Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1070: Tri Thức Thay Đổi Vận Mệnh!

Chương 1070: Tri Thức Thay Đổi Vận Mệnh!
Ví dụ như tương lai của một số tiền bối, đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 sẽ như thế nào? Hoặc là tương lai của đám bạn cùng phòng Cao Mỗ Mỗ sẽ như thế nào? Còn có tương lai của cha mẹ thân thích hắn nữa chứ? Đây đều là những điều mà Tống Thư Hàng tò mò muốn biết.
Nhưng bây giờ điều mà hắn muốn biết nhất là tương lai của linh quỷ số 1, không biết giờ nó thế nào rồi?
Lúc trước linh quỷ số 1 bị Thư Sinh Thủy Tinh của Nho gia mượn đi, xông vào thế giới Cửu U, đại chiến một trận với Kiếp Tiên trong thế giới Cửu U. Cuối cùng cuộc chiến Kiếp Tiên này xảy ra sự cố bất ngờ, Thư Sinh Thủy Tinh không thể mang linh quỷ về trả lại cho Thư Hàng được. Linh quỷ bị cuốn vào trong vòng xoáy do vụ nổ giữa hai Kiếp Tiên cửu phẩm và bản năng ý chí Cửu U gây ra, cuối cùng biến mất không thấy đâu.
Thế nhưng linh quỷ cũng không tiêu tán, khế ước giữa Tống Thư Hàng và linh quỷ vẫn còn tồn tại, mặc dù khế ước đang ở trạng thái hư tổn không hoàn mỹ nhưng tóm lại là khế ước vẫn chưa biến mất.
Như vậy có nghĩa là linh quỷ vẫn còn sống... Chỉ là trạng thái bây giờ của nó khá kỳ lạ nên khế ước linh quỷ giữa nó và Tống Thư Hàng mới chuyển sang trạng thái không hoàn chỉnh.
“Hiện tại mình đang ở trạng thái nhập mộng, không biết có thể thông qua con cá sấu này nhìn thấy tương lai của linh quỷ số 1 qua gương cổ bằng đồng không?”
Tống Thư Hàng cũng không chắc.
Nhưng cứ kệ, bất kể có được hay không, trước hết cứ thử một lần đã!
Dù là chuyện gì phải thử một lần thì mới biết có được hay không, còn nếu không thử... mãi mãi cũng không có khả năng!
[Chuẩn bị xong chưa?]
Lúc này, gương cổ bằng đồng lại lên tiếng.
“Xong rồi, ta đã biết mình muốn thấy tương lai về điều gì rồi.”
Cá sấu xấu xí đáp.
[Vậy giờ ta bắt đầu đếm một hai ba, khi đếm tới ba, trong đầu ngươi phải nghĩ cẩn thận về người hoặc vật mà ngươi muốn thấy, đây là cơ hội cuối cùng đấy.]
Gương cổ bằng đồng nói.
“Đếm đi!”
Cá sấu xấu xí đáp với vẻ kiên định.
[Một, hai, ba, bắt đầu!]
Gương cổ bằng đồng lên tiếng đếm.
Cá sấu xấu xí nhìn chằm chằm vào tấm gương, không biết trong đầu nó đang nghĩ gì.
Mà cùng lúc đó, Tống Thư Hàng ở trạng thái nhập mộng cũng thầm lẩm bẩm trong lòng:
“Linh quỷ, linh quỷ, linh quỷ, linh quỷ số 1! Linh quỷ số 1!”
Lúc này chính là thời khắc quyết định xem thử có thể thông qua cá sấu xấu xí, thấy được tương lai của linh quỷ số 1 qua gương cổ bằng đồng hay không!
Cảm giác bây giờ của Tống Thư Hàng cứ hệt như lúc tranh last hit giết boss với người khác để lấy được phần thưởng khi chơi game online vậy.
Để xem giữa hắn và cá sấu xấu xí, rốt cuộc tay ai... à không, là sóng điện não của ai nhanh hơn!
Xoẹt xoẹt xoẹt~
Trên mặt gương cổ bằng đồng bỗng xuất hiện từng vòng gợn sóng, sau đó hai mắt của cá sấu xấu xí trở nên mơ màng, tiếp theo nó lại bị mang vào một không gian giống như mộng cảnh, đi “nhìn” tương lai về người hoặc vật mà nó muốn biết.
Mà cùng lúc đó, ý thức của Tống Thư Hàng cũng bám theo ý thức của cá sấu xấu xí, tiến vào trong “mộng cảnh” kia.
“Cũng không biết rốt cuộc giờ mình đang làm gì nữa? Nằm mơ trong lúc nhập mộng? Là mộng trong mộng ư?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
...
Mộng cảnh của cá sấu xấu xí bắt đầu mở ra.
Một quần thể kiến trúc nguy nga lộng lẫy, khổng lồ đến che trời lắp đất xuất hiện trong mộng cảnh của cá sấu xấu xí. Lúc này cá sấu xấu xí đang dùng góc nhìn thứ ba(*) để nhìn quần thể kiến trúc lộng lẫy kia từ đằng xa.
Ánh mắt của nó vô tình dừng lại ở một tòa kiến trúc nào đó, tòa kiến trúc này có tên là Điện Hàn Đông.
“Điện Hàn Đông?”
Cá sấu xấu xí lẩm bẩm một mình.
Đây là nơi nào? Trước giờ chưa từng nghe qua.
“Chẳng lẽ tương lai của ta có duyên với Điện Hàn Đông này ư? Nhưng Điện Hàn Đông này là nơi nào vậy kìa?”
Cá sấu xấu xí nghi hoặc nói.
Mà đúng lúc này ở một góc khác trong quần thể kiến trúc nguy nga lộng lẫy kia, ngay khu vực sát bên Điện Hàn Đông bỗng truyền tới tiếng quát chói tai đầy giận dữ của một nữ tử:
“Tống Đầu Gỗ, CMN ngươi dám giỡn mặt với ta à? Tại sao bản thảo Huyền Thánh giảng pháp có nội dung liên quan tới kiếm tu mà ngươi bán cho ta lại biến thành bản thảo giảng về chùy tu vậy hả? Giờ thì hay rồi, tất cả tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều nghĩ rằng ta chơi chùy. CMN ngươi ra đây cho bà, hôm nay bà bảo đảm không đánh chết ngươi! Khốn nạn, lăn ra đây cho bà!”
Ngay khi tiếng rống giận vừa dứt... Mộng cảnh đột nhiên vỡ tan tành, biến mất ngay lập tức.
Cá sấu xấu xí lại trở về hiện thực, đôi mắt mê mang nhìn chằm chằm vào gương cổ bằng đồng.
[Thế nào? Lần này chắc thấy được tương lai mà ngươi muốn rồi nhỉ?]
Gương cổ bằng đồng hỏi.
“Ta cũng không rõ nữa, bây giờ đầu óc vẫn còn rất mơ hồ. Nhưng ta nhìn thấy một quần thể kiến trúc nguy nga lộng lẫy, khổng lồ vô cùng, cả đời ta chưa từng thấy qua kiến trúc nào tráng lệ như vậy. Tiếp đó ta thấy được một tòa kiến trúc có tên là Điện Hàn Đông trong quần thể đó, vừa nhìn thấy nó đã cảm giác rất có duyên với nhau.”
Cá sấu xấu xí trả lời.
[Đúng rồi, đó chính là tương lai ngươi muốn thấy đấy!]
Gương cổ bằng đồng lại mở miệng phán theo bản năng nhưng vừa mới nói một nửa, chính nó đột nhiên cứng giọng hỏi lại:
[Chờ chút, ngươi thấy được một quần thể kiến trúc nguy nga lộng lẫy? Trong đó còn có một tòa kiến trúc tên là Điện Hàn Đông á?]
“Đúng vậy.”
Cá sấu xấu xí gật đầu đáp.
[Khổng lồ tới mức nào?]
Gương cổ bằng đồng lại hỏi.
“Khổng lồ tới mức muốn che kín cả trời đất.”
Cá sấu xấu xí trả lời.
[Đệch mợ, sao lại như vậy được? Đó chẳng phải là Thiên Đình viễn cổ sao? Nhưng Thiên Đình Viễn cổ đã vỡ vụn rồi kia mà, tại sao lại xuất hiện trong cảnh tương lai mà ngươi thấy được chứ?]
Gương cổ bằng đồng kêu lên.
“Ơ?”
Cá sấu xấu xí lại đần mặt ra:
“Thiên Đình viễn cổ? Nói vậy cảnh tượng mà ta thấy không phải tương lai mà là quá khứ ư? Sao lại như vậy được?”
Gương cổ bằng đồng:
[...]
Tống Thư Hàng:
“...”
Không gian bỗng lặng ngắt như tờ.
Sau khi im lặng hồi lâu, gương cổ bằng đồng đột nhiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí xấu hổ này:
[Đúng rồi, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề quan trọng, bằng cấp của ngươi là gì vậy?]
“Bằng cấp? Không có, bởi vì chủng tộc của ta bị nguyền rủa, cho dù có đạt ngũ phẩm cũng không cách nào huyễn hóa thành người, cho nên ta không thể đến thế giới nhân loại tham gia thi cử.”
Cá sấu xấu xí đáp, nhưng ngay sau đó nó lại bổ sung thêm:
“Tuy vậy nhưng ta vẫn rất tự tin vào năng lực học tập của mình. Mặc dù không thể hóa thành hình người đi đến thế giới nhân loại học tập, tham gia thi cử như những yêu vật khác, nhưng thông qua nhiều năm tự học, ta biết được rất nhiều tri thức. Đặc biệt là tri thức về tu thân dưỡng tính của Nho gia, đây là môn học mà ta am hiểu nhất. Không phải tự khen chứ nếu như ta có thể hóa thành hình người, đi tham gia thi cử ở thế giới nhân loại, không dám chắc lấy được trạng nguyên nhưng thám hoa thì tuyệt đối không thành vấn đề!”
Không ngờ con cá sấu xấu xí này lại một con cá sấu hiếu học... hơn nữa còn là loại tự học thành tài nữa chứ.
Bỗng dưng trong lòng Tống Thư Hàng lại dâng lên một chút cảm giác tội lỗi, con cá sấu này đáng yêu đấy chứ, có lẽ bản chất cũng không xấu.
Nhưng giờ mới hiểu bản chất của nó thì đã quá muộn rồi. Nếu sớm biết được bản chất chăm chỉ hiếu học của nó, lúc ấy hắn nhất định sẽ khuyên Bạch tiền bối two tha cho nó một con đường sống.
Tiếc là con cá sấu yêu không ngừng vươn lên, tự học thành tài, tinh thông tu thân dưỡng tính của Nho gia này còn chưa kịp thi triển tài học của bản thân, đã phải kết thúc cuộc đời cá sấu trong khói lửa của đạn pháo rồi.
Gương cổ bằng đồng lại im lặng hồi lâu, dường như nó cũng kinh ngạc trước bản tính hiếu học của cá sấu.
Một lát sau, gương cổ bằng đồng trầm giọng nói:
[Thì ra là thế, thảo nào dự đoán tương lai cho ngươi nhiều lần như vậy mà vẫn không đoán chuẩn được, vấn đề nằm ở ngay đây!]
“Vấn đề nằm ở đâu?”
Cá sấu xấu xí nghi hoặc hỏi.
[Vấn đề nằm ở chỗ tri thức uyên bác của ngươi đấy!]
Gương cổ bằng đồng đáp:
[Tri thức của ngươi quá phong phú, có tài năng của một trạng nguyên! Ngươi từng nghe qua câu này chưa? Đây là một câu rất kinh điển, tri thức thay đổi vận mệnh! Người có kiến thức uyên bác, càng có tài năng của trạng nguyên, vậy nên tương lai sẽ có vô vàn khả năng xảy ra. Vận mệnh của ngươi nằm trong tay ngươi, ngươi có thể dùng vốn kiến thức phong phú của mình để thay đổi vận mệnh. Vận mệnh của một đại yêu như ngươi, tương lai không cách nào đoán trước được!]
“Thật vậy ư?”
Cá sấu xấu xí nghe mà sửng sốt, thế nhưng trong lòng lại dâng lên niềm vui vô hình. Lời nói của gương cổ bằng đồng đã chạm vào tâm khảm của nó, từng câu từng chữ đều đâm trúng điểm vui thích trong nội tâm! Cảm giác này gọi là gì nhỉ? À đúng rồi, là đau lòng(**)! Ơ, cũng không đúng, hình như đau lòng là trái nghĩa thì phải? Nhưng dù sao cũng là ý này, mỗi một câu nói của gương cổ bằng đồng đều như mũi tên sắc bén đâm vào chỗ vui nhất trong lòng nó, thoải mái muốn chết!
(**) Hán việt là trát tâm = đâm vào lòng.
[Tri thức thay đổi vận mệnh! Tri thức thay đổi tương lai! Tri thức chính là tất cả!]
Gương cổ bằng đồng hô lên.
“Tri thức thay đổi vận mệnh!”
Hai mắt cá sấu xấu xí sáng lên.
[Nắm giữ tri thức chính là nắm giữ vận mệnh! Nắm giữ tri thức, mệnh ta do ta không do trời!]
Gương cổ bằng đồng tiếp tục hô.
“Nắm giữ tri thức, mệnh ta do ta không do trời!”
Cá sấu xấu xí hô theo như bị thôi miên, toàn thân run lên vì hưng phấn.
[Rất tốt, vậy sau này chúng ta có duyên sẽ gặp lại. Rồi cuối cùng cũng có một ngày, ngươi sẽ trở thành nhà thông thái trong yêu tộc, được vạn yêu ngưỡng mộ!]
Gương cổ bằng đồng nói.
Trong lúc nói, gương cổ bằng đồng dần nhạt đi rồi trở nên mờ ảo, chẳng mấy chốc đã biến mất tăm.
“Mệnh ta do ta không do trời! Vận mệnh nằm trong “chân” mình! Ta sẽ trở thành nhà thông thái trong yêu tộc, được vạn yêu ngưỡng mộ!”
Cá sấu xấu xí càng nói càng hưng phấn:
“Nhưng trước đó ta phải tìm một nơi, Điện Hàn Đông! Ta phải nghĩ cách tìm ra nó mới được, nơi này... có duyên với ta!”
Vãi chưởng!
Tống Thư Hàng:
“Con cá sấu ngu ngốc này bị lừa rồi.”
Tri thức thay đổi vận mệnh cái rắm, rõ ràng tương lai hiện ra trong gương cổ bằng đồng đã bị trạng thái nhập mộng của hắn ảnh hưởng đến.
Nhưng vừa nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng lại trầm tư.
“Tống Đầu Gỗ ư?”
Hắn thầm nói trong lòng.
Bất kể Sở các chủ, mỹ nhân rắn công đức trước khi chết, Trường Sinh Giả hai tay mọc đầy mắt của Thiên Đình viễn cổ hay một số tồn tại trong thời đại xa xưa đều nhận lầm hắn là Tống Đầu Gỗ.
Chắc chắn vị Tống Đầu Gỗ nọ có mối liên hệ nhất định với hắn.
Nhưng giờ Tống Thư Hàng lại nắm giữ quá ít thông tin, không cách nào đoán ra rốt cuộc vị Tống Đầu Gỗ kia có lai lịch gì? Thân phận gì? Sắm vai gì trong Thiên Đình viễn cổ năm đó?
Nhưng mới vừa rồi, hắn muốn xuyên thấu qua gương cổ bằng đồng để biết tương lai của linh quỷ số 1... Nhưng trong gương cổ lại xuất hiện Thiên Đình viễn cổ nguy nga lộng lẫy, Điện Hàn Đông chỗ ở của Bắc Phương Đại Đế.
Cùng với tiếng rống giận của một vị tiên tử, quát to muốn đánh chết Tống Đầu Gỗ.
Tương lai của linh quỷ, Thiên Đình viễn cổ ngày trước, tiên tử rống giận hô to Tống Đầu Gỗ. Từng manh mối chấp nối với nhau.
“Lẽ nào Tống Đầu Gỗ là linh quỷ?”
Trong đầu Tống Thư Hàng chợt hiện lên một suy đoán.
Chú thích:
(*)Góc nhìn thứ nhất là người chơi nhìn bằng tầm nhìn của chính nhân vật đang điều khiển trong game, còn góc nhìn thứ ba là người chơi có thể thấy rõ được nhân vật mình chơi, cứ như thể bản thân đang đi theo phía sau nhân vật ở khoảng cách gần vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận