Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1052: Thất Tu Tôn Giả kéo đao

Chương 1052: Thất Tu Tôn Giả kéo đao
Đây chính là Phệ Hồn Yêu Hồ lúc trước đã từng khiến các tu sĩ ngoài vũ trụ điên cuồng tranh giành.
Nó vốn chính là hồ lô của cao thủ tán tiên Bán Hồ Đạo Nhân, mấy tháng trước đã bị Tống Thư Hàng dùng phi kiếm dùng một lần bắn vào vũ trụ.
Cũng không biết hồ lô của Bán Hồ Đạo Nhân đã gặp phải biến hóa gì trong vũ trụ, cuối cùng biến thành Phệ Hồn Yêu Hồ khiến cho các tu sĩ thèm khát như thế, còn khiến vô số tu sĩ đuổi theo phi kiếm dùng một lần chạy vòng vòng khắp vũ trụ.
Lúc đó, cuối cùng chiếc hồ lô này rơi vào trong tay của Tống Thư Hàng, sau đó lại bị Thất Tu Tôn Giả mượn đi, bởi vì trên đó ẩn chứa khsi tức của vị cái gì cũng có thể bán, hắn có thể dùng nó để tìm được vị cái gì cũng có thể bán thần bí đó.
“Thất Tu tiền bối đã thuận lợi tìm được vị kia rồi à?”
Tống Thư Hàng hỏi. Lúc ở trong thế giới thiên kiếp kia để độ kiếp thì vị cái gì cũng có thể bán đó đã cường thế xông vào, còn bán cho hắn một cái mũ Bình Thiên, cứu hắn một mạng.
Thất Tu Tôn Giả mỉm cười:
“Đương nhiên rồi. Nếu như ta không gặp được vị kia thì sao mà vị kia có thể liên hệ với Thư Hàng tiểu hữu ngươi để hoàn thành giao dịch được chứ?”
Lúc ấy, Thất Tu Tôn Giả tốn biết bao nhiêu là công sức, rốt cuộc cũng tìm được vị cái gì cũng có thể bán kia, cũng thành công mua được bảo vật mà mình muốn. Bảo vật mà Thất Tu Tôn Giả cần để độ kiếp đã bị tuyệt diệt ở hiện thế từ lâu, cũng chỉ có vị cái gì cũng có thể bán này mới có thể còn hàng mà thôi.
Lúc trước Thất Tu Tôn Giả vốn còn muốn đưa Tống Thư Hàng cùng đi để gặp vị cái gì cũng có thể bán này. Nhưng lúc đó vị cái gì cũng có thể bán này lại phẩy tay tỏ vẻ không cần phiền toái như thế. Sau khi hắn hỏi Thất Tu Tôn Giả, biết được đạo hiệu của Tống Thư Hàng, cũng lấy một vài món đồ có liên quan đến Tống Thư Hàng từ chỗ Thất Tu Tôn Giả xong thì lập tức làm phép tìm kiếm vị trí của Tống Thư Hàng, dù cách trăm sông nghìn núi vẫn có thể liên lạc được với hắn, cũng thuận lợi hoàn thành một vụ giao dịch từ xa.
“Cảm ơn Thất Tu tiền bối.”
Tống Thư Hàng chân thành cảm tạ, nếu không nhờ có Thất Tu Tôn Giả kịp thời liên hệ được với vị cái gì cũng có thể bán kia thì e là lúc đó Tống Thư Hàng đã bị nổ tan xác. Tuy rằng trên người hắn có mệnh phù có thể sống lại, nhưng vì bị thế giới thiên kiếp ngăn cách nên không bảo đảm tỉ lệ thành công trăm phần trăm.
Có thể nói, đây là một lần cứu mạng! Nhân tình cỡ này đúng là cực lớn.
“Đừng nên khách khí.”
Sau khi trả Phệ Hồn Yêu Hồ lại cho Tống Thư Hàng xong thì Thất Tu Tôn Giả lại mỉm cười vỗ vai của hắn:
“Phải nói là ta thật sự rất hâm mộ ngươi đấy. Ngươi không biết lúc thấy ngươi nhân tiền hiển thánh và Huyền Thánh giảng pháp thì ta giật mình cỡ nào đâu. Lục Tu cũng phải ngu người ngay tại chỗ, trông buồn cười lắm.”
Nhưng đúng lúc này, đao ý khôi giáp trên người Tống Thư Hàng đột nhiên khởi động... đao ý khôi giáp vốn đang ở trạng thái phòng thủ lại bất ngờ chuyển sang tấn công. Một đạo đao ý cực kỳ hung tàn đột nhiên xuất hiện, đao ý kéo dài thành đao khí, đao khí với uy lực cực kỳ lợi hại vừa ngưng tụ ra đã đánh lên người của Thất Tu Tôn Giả.
Đạo bào trên người của Thất Tu Tôn Giả cũng tự động kích hoạt, vô số tầng trận pháp phòng ngự xuất hiện.
Đao ý chém lên trận pháp phòng ngự, chém cho tầng phòng ngự ngoài cùng của Thất Tu Tôn Giả lắc lư vài cái.
May mà Thất Tu Tôn Giả có thực lực cao cường, phòng ngự cũng cường đại nên mới ngăn chặn được một đao đó mà không bị thương tích gì.
Thất Tu Tôn Giả: ...
Tống Thư Hàng: ...
Ngoài ý muốn, đây thật sự là ngoài ý muốn!
Lúc trước Tống Thư Hàng đối luyện thuật ngự đao với Tô Thị A Thập Lục, đoản đao của A Thập Lục đã chém Tống Thư Hàng tổng cộng hơn 36 đao, thật ra đã đến điểm giới hạn của đao ý khôi giáp của hắn rồi.
Cũng vì ẩn ẩn cảm ứng được đao ý khôi giáp đã đến điểm cực hạn cho nên Tống Thư Hàng mới đưa ra đề nghị ngừng việc luyện tập thuật ngự đao, sau đó ngồi nghỉ một lúc.
Nào ngờ cái vỗ vai của Thất Tu Tôn Giả lại biến thành cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.
“Thư Hàng tiểu hữu này, có phải là ngươi bất mãn gì với ta không?”
Thất Tu Tôn Giả im lặng một lúc rồi hỏi.
“Không phải đâu, đây là sự cố ngoài ý muốn thôi, tiền bối ngài nhất định phải tin tưởng ta!”
Tống Thư Hàng nghiêm túc đáp lại.
Thất Tu Tôn Giả:
“Thế sao vừa gặp mặt mà ngươi lại chém ta thế?”
“Nói ra thì dài dòng lắm, nói chung thì đây là một câu chuyện đau lòng đối với ta.”
Tống Thư Hàng thầm thở dài, chỉ vào đao ý khôi giáp trên người mình:
“Thất Tu tiền bối ngài cảm thấy thứ này là gì?”
Thất Tu Tôn Giả đánh giá bộ khôi giáp trên người Tống Thư Hàng một lúc:
“Nhìn thì có vẻ giống như một loại kỹ năng tương tự như chân nguyên hộ thể thì phải? Nhưng lại cảm ứng được một loại ý phòng thủ, đợi đã, chẳng lẽ đây chính là khải ý ư?”
“Không, nó là đao ý đấy.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc đáp lại.
“Không thể nào!”
Thất Tu Tôn Giả phủ quyết cái một, đao chính là vua trong binh khí, đao ý chủ công, sao có thể ngưng tụ thành bộ dạng của một bộ khôi giáp được chứ?
“Nhưng nó đúng là đao ý đấy.”
Tống Thư Hàng ngước đầu lên nhìn trời, vẻ mặt thổn thức.
Thất Tu Tôn Giả nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu:
“Chắc kèo là ngươi ngưng tụ phải hàng rởm rồi.”
Tống Thư Hàng khóc ròng:
“Cho nên ta mới nói rằng đối với ta thì đây là một câu chuyện đau lòng đấy. Vì bộ đao ý khôi giáp này mà thiếu chút nữa ta đã đổi đạo hiệu của mình thành Bá Khải Tống Nhất rồi.”
Thất Tu Tôn Giả lại nghiêm túc đánh giá bộ đao ý khôi giáp trên người Tống Thư Hàng:
“Nó là đao ý thật đấy à?”
“Chuẩn không cần chỉnh, nếu ngài không tin thì ta sẽ biểu diễn một lần cho ngài xem nhé?”
Tống Thư Hàng nói, chỉ cần hắn thôi phát đao ý, biểu diễn quá trình hình thành của đao ý khôi giáp một lần nữa thì Thất Tu tiền bối nhất định sẽ tin bộ khôi giáp này thật sự là đao ý.
“Không cần đâu, ta tin ngươi.”
Thất Tu Tôn Giả nói:
“Cho nên mới nói, vì nó thật sự là đao ý cho nên ta vỗ vai ngươi một cái mới khiến nó phản kích đấy à?”
“Khụ, đó chỉ là ngoài ý muốn thôi.”
Tống Thư Hàng xấu hổ đáp:
“Điều kiện tiên quyết để đao ý khôi giáp của ta phản kích chính là phải đạt đến một điểm giới hạn, đợi sau khi đòn tấn công vào nó đạt đến điểm đó thì nó mới chủ động phản kích. Trước khi tiền bối ngài vỗ vai ta thì A Thập Lục đã chém ta tổng cộng 36 đao. Sau đó tiền bối lại vỗ vai ta một cái, đúng lúc vỗ trúng nó.”
Thất Tu Tôn Giả: ...
Thế nên đây là ta xúi quẩy à?
Thất Tu Tôn Giả bỗng thấy mệt tim dễ sợ.
“Vậy ta nên xin lỗi tiền bối đúng không?”
Tô Thị A Thập Lục giơ tay phát biểu:
“Dù sao thì người chém khôi giáp của Thư Hàng 36 đao cũng là ta.”
“Việc này không thể trách Tiểu Thập Lục được.”
Thất Tu Tôn Giả thở dài:
“Cũng tại ta xui thôi. Không hổ là Thư Hàng tiểu hữu, lại có thể ngưng tụ ra được một đao ý hoang đường... khụ, thú vị như thế.”
Tống Thư Hàng: ...
“Chúng ta đừng nói đến bộ đao ý khôi giáp đó nữa, khi nãy ta thấy Thư Hàng tiểu hữu ngươi đang luyện thuật ngự đao, thế ngươi đã luyện thành ngự đao phi hành chưa?”
Thất Tu Tôn Giả hỏi.
“Vâng, đã luyện thành ngự đao phi hành rồi. Tiếp theo chính là luyện tập cho nhiều vào để kiếm điểm thuần thục.”
“Thế chiêu kéo đao thuật kia của ngươi thì sao? Có luyện chưa?”
Thất Tu Tôn Giả hỏi tiếp.
“Tiền bối, đó gọi là Khiên Đao thuật chứ không phải kéo đao!”
Tống Thư Hàng nghiêm túc chỉnh lại.
“Như nhau cả thôi ấy mà, chiêu đao độn đó có tốc độ khá lắm, ngươi không định luyện thử à?”
Thất Tu Tôn Giả hỏi tiếp, nói thật thì ngoại trừ tư thế hơi dở hơi ra, tốc độ của chiêu Khiên Đao thuật đó thật sự không tồi chút nào.
“Ta sẽ tu luyện Khiên Đao thuật mà, dù bình thường không dùng tới thì cũng có thể để dành dùng trong những lúc nguy cấp.”
Tống Thư Hàng đáp.
Tư thế dở hơi thì có sao đâu chứ? Chỉ cần có thể giữ mạng trong những lúc cần kíp thì dù động tác có dở hơi đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng sao hết.
“Hay là bây giờ ngươi luyện luôn đi, ta đứng ở đây xem giúp ngươi, thuận tiện hướng dẫn luôn.”
Thất Tu Tôn Giả nói.
Tống Thư Hàng: ...
Thất Tu tiền bối, ngài thật sự không có ý muốn xem ta làm trò hề đấy chứ?
A Thập Lục nhìn đồng hồ:
“Vẫn còn thời gian mà.”
“Có đi ngang qua thì chớ nên bỏ lỡ. Đây là một vị Tôn Giả thất phẩm chỉ đạo trực tiếp đấy, qua ngày mai thì chưa chắc ta đã có tâm trạng dạy Khiên Đao thuật cho ngươi đâu nhé.”
Thất Tu Tôn Giả cười lớn nói.
Tống Thư Hàng: ...
“Phải cân nhắc cho kỹ vào đấy. Hơn nữa ta phải nhắc ngươi một câu, ta đã từng nghiên cứu sơ về chiêu Khiên Đao thuật đó rồi. Dù sao thì nó cũng thú vị lắm, nó còn thích hợp cho mấy người mới học hơn cả ngự đao phi hành bình thường đấy, không cần lăn tăn vấn đề thăng bằng. Hơn nữa ta còn nghiên cứu ra được vào góc độ kéo đao bay thích hợp tăng tốc và giảm bớt sức cản không khí nữa đấy.”
Thất Tu Tôn Giả nói.
“Được rồi, nhưng ta có một thỉnh cầu.”
Tống Thư Hàng nhanh trí nói ngay:
“Ta muốn xin Thất Tu tiền bối ngài tự mình làm mẫu trước cho ta một lần có được không? Khi nãy A Thập Lục dạy ta cũng thế, cô ấy phải làm mẫu trước mấy lần rồi mới giải thích về lý luận cho ta hiểu. Có thế thì ta mới học Khiên Đao thuật nhanh hơn được.”
Thất Tu Tôn Giả mỉm cười:
“Có gì mà không được chứ? Bản tôn còn có thể biểu diễn diệu dụng của chiêu Khiên Đao thuật cho ngươi xem với các góc độ khác nhau nữa kìa.”
Sau đó Tôn Giả vỗ tay một cái.
Ngay sau đó, trước mắt của Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục tối sầm lại, sau đó lại lập tức sáng lại. Tiếp theo, Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục pját hiện mình đang ở trong một hang động khổng lồ.
“Thực tại ảo, chắc là Thư Hàng tiểu hữu không lạ gì nó rồi đúng không? đây chính là thực tại ảo của ta, thế giới cổ mộ!”
Thất Tu Tôn Giả nói, hắn đã nghe vụ Tống Thư Hàng từng trải qua thực tại ảo của Bạch Tôn Giả vài lần.
Nói xong thì Thất Tu Tôn Giả lại vươn tay ra, trong hư không đột nhiên xuất hiện mười vị đại mỹ nhân tóc vàng.
Tất cả những đại mỹ nhân tóc vàng này đều mặc vày màu xanh nhạt có thêu hình hồ điệp. Mái tóc vàng của họ cũng giống hệt như tơ vàng do hoàng kim tạo thành, phát ra ánh vàng bóng loáng.
“Lục Tu Tiên Tử?”
Tống Thư Hàng nhìn những đại mỹ nhân kia, đây toàn là Lục Tu mà!
“Đúng vậy, tiếp theo sẽ do bọn họ biểu diễn Khiên Đao thuật cho Thư Hàng tiểu hữu ngơi xem. Lục Tu cũng có thể xem như một phần của bản tôn, để cô ấy làm mẫu biểu diễn Khiên Đao thuật cũng như chính bản tôn làm mẫu mà thôi. Nếu như ngươi cảm thấy Lục Tu không hợp gu của ngươi thì ta vẫn còn phiên bản Tứ Tu đây, nhưng Tứ Tu có bộ dạng của bạch ngọc sư tử chứ không phải con người, để nó làm mẫu biểu diễn Khiên Đao thuật thì không hợp để ngươi học tập.”
Thất Tu Tôn Giả cười nói.
Đậu xanh, đúng là gừng càng già càng cay.
Ngay sau đó, bên trong thực tại ảo, mười vị Lục Tu tiên tử huyễn hóa ra đủ loại bảo đao, sau đó thi triển Khiên Đao thuật bay lên không.
Thế giới này đúng là nơi coi trọng nhan sắc.
Lúc trước tên Linh Hoàng tóc đỏ kia dùng Khiên Đao thuật nhìn ngu si hết cỡ. Nhưng Lục Tu tiên tử dùng Khiên Đao thuật thì lại khiến người ta có cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận