật ngự đao tiến hành luyện tập.
Hơn nữa, chỉ khi A Thập Lục nhắm thẳng vào bản thể của hắn để tấn công, khiến hắn cảm nhận được nguy cơ thì thuật ngự đao của hắn mới có thể tiến bộ nhanh chóng. Hơn nữa, cũng chỉ như thế thì hắn mới có được kinh nghiệm chiến đấu ở phương diện này, lỡ như sau này có chiến phi kiếm với tu sĩ khác cũng chẳng sợ bị thiệt thòi.
“Đao thứ 36 rồi.”
Tô Thị A Thập Lục lên tiếng nhắc.
“Ừ... chúng ta nghỉ một chút đi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Lại nói, thuật ngự đao Nguyệt Quang của Tô Thị A Thất khi vận hành vốn lặng lẽ không phát ra chút khí tức nào, hư ảo như ánh trăng. Bây giờ Bá Toái trong hình dạng khôi giáp của Tống Thư Hàng cũng thành công làm được đến mức hư ảo không chút tiếng động. Nhưng vì thể tích hơi lớn nên thể tích ảo ảnh cũng to hơn một chút.
Nhưng nói chung thì việc tu luyện ngự đao và Nguyệt Quang cũng coi như thuận lợi.
...
[Đúng rồi, nếu như lúc ta dùng thuật ngự đao này nhưng không rót đao ý của mình, mà rót đao ý của mỹ nhân rắn công đức thì sao nhỉ?]
Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong lòng.
Mỹ nhân rắn công đức vốn là một thể với hắn, chỉ cần Tống Thư Hàng muốn thì cũng có thể điều khiển đao ý của cô ấy!
Có lẽ nên thử xem sao!
Tống Thư Hàng vẫy tay, bảo đao Bá Toái phiên bản khôi giáp bay về, lơ lửng ngay bên cạnh hắn. Sau đó hắn vươn tay ra bắt đấy chân của khôi giáp vẫy một cái, xua đao ý khôi giáp bên trên đi.
“Ơ, hóa ra là đao à. Ta còn tưởng là Tống Thư Hàng tiểu hữu đang luyện thuật ngự giáp ấy chứ.”
Thất Tu Tôn Giả cười nói.
Thất Tu tiền bối vẫn oách như cũ. Hắn chỉ chắp tay đứng đó thôi cũng khiến cho người ta có cảm giác như toàn bộ không trung đều lấy hắn làm trung tâm, liên tục sụp đổ. Đây là khí tràng đặc biệt do công pháp mà hắn tu luyện mang lại.
Khóe miệng của Tống Thư Hàng co giật, thở dài nói:
“Tiền bối ngươi tới rồi đấy à, à mà bảo vật lúc nãy tiền bối bảo muốn trả lại cho ta là thứ gì thế?”
“Chẳng lẽ Thư Hàng tiểu hữu ngươi quên mất thứ ấy rồi à?”
Thất Tu Tôn Giả cười lớn, lấy ra một cái hồ lô đưa cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cũng giơ tay nhận lấy chiếc hồ lô ấy:
“Phệ Hồn Yêu Hồ ư?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận