Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1071: Chức Năng Của Thánh Ấn

Chương 1071: Chức Năng Của Thánh Ấn
Giả sử nếu linh quỷ thật sự là Tống Đầu Gỗ, vậy thì lại không hợp logic về mặt thời gian.
Tống Đầu Gỗ là chuyện đã phát sinh trong quá khứ, nếu giả thiết này là thật, vậy chẳng lẽ linh quỷ của hắn xuyên qua thời không trở về quá khứ à?
Tiểu thuyết xuyên không cũng như các bộ phim điện ảnh, phim truyền hình với chủ đề tương tự đã tràn lan khắp phố lớn ngõ nhỏ cách đây mấy năm rồi. Nào là xuyên về quá khứ, xuyên đến tương lai, xuyên đến dị giới, xuyên tới địa ngục, thiên đường, nói chung nơi nào ngươi nghĩ tới là nơi đó có dấu chân của đội quân xuyên không.
Cách thức xuyên qua cũng có rất nhiều kiểu, nào là bản thể xuyên, hồn xuyên, trọng sinh xuyên qua, nam xuyên thành nữ, nữ xuyên thành nam, mô típ cũng rất đa dạng.
Về phần nguyên nhân xuyên qua thì khỏi phải nói, muôn hình vạn trạng. Lúc mới đầu nguyên nhân khá là nghiêm túc, còn dùng kỹ thuật công nghệ cao trong tương lai để tiến hành xuyên không. Nhưng càng về sau nguyên nhân càng xàm xí, chỉ ngồi trong trong nhà vệ sinh đã xuyên qua, thậm chí ăn cơm uống nước cũng có thể trở thành lý do để xuyên không.
Cho nên Tống Thư Hàng không hề xa lạ gì với loại giả thuyết xuyên không này.
Nhưng nếu Tống Đầu Gỗ là linh quỷ... vậy bây giờ nó đang ở đâu?
Tại sao vẫn không xuất hiện chứ?
“Trừ khi có nguyên nhân nào đó khiến nó không thể xuất hiện, hoặc cũng có thể... nó chết mất rồi?”
Tống Thư Hàng cau mày suy tư.
Sắp tới hắn sẽ đến Bích Thủy Các một chuyến, lúc đó phải hỏi thăm Sở các chủ về những chuyện cũ có liên quan tới Tống Đầu Gỗ, từ đó kiểm chứng suy đoán của bản thân mới được.
...
“Này, Thư Hàng, tỉnh lại nào, gặp ác mộng hả?”
Lúc này, tiếng của Tô Thị A Thập Lục vang lên bên tai hắn.
Tống Thư Hàng mơ màng tỉnh lại, mở mắt nhìn Tô Thị A Thập Lục.
“Không có gì, không phải gặp ác mộng, chỉ là mơ thấy một giấc mơ rất thú vị thôi.”
Tống Thư Hàng vừa dụi mắt vừa hỏi:
“Sao ta lại ngủ ở đây?”
“Sau khi trở lại, ngươi lấy hộp đựng thức ăn lớn kia ra nói là bữa tối chuẩn bị cho Thi và Tiểu Thải, đợi lát nữa các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 tới thì dọn cơm ra. Bây giờ Thi đang dùng linh mễ nấu cơm ở trong bếp, ngươi nằm trên mép bàn ăn, chẳng mấy chốc đã ngủ mất.”
Tô Thị A Thập Lục đáp.
“Chắc do hôm nay mệt quá.”
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương, buổi trưa hôm nay học tập phương pháp ngự đao phi hành với cường độ cao, buổi chiều lại ngự đao bay đến chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ rồi lại bay về với A Thập Lục.
Tiêu hao khá lớn cho nên ngủ lúc nào cũng không hay.
“Các tiền bối tới chưa?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Có mấy vị tới rồi, là Đông Phương Lục Tiên Tử, Thất Tu tiền bối, Bỉ Ngạn Ma Quân và Diệt Phượng Công Tử, mấy vị tiền bối này ở gần khu Giang Nam nên tới trước. Bây giờ các tiền bối đang ngồi nói chuyện phiếm trong phòng khách đấy.”
Tô Thị A Thập Lục trả lời.
“Chúng ta đi qua thôi.”
Nói xong, Tống Thư Hàng đứng lên đi về phía phòng khách.
Hắn còn muốn hỏi Thất Tu tiền bối về những tri thức có liên quan tới thánh ấn.
Lúc tiến vào phòng khách, Tống Thư Hàng thấy các tiền bối đang ngồi tùy ý ở khắp nơi, đúng vậy... là khắp nơi thật đấy.
Ví dụ như Diệt Phượng Công Tử, lúc này đang nằm nhoài trên máy lạnh tủ đứng trong phòng, trông hắn có vẻ rất thích ý với vị trí này.
Còn Bỉ Ngạn Ma Quân vẫn mặc quần áo chống phóng xạ dầy cộm, đang ngồi xổm ở góc tường nghiên cứu một chiếc tủ lạnh cũ. Nhớ không lầm thì đây là chiếc tủ lạnh bị Bạch Tôn Giả tháo hư lúc mới xuất quan, sau đó lại được ngài ấy cải tạo lại.
Nhưng về sau Bạch Tôn Giả lại mua về mấy bộ đồ điện gia dụng mới tinh, thế là ngài ấy thay hết đống đồ điện gia dụng đã được cải tạo kia rồi ném chúng vào một góc phòng khách.
Bây giờ Bỉ Ngạn Ma Quân lại moi chúng ra, trông có vẻ rất muốn tháo tung chúng để nghiên cứu chuyên sâu.
Tống Thư Hàng nhớ Bạch tiền bối có nói, trong chiếc tủ lạnh này cũng không có trận pháp gì hiếm lạ cả. Chỉ là một trận pháp tụ linh đơn giản và một trận pháp có thể phun khí lạnh mà thôi... Tại sao Bỉ Ngạn Ma Quân lại nghiên cứu say mê thế nhỉ?
Đúng là trận pháp nào do chính tay Bạch Tôn Giả chế tác đều hề không đơn giản, xem ra hai loại trận pháp này có tiếng tăm không nhỏ.
Đông Phương Lục Tiên Tử thì đang ngồi ngay ngắn trên ghế sofa.
Còn Thất Tu Tôn Giả lại lơ lửng ở giữa không trung, đôi mắt khép hờ, hình như đang minh tưởng tu luyện thì phải?
Thất Tu Tôn Giả sắp phải độ kiếp, đi đôi với việc áp chế tu vi bản thân, hắn cũng vận dùng những phương pháp khác để tăng thực lực tổng thể của mình lên, gia tăng tỷ lệ thành công khi độ kiếp.
“Các vị tiền bối ăn tối chưa? Chút nữa có muốn dùng bữa trước không?”
Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi.
“Không cần đâu, bây giờ còn tâm trí nào mà ăn cơm nữa, toàn bộ tâm tư đều đặt hết vào chuyện nghiên cứu tên lửa thiên kiếp, khi nào chúng ta mới bắt đầu nghiên cứu vậy?”
Đông Phương Lục Tiên Tử cười hì hì nói.
“Đông Phương Lục Tiên Tử, cô cũng sắp độ kiếp à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Còn xa lắm, nhưng ta có một vị trưởng bối sắp độ kiếp rồi.”
Đông Phương Lục Tiên Tử trả lời.
“Thì ra là vậy, nhưng chúng ta phải chờ các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đến đông đủ rồi mới bắt đầu nghiên cứu đạn hạt nhân được. Hoàng Sơn tiền bối vẫn chưa tới sao? Đã hẹn là sáu giờ tập trung, tám giờ bắt đầu nghiên cứu, bây giờ sắp năm giờ rồi còn gì?”
Tống Thư Hàng nói.
“Yên tâm đi, tốc độ của các vị đạo hữu nhanh lắm, chắc sẽ tới ngay thôi.”
Thất Tu Tôn Giả mở mắt ra, lên tiếng đáp.
“Vậy Thất Tu tiền bối, các vị có muốn ăn cơm không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Không cần đâu.”
Thất Tu Tôn Giả cười rồi lắc đầu nói.
“Được rồi, nếu các vị muốn ăn cơm thì cứ đến phòng bếp nhé. Thi đang nấu cơm đấy, chút nữa là có thể ăn được rồi.”
Tống Thư Hàng đáp lại.
Nói xong, hắn lại đi đến bên cạnh Thất Tu Tôn Giả:
“Thất Tu tiền bối, ta muốn hỏi thăm ngài chút chuyện.”
“Chuyện gì?”
Thất Tu Tôn Giả duỗi thẳng người, hạ từ không trung xuống.
“Ta muốn biết thánh ấn có chức năng gì vậy?”
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Thánh ấn hiển nhiên là một ngọn núi vàng, hắn không muốn làm một kẻ chỉ biết canh giữ mà không biết khai thác.
Thất Tu Tôn Giả khẽ mỉm cười:
“Thật ra ta cũng không biết cụ thể về chức năng của thánh ấn lắm. Dù sao một hệ của ta khá là đặc thù, mặc dù điểm cực hạn của công pháp rất cao, nhưng trước mắt kinh nghiệm tu luyện lưu lại trong hệ cũng chỉ dừng ở cảnh giới thất phẩm. Những tri thức liên quan tới chức năng của thánh ấn mà ta biết được đều do tự thân sưu tầm lấy, thôi thì để ta nói những gì ta biết cho ngươi nghe vậy.”
“Cảm ơn Thất Tu tiền bối.”
Tống Thư Hàng vui vẻ đáp lời, sau đó hắn lại chuyển mắt nhìn Diệt Phượng Công Tử đang nằm trên máy lạnh.
Quyết định rồi, chờ nghe Thất Tu tiền bối giới thiệu về chức năng của thánh ấn xong, lại đến mượn CPU của Diệt Phượng tiền bối mới được.
“Chức năng thứ nhất của thánh ấn là uy nghiêm, chắc Thư Hàng tiểu hữu cũng đã thể nghiệm qua chức năng này rồi. Chỉ cần ngươi động ý niệm, thánh ấn sẽ phủ thêm một tầng uy nghiêm trên người ngươi. Ngay cả người bình thường chưa từng tu luyện cũng có thể cảm nhận được loại uy nghiêm này, thậm chí thông qua chức năng này mà biết được đạo hiệu của ngươi.”
Thất Tu Tôn Giả nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hóa ra là do chức năng này quấy phá.
“Thất Tu tiền bối, vậy chức năng này có đóng lại được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Tất nhiên là được chứ, về mặt lý thuyết thì Huyền Thánh bát phẩm chỉ cần động tâm niệm là có thể đóng chức năng này lại. Chỉ là cảnh giới của Thư Hàng tiểu hữu còn thấp, có lẽ cần luyện tập nhiều hơn.”
Thất Tu Tôn Giả nói.
“Thì ra là vậy.”
Tống Thư Hàng gật đầu một cái, về sau phải thêm mục tu luyện “đóng, mở” chức năng uy nghiêm của thánh ấn vào thời khóa biểu tu luyện hằng ngày, như vậy mới không làm ảnh hưởng đến người bình thường, chứ đi đâu cũng nghe người ta hô “chào ngài Bá Tống” với giọng tôn kính như hôm nay thì hắn phiền chết mất.
Thất Tu Tôn Giả nói tiếp:
“Ngoài chức năng uy nghiêm, thánh ấn còn có năng lực “đóng dấu”, thường thì có thể đóng dấu cho đệ tử thân truyền của bản thân. Thông qua ấn ký này, Huyền Thánh bát phẩm có thể cách không truyền pháp lực, bảo vệ đệ tử thân truyền.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Cách đây không lâu, hắn đã đóng dấu cho một gốc thụ yêu có bộ rễ rất lớn. Vậy có nghĩ là ở trong mắt người khác, gốc thụ yêu này đã trở thành đệ tử thân truyền của hắn, thậm chí hắn còn có thể cách không truyền pháp lực cho thụ yêu kia ư?
“Sư phụ, vậy ngươi mau đóng dấu cho ta đi.”
Tước yêu Tiểu Thải nghe vậy thì vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng:
“Đừng gấp, trước nghe Thất Tu tiền bối nói xong đã.”
Nói thật, bảo đóng dấu cho tước yêu Tiểu Thải... hắn cứ có cảm giác như đóng dấu kiểm tra chất lượng ấy.
Thất Tu Tôn Giả cười mấy tiếng rồi tiếp tục nói:
“Tiếp theo là chức năng thứ ba, thánh ấn sẽ rút lấy lực lượng trong thiên địa rồi biến chúng thành linh lực tinh thuần rót vào trong cơ thể tu sĩ, giúp tu sĩ giảm bớt tiêu hao về mặt linh thạch. Đối với Huyền Thánh bát phẩm, chức năng này có cũng được mà không cũng được... Nhưng đối với Thư Hàng tiểu hữu, ít nhất là trước lục phẩm, chắc không thiếu linh thạch tu luyện đâu.”
“Thì ra là vậy.”
Tống Thư Hàng nhìn thân thể mình như có điều suy nghĩ. Nói thì nói vậy nhưng phần lớn linh lực do thánh ấn rút ra rót vào cơ thể đều tiến vào trong hư đan cá voi mập. Không biết cần bao nhiều linh lực thì hư đan cá voi mập mới thành hình hoàn toàn đây?
“Ngoài mấy chức năng kể trên, thánh ấn còn có một loại năng lực mang tính đại diện mà hầu như vị Huyền Thánh nào cũng có, đó là một loại lực lượng tương tự như kiểu “ngôn xuất pháp tùy” vừa nói xong đã thực hiện ngay, chỉ có điều cụ thể hóa hơn. Nhưng loại năng lực này lại có tính khái quát rất rộng, theo ta biết tuy là cùng một loại năng lực nhưng mỗi vị Huyền Thánh lại có cách vận dụng khác nhau. Theo cá nhân ta cảm thấy loại lực lượng này rất giống với kiểu ban bố pháp lệnh. Khi Huyền Thánh mở miệng phát lệnh, thông qua thánh ấn tăng cường lực lượng, những mệnh lệnh do bản thân nói ra sẽ hóa thành năng lực thực tế.”
Thất Tu Tôn Giả nói.
“Ngôn xuất pháp tùy? Pháp lệnh?”
Tống Thư Hàng xoa cằm suy tư.
“Nói cách khác, khi một vị Huyền Thánh bát phẩm mạnh mẽ sử dụng năng lực ngôn xuất pháp tùy với một vị Linh Hoàng ngũ phẩm, chỉ cần một câu lệnh trói buộc, vị Linh Hoàng ngũ phẩm kia sẽ cảm giác bản thân bị một loại lực lượng vô hình trói lại.”
Thất Tu Tôn Giả nói:
“Nhưng nói thật là ta không biết cách mở cũng như cách sử dụng của loại năng lực này đâu.’
“Thư Hàng tiểu hữu thử một chút đi.”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng:
“Thử thế nào đây?”
Hắn cũng có biết cách mở chức năng này đâu.
“Ngươi phát lệnh trói buộc về phía ta thử xem.”
Đông Phương Lục Tiên Tử đề nghị:
“Ta không chống cự, nói không chừng có tác dụng thì sao.”
“Lúc sử dụng năng lực ngôn xuất pháp tùy, tốt nhất Thư Hàng tiểu hữu nên gọi thánh ấn ra trước, thử câu thông với nó, thông qua nó sử dụng năng lực này.”
Thất Tu Tôn Giả ở một bên nhắc nhở.
“Được rồi, vậy để ta thử xem.”
Tống Thư Hàng vừa động tâm niệm, thánh ấn trong bản mệnh đan điền lập tức hiện ra, ngưng tụ ở bên cạnh hắn.
Hai chữ Bá Tống in trên thánh ấn tản mát ra uy nghiêm không thể khinh thường, mấy vị tiền bối có mặt ở trong phòng đều cảm giác được một loại áp bức nhàn nhạt.
“Trói buộc!”
Tống Thư Hàng chỉ vào Đông Phương Lục Tiên Tử, trầm giọng hô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận