Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1078: Cút Ngay!

Chương 1078: Cút Ngay!
Hơn nữa, thân phận của Bạch tiền bối two là một trong những người đứng đầu thế giới Cửu U, nếu hắn bằng lòng ra tay giúp đỡ thì chắc ăn tuyệt đối!
Thế nhưng Bạch tiền bối two lại muốn nghe chuyện cười… Tống Thư Hàng nhớ tới rất nhiều chuyện cười mình đã từng xem trước đây không lâu, giờ nghĩ lại lại hoàn toàn không có cảm giác buồn cười xíu nào cả.
Không có biện pháp, điểm buồn cười của mọi người càng ngày càng cao, chuyện cười ngắn bình thường đã rất khó khiến người ta cười thoải mái. Có vài chuyện cười, sau khi cười qua một lần rồi nhớ lại sẽ phát hiện nó đã không gây cười nỗi nữa.
Có đôi khi điểm buồn cười cao cũng là một chuyện rất đau khổ.
“Bạch tiền bối ngươi chờ một chút!”
Tống Thư Hàng đáp lại trong đầu:
“Hôm nay ta nhất định có thể tìm ra một chuyện cười khiến người ta cười thoải mái.”
Hôm nay không giống với dĩ vãng, hôm nay có mặt nhiều tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 ở đây như vậy, người nhiều chính là lực lượng, chẳng lẽ nhiều người như vậy mà vẫn không nặn ra được một chuyện cười làm Bạch tiền bối two vui vẻ sao?
“Được, cho ngươi thời gian chuẩn bị đấy.”
Quả nhiên hôm nay tâm tình của Bạch tiền bối two rất tốt, không đưa ra bất kỳ hạn chế nào cho Tống Thư Hàng.


Lúc này, trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất.
Các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 đều mang vẻ mặt phiền muộn, lúc này, Tống Thư Hàng lên tiếng:
“Chư vị tiền bối, các ngươi có ai có chuyện cười kinh điển gì không, cho ta xin một chuyện thôi.”
Linh Điệp Tôn Giả:
“...”
Thất Tu Tôn Giả:
“...”
Hoàng Sơn Chân Quân:
“...”
Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi:
“Thư Hàng, sao tự nhiên ngươi lại muốn nghe chuyện cười thế?”
“Vừa rồi nhận được tin tức từ một vị lão làng ở Cửu U… À không, là vị ‘tít tít tít ~~’ . Lại nữa à? Dù sao thì chính là tin tức từ vị đại năng siêu cấp kia, hắn nói hắn có cách giúp chúng ta. Thế nhưng cần một chuyện cười có thể khiến hắn cười thoải mái làm thù lao. Các tiền bối, nhanh kể chuyện cười đi được không?”
Tống Thư Hàng nói.
“Là vị đại tiền bối kia à? Nếu như là vị tiền bối kia thì có lẽ sẽ giúp được chúng ta đấy.”
Hằng Hỏa Chân Quân hiểu ra, trước đây lúc Tống Thư Hàng trợ giúp Nho gia đoạt lại quyền khống chế thế giới Kim Liên cũng được vị tiền bối không cách nào nói ra đạo hiệu kia âm thầm tương trợ.
“Cần loại chuyện cười gì?”
Lệ Chi Tiên Tử hỏi.
“Chỉ cần đủ thú vị là được, dù sao nếu có thì cứ kể cho ta nghe đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục:
“Ta lên mạng tìm xem sao.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Ta nhớ được không ít chuyện cười này… Có điều những truyện đó có hơi thiên về 18+.”
“Tam Lãng tiền bối, loại đó thì quên đi.”
Tống Thư Hàng xua tay lia lịa, hắn thật sự không cách nào tưởng tượng được cảnh tượng mình kể chuyện cười 18+ cho Bạch tiền bối two nghe. Lỡ như làm Bạch tiền bối two phát bực rồi thưởng cho hắn một phát diệt thần pháo là xong đời.
Hoàng Sơn Chân Quân:
“Ờm, ta lại nhớ đến một việc từng trải qua cách đây rất lâu. Khi đó ta vẫn chỉ là một vị tu sĩ tứ phẩm. Trước đây, ta đã kể với các đạo hữu trong nhóm, có điều có thể Thư Hàng tiểu hữu chưa từng nghe qua.”
Tiếp đó, Hoàng Sơn Chân Quân bắt đầu rủ rỉ.
[Đó là chuyện cực kỳ lâu trước kia, lúc còn trẻ ta cũng giống phần lớn đạo hữu, sau khi đạt đến cảnh giới tứ phẩm thì xuống núi bắt đầu lang bạt khắp thế giới. Một ngày nọ, Thái Sơn có một vị tiền bối chân quân lục phẩm khai đàn giảng pháp, ta nghìn dặm xa xôi chạy tới nghe pháp.
Lúc đó, có rất nhiều người đến nghe vị tiền bối kia khai đàn giảng pháp, trong pháp trường tràn đầy tu sĩ các phương. Vừa xuống núi lang bạt giới tu chân không lâu nên nhìn thấy cảnh tượng kia, ta cảm thấy rất thích thú.
Ta cũng chen đến một góc nào đó trên pháp trường, chuẩn bị yên lặng chờ vị chân quân lục phẩm kia mở màn giảng pháp.
Sau khi ta vất vả lắm mới chen đến một vị trí thích hợp thì quay đầu nhìn sang bên cạnh. Chỉ thấy vị trí bên cạnh ta có một vị đạo nhân trẻ tuổi dáng người thon dài đang dựa cột mà đứng, hắn cũng có cảnh giới tứ phẩm, khí chất xuất chúng.
Ta thấy thế, bất giác bắt chuyện với hắn:
“Tại hạ Hoàng Sơn Đạo Nhân, mới vừa vào tứ phẩm không lâu, xin hỏi đạo hiệu của đạo hữu?”
Vị đạo hữu kia chợt dừng lại một chút, đột nhiên mở miệng nói:
“Cút Ngay.”
Lúc ấy ta cảm thấy đặc biệt lúng túng, ta vừa mới bước vào đời, lần đầu tiên thể nghiệm được sự lạnh lùng của giới tu sĩ một cách sâu sắc như thế.
Vậy là, từ đầu tới cuối màn ‘Thái Sơn giảng pháp’ kia, ta không nói thêm một câu nào với hắn nữa.
Sau đó, ta khắc khổ tu luyện đến cảnh giới ngũ phẩm.
Về sau lại có một ngày, khi ta mua tài liệu ở một thị trấn tu chân vậy mà gặp được đạo nhân trẻ tuổi khí chất xuất chúng kia, lúc ấy hắn đang ở tứ phẩm đỉnh phong, cách ngũ phẩm còn kém một bước, tu vi không bằng ta khi đó.
Chẳng biết tại sao lúc nhìn thấy hắn một lần nữa, ta đột nhiên hồi tưởng lại giọng nói lạnh lùng thốt ra câu ‘Cút Ngay’ của đối phương khi Thái Sơn giảng pháp năm đó.
Trong lòng ta có một cơn ngột ngạt, không xả ra không thoải mái.
Vì vậy… Ta âm thầm đi theo phía sau hắn, sau khi rời khỏi phố tu chân thì tìm một nơi không người đánh hắn một trận thật đau.]
Lúc kể đến đây, Hoàng Sơn Chân Quân dừng một chút, trên mặt có vẻ xấu hổ.
Mặt Tống Thư Hàng hiện vẻ nghi hoặc, câu chuyện này không có chỗ nào buồn cười thì phải?
[Sau khi tẩn hắn một trận thật đau xong, ta hỏi hắn còn nhớ ta hay không.
Hắn nói:
“Nhớ chứ, ngươi tên là Hoàng Sơn Đạo Nhân.”
Ta không ngờ hắn lại vẫn nhớ đạo hiệu của ta nên ngẩn ra.
Lúc này, khóe miệng hắn co giật rồi nói:
“Ta tên Cút Ngay Cư Sĩ, đạo hiệu là Cút Ngay.”]
“Phụt ~~”
Tống Thư Hàng nhịn không được bật cười:
“Sau đó thì sao?”
“Chuyện về sau không nhắc đến nữa, dù sao thì vì xin lỗi mà ta phải bỏ ra cái giá rất lớn.”
Hoàng Sơn Chân Quân cười khan một tiếng.
Lệ Chi Tiên Tử:
“May mắn đạo hiệu của ta là Lệ Chi, sẽ không xảy ra chuyện một ngày nào đó sau khi quen biết Hoàng Sơn tiền bối thì tự dưng lại bị hắn tẩn cho một trận.”
“May mắn đạo hiệu của ta chỉ là Bắc Hà, không có cơ hội cho Hoàng Sơn tiền bối bắt lại tẩn cho một trận.”
Bắc Hà Tán Nhân bổ sung.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“May mắn đạo hiệu của ta chỉ là Tam Lãng, sẽ không có chuyện sau khi báo ra đạo hiệu lại bị người tẩn một trận mà chẳng hiểu ra sao.”
“Không, Tam Lãng tiền bối ngươi không giống. Giờ ngươi có đường đường chính chính báo ra đạo hiệu của mình thì tỷ lệ bị người ta đánh cũng rất lớn.”
Tống Thư Hàng không nhịn được mà đâm chọt.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“...”
“Kỳ thật đạo hiệu của mọi người trong nhóm chúng ta vẫn còn rất bình thường… ấy là lúc trước.”
Lúc Hoàng Sơn Chân Quân nói được nửa câu thì gắng gượng chữa lại.
Bởi vì gần đây, phong cách đạo hiệu trong nhóm đã rất không bình thường, bảy cái đạo hiệu của Tống Thư Hàng cùng với Vũ Nhu Tử có khả năng có 365 + 1 cái đạo hiệu trong tương lai.
“Chuyện cười này được không?”
Hoàng Sơn Chân Quân hỏi.
“Chờ chút.”
Tống Thư Hàng lại liên hệ với Bạch tiền bối two trong đầu:
“Bạch tiền bối, có đó không? Có nghe được chuyện cười của Hoàng Sơn Chân Quân không ạ?”
“Nghe được rồi.”
Bạch tiền bối two nói.
“Thú vị không? Hài lòng không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Nếu như điểm tối đa là 100 điểm thì câu chuyện này miễn cưỡng được 54 điểm. Có điều xem ở việc lần đầu tiên ngươi đạt được một con điểm gần đạt chuẩn, ta cho ngươi thêm 6 điểm đấy, cộng lại là 60 điểm, coi như ngươi hợp cách đi.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm:
“Vậy kính xin Bạch tiền bối giúp bọn ta một tay, đưa bọn ta đến Cửu U đi!”
“Đến đó làm gì?”
Bạch tiền bối two nghi hoặc hỏi ngược lại.
“Ơ? Tiền bối không phải ngươi nói có biện pháp giúp bọn ta giải quyết vấn đề sao?”
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
“Đúng vậy, ta có biện pháp giúp các ngươi, nhưng không phải muốn đưa các ngươi vào Cửu U. Bây giờ chỗ đó là địa bàn của quả cầu kim loại, ta còn bị phong ấn trong thế giới Tà Liên cơ mà.”
Bạch tiền bối two đáp.
“Vậy bọn ta phải đi đâu?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Chủ thế giới có thế giới thiên kiếp để tu luyện giả trong chư thiên vạn giới độ kiếp, thế giới Cửu U đương nhiên cũng có nơi tương ứng giống vậy. Hơn nữa, rất đúng dịp là lập tức sẽ có một vị thất phẩm bị ô nhiễm sắp đi vào thế giới ma kiếp. Các ngươi chuẩn bị cho tốt đi, chờ vị bị ô nhiễm kia tiến vào thế giới ma kiếp, trong nháy mắt đó ta sẽ mở cửa sau đưa các ngươi vào. Sau đó, các ngươi cách vị bị ô nhiễm kia xa một chút rồi thí nghiệm uy lực của thiên kiếp đạn đạo. Khi nào thí nghiệm xong ta sẽ kéo các ngươi ra ngoài.”
Bạch tiền bối two nói.
“Vậy cũng được ư?”
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt.
“Nói thế nào ta cũng là người nắm giữ thế giới Cửu U có được không? Năng lực mở cửa sau vẫn phải có.”
Bạch tiền bối two nói.
“Nhưng trong thế giới ma kiếp, bọn ta sẽ không sao chứ? Sẽ không bị cuốn vào trong ma kiếp hay đại loại vậy đâu nhỉ?”
Tống Thư Hàng còn có chút không yên lòng nói.
Bởi vì một chuyến hành trình đến thế giới thiên kiếp trước đó suýt chút nữa hố chết hắn rồi.
Nếu không phải vị [cái gì cũng có thể bán] kia kịp thời tới cửa phục vụ thì nói không chừng hắn đã hóa thành đống cặn bã dưới thiên kiếp.
“Yên tâm đi, có ta tự mình ra tay, tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Chỉ cần bản thân các ngươi không tìm đường chết mà đi tiếp xúc với vị thất phẩm bị ô nhiễm đang độ kiếp kia thì sẽ không có vấn đề.”
Bạch tiền bối two cam đoan.
Sau khi được Bạch tiền bối two cam đoan, Tống Thư Hàng mới thoáng yên tâm chút ít.
“Chờ đã, vậy sau khi tiến vào thế giới ma kiếp, thế giới hạch tâm của ta có thể mở ra không?”
Tống Thư Hàng lại hỏi.
Thiên kiếp đạn đạo được đặt trong thế giới hạch tâm, nếu như thế giới hạch tâm trực tiếp bị ngăn che giống như khi tiến vào thế giới thiên kiếp, vậy hắn phải lấy thiên kiếp đạn đạo ra trước mới được.
“Yên tâm đi, có ta làm trung chuyển, không thành vấn đề.”
Bạch tiền bối two nói.
“Vậy, chuyện liên quan đến thế giới ma kiếp, ta có thể tiết lộ với các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Tùy ngươi.”
Bạch tiền bối two nói với vẻ không thèm để ý chút nào.


Trong phòng thí nghiệm dưới mặt đất, tất cả mọi người đều nhìn Tống Thư Hàng đang trong trạng thái nhắm mắt, biết hắn đang đối thoại với một vị đại năng siêu mạnh.
Không biết vị đại năng kia có hài lòng với chuyện cười của Hoàng Sơn Chân Quân không nhỉ?
Lúc này, Tống Thư Hàng mở mắt:
“Thành công rồi.”
“Vậy tiếp theo chúng ta làm gì đây?”
Thất Tu Tôn Giả hỏi.
“Mọi người cố sức gom lại một chỗ đi, một lát vị lão tài xế Cửu U kia sẽ trực tiếp mở cửa sau đưa chúng ta vào nơi có thể thí nghiệm thiên kiếp đạn đạo.”
Tống Thư Hàng nói:
“Nơi lát nữa chúng ta đến không phải Cửu U mà là một thế giới không khác thế giới thiên kiếp là mấy. Vì vậy, mọi người chú ý an toàn, tuyệt đối đừng tìm đường chết mà đi tiếp xúc với vị tà ma thất phẩm sắp độ kiếp kia, tránh cho bị cuốn vào trong ma kiếp.”
Đang lúc Tống Thư Hàng nói chuyện, Hoàng Sơn Chân Quân đột nhiên lấy di động ra, quẹt mở màn hình rồi nhìn vào.
“Vừa rồi, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói cô ấy sắp độ kiếp rồi. Nhưng không phải độ thiên kiếp, dường như là ma kiếp của thế giới Cửu U, cô ấy bị ô nhiễm hoàn toàn rồi.”
Hoàng Sơn Chân Quân nói.
Trùng hợp vậy á?
Bạn cần đăng nhập để bình luận