Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1065: Bạch Tiền Bối, Giờ Có Tiện Dọn Cơm Ra Không?

Chương 1065: Bạch Tiền Bối, Giờ Có Tiện Dọn Cơm Ra Không?
Thật ra Tống Thư Hàng chỉ tới xem thử con ngựa giống tinh bị Biệt Tuyết Tiên Cơ bắt được có phải là con mà hắn gặp hay không thôi.
Còn chuyện cứu con ngựa giống tinh này ấy à? Há...
“Ta có một vị tiền bối tên là Tam Lãng.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Ngựa giống tinh đực mặt ra, nghi hoặc nhìn hắn.
“Tam Lãng tiền bối đã từng nói, mình tự tìm đường chết thì có thế nào cũng phải cắn răng chịu đựng.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói tiếp:
“Bây giờ ta tặng những lời này lại cho ngươi, chính bản thân tự tìm đường chết, nếu là đàn ông đích thực thì phải cắn răng chịu đựng đi. Đợi đến khi ngươi chuộc xong tội lỗi của mình, có lẽ vẫn còn một con đường sống đấy.”
Ngựa giống tinh:
“...”
Tô Thị A Thập Lục:
“Phì~~”
Tam Lãng tiền bối có nói những lời như vậy ư? Cô nhớ Tam Lãng tiền bối chỉ có một câu danh ngôn là quá tam ba bận thôi mà? À giờ chắc phải đổi thành quá tam bốn bận rồi.
“Chờ chút đã, Tống chân nhân... Bá Tống tiền bối! Có phải là có hiểu lầm gì rồi không? Tuy ta có lòng bác ái hơi rộng một chút nhưng không hề tự tìm đường chết.”
Ngựa giống tinh vét hết sức lực, cố gắng kêu lên.
“Động dục với ai không động lại động đến trên người thiên địch... Tinh trùng lên não, như thế mà còn không gọi là “tự tìm đường chết” à?”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Không phải vậy đâu Bá Tống tiền bối, ta không có.”
Ngựa giống tinh ngẩng đầu giãi bày:
“Ta không có hứng thú với nhân loại bình thường, ta là ngựa giống tinh chứ không phải người giống tinh.”
Tống Thư Hàng:
“?”
“Thế nên ta mới nói trong chuyện này có hiểu lầm gì rồi.”
Ngựa giống tinh khổ sở nói:
“Thật ra... sở dĩ hôm qua ta xông tới tấn công vị tiên trù tiên tử này là có nguyên nhân, chỉ vì ta muốn cứu tiểu thiếp mà ta mới thu ra thôi. Cách đây không lâu, tiểu thiếp mà ta mới vừa thu đã bị người ta bắt mất rồi bán cho vị tiên tử này. Ta đã trải qua không biết bao nhiêu đắng cay cực khổ, cuối cùng cũng tìm được chỗ ở của vị tiên trù tiên tử này, nhưng ta vẫn không tìm được tung tích của tiểu thiếp mà ta mới thu. Bí quá nên ta đành chơi liều, muốn bắt tiên trù tiên tử để tra hỏi tung tích của vị tiểu thiếp kia.”
Nhưng không ngờ rằng sức chiến đấu của vị tiên trù tiên tử này lại cao như vậy, chỉ trong giây lát đã trấn áp được nó.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô Thị A Thập Lục tò mò nhìn Biệt Tuyết Tiên Cơ.
“Tiểu thiếp ngươi mới thu bị bán cho ta sao?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ lắc đầu nói:
“Tin tức mà ngươi lấy được chắc chắn là tin giả... Thực Tiên yến của ta không hề thu yêu tộc.”
Sau khi nghe mấy lời này, ngựa giống tinh ngượng ngùng nói:
“Vị tiểu thiếp mà ta mới thu cũng không phải là ngựa yêu, cô ấy là một con linh thú đáng yêu.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ:
“...”
Tô Thị A Thập Lục:
“...”
Tống Thư Hàng:
“...”
Được rồi, lúc đầu Tống Thư Hàng cũng biết con ngựa giống tinh này rất bác ái, trong hậu cung của nó, ngoài ngựa yêu bình thường còn bao gồm các linh thú tương tự như ngựa khác.
“Không đúng.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ lại lắc đầu:
“Trong đống nguyên liệu nấu ăn cho Thực Tiên yến mà ta thu lần này cũng không có con linh thú nào loài ngựa nào hết.”
Ngựa giống tinh thở dài:
“Cô ấy không phải là linh thú họ ngựa bình thường.”
“Chẳng lẽ lại là hải mã(*) tinh?”
Tống Thư Hàng nói mà đau cả răng.
Lần trước ngựa giống tinh bồi thường cho hắn hai con “thiên lý linh mã”, bây giờ hai con linh thú hải mã kia vẫn đang được nuôi trong thế giới hạch tâm của hắn.
(*) Cá ngựa
“Là thảo nê mã.”
Ngựa giống tinh đáp.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Chủng tộc của cô ấy là thảo nê mã(**), rất nhỏ nhắn đáng yêu.”
Ngựa giống tinh nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Đừng thấy ta ít đọc sách rồi lừa ta.
Con đó được gọi là lạc đà cừu, có tên khoa học là Vicugna pacos, tên tiếng anh là Alpaca, là động vật thuộc bộ guốc chẵn, họ lạc đà! Có liên quan cóc khỉ gì tới ngựa chứ?
Tô Thị A Thập Lục lại nhìn Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Biệt Tuyết Tiên Cơ vẫn lắc đầu đáp:
“Chắc con ngựa giống tinh này bị người ta lừa thật rồi, ta chưa từng thu linh thú nào như vậy cả. Hơn nữa trong đợt Thực Tiên yến lần này, ta cũng không chuẩn bị món ăn nào kiểu như thế.”
“Không thể nào, tin tức mà ta lấy được chắc chắn là thật.”
Ngựa giống tinh sửng sốt hô lên.
“Tin hay không tùy ngươi.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ lại nói:
“Tóm lại ta sẽ điều tra kỹ chuyện này. Nếu lời ngươi nói là thật thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng, còn nếu ngươi lừa ta, lần tới có khách muốn đặt toàn mã yến, ngươi sẽ xuất hiện trên bàn ăn toàn mã yến đấy.”
Sau khi nghe xong, thân thể ngựa giống tinh màu đen cứng đờ ra. Nếu đúng là có người lừa nó, vậy phải chăng tiểu thiếp nó mới thu đang trong tình cảnh lành ít dữ nhiều?
Ngựa tinh màu đen nghiêng đầu qua một bên, trái tim đau đớn như bị ai bóp nghẹt.
Nhưng nó vẫn cố lấy lại tinh thần, nói với Tống Thư Hàng:
“Cảm ơn bá Tống tiền bối đã cho ta một cơ hội giải thích.”
“Ta có làm gì đâu.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Đợi sau khi tiên trù tiên tử thả ta ra, ta nhất định sẽ cảm ơn Bá Tống tiền bối. Tiền bối có thích mấy em ngựa cái không? Ta có thể chọn cho ngài một đám ngựa cái xinh đẹp.”
Ngựa giống tinh nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Thật ra ngoài mấy em ngựa cái, trong tổ chức yêu quái trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà bọn ta còn có rất nhiều cô em xinh đẹp, ta có thể giới thiệu cho ngài làm quen. Ví dụ như trong chi nhánh 250 ở khu Giang Nam có một vị trưởng lão tên là Đông Phương Vị Liễu, đẹp khỏi chê luôn. Chờ ta ra khỏi chỗ tiên trù rồi, ta sẽ tìm cơ hội giới thiệu cho Bá Tống tiền bối nhé.”
Ngựa giống tinh tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô Thị A Thập Lục:
“...”
Phải khuyên Đông Phương Lục Tiên Tử mau rời khỏi cái tổ chức ngốc nghếch này mới được.
Biệt Tuyết Tiên Cơ mang Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục đi lên lầu hai.
Ở đó có gần hai mươi món ăn khác nhau được Biệt Tuyết Tiên Cơ chế biến từ chân cá sấu, đặt ở trước mặt Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục.
Tống Thư Hàng:
“Nấu ra được nhiều món vậy ư?”
Hắn cứ tưởng Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ chế biến một phần ba chân cá sấu thành một món thôi chứ, không ngờ Tiên Cơ lại chế ra gần hai mươi món thế này.
“Ngươi nghĩ ta là ai chứ?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ bình tĩnh đáp, trong giọng nói tràn đầy tự tin.
Đối với một loại thịt, người bình thường đã có hơn mười cách chế biến, huống chi cô là tiên trù có tay nghề thuộc hàng đỉnh cấp?
“Ngoài ra, ta chỉ dùng một phần chín chân cá sấu để nấu ra hai mươi món ở trước mặt ngươi thôi. Chỗ kia còn có hai cái hộp đựng thức ăn, bên trong mỗi hộp đều đựng một phần gồm hai mươi món giống thế này, đều cho ngươi hết, lúc về nhớ mang đi đấy.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.
Tống Thư Hàng:
“Không hổ là Biệt Tuyết tiền bối.”
“Các ngươi dùng bữa đi, hai mươi món này không có thứ tự ăn trước sau, các ngươi thích ăn món nào trước thì cứ ăn.”
Dứt lời, Biệt Tuyết Tiên Cơ đã rời đi trước.
...
Tống Thư Hàng:
“Tổng cộng ba phần, vừa đủ.”
Trước tiên hắn đi tới chỗ để hai hộp đựng thức ăn lớn ở bên cạnh rồi chuyển chúng vào trong thế giới hạch tâm.
Sau đó hắn viết tờ giấy gửi cho Bạch tôn:
[Bạch tiền bối, giờ có tiện dọn cơm ra không?]
Nếu Bạch tiền bối đang độ kiếp ngay lúc quan trọng, hắn mà đưa hộp đựng thức ăn qua thì sẽ bị thiên kiếp đánh nổ ngay.
[Đang đợi mấy lời này của ngươi nãy giờ đấy.]
Bạch Tôn Giả trả lời lại rất nhanh.
[Bạch tiền bối, ta đưa hộp đựng thức ăn qua cho ngài ngay đây, là món ăn do chính tay Biệt Tuyết Tiên Tử nấu, chắc chắn ngài sẽ hài lòng.]
Tống Thư Hàng hồi đáp.
Sau đó hắn lại chuyển hộp đựng thức ăn qua cho Bạch tiền bối.
Chú thích:
(**) Thảo nê mã: dịch ra là ngựa cỏ bùn, là một con vật tưởng tượng được cộng đồng mạng Trung Quốc dùng như một biểu tượng thách thức sự kiểm duyệt internet ngặt nghèo ở Trung Quốc thay cho từ chửi thề “đ*t m*”. Hình ảnh của nó giống như con lạc đà không bướu Nam Mỹ (Alcapa)
Bạn cần đăng nhập để bình luận