Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1109: Phù Sinh Tiên Tử Cảm Thấy Có Gì Đó Sai Sai

Chương 1109: Phù Sinh Tiên Tử Cảm Thấy Có Gì Đó Sai Sai
“Sao ngươi lại nghĩ như vậy?”
Giọng nói trầm thấp từ tính kia hỏi lại, giọng điệu rất bình tĩnh, dường như cảm xúc không hề bị dao động chút nào cả.
“Bởi vì vị Đậu Đậu mà đại huynh sắp cưới là nam chứ sao nữa. Nghĩ tới nghĩ lui, ta thấy tính cách của đại huynh ngươi bảo thủ nghiêm túc như vậy, sao có thể tùy tiện đồng ý cưới một người nam kia chứ? Trừ khi... đại huynh ngươi là nữ!”
Phù Sinh Tiên Tử nghiêm túc nói:
“Hơn nữa ta nhớ lại những ký ức lúc còn nhỏ, khi đó đại huynh rất quan tâm chăm sóc ta làm ta cảm thấy ấm áp như có mẹ kề bên vậy. Đại huynh, ngươi yên tâm đi, cho dù ngươi là nữ ta cũng sẽ kính yêu ngươi như mẹ ta vậy.”
Đại huynh:
“...”
“Đại huynh, ngươi không phủ nhận tức là ngầm thừa nhận đúng không?”
Phù Sinh Tiên Tử vừa làm động tác vuốt tóc rất bảnh vừa nói với giọng dịu dàng.
Đại huynh:
“Phù Sinh à, thực tế chút đi. Đừng xem phim truyền hình yêu đương máu chó nhiều quá, sẽ ảnh hưởng đến chỉ số thông minh đấy.”
Phù Sinh Tiên Tử:
“...”
Tống Thư Hàng:
“...”
Dưới tình huống Phù Sinh Tiên Tử không cố ý che giấu thế này, với thính lực của hắn đương nhiên có thể nghe được đoạn đối thoại giữa Phù Sinh Tiên Tử và đại huynh của cô.
Mấy lời mà đại huynh của Phù Sinh Tiên Tử mới nói nghe thật quen tai, lời thoại này giống y như lời của Hoàng Sơn Chân Quân, lẽ nào hai bên có hẹn trước với nhau à?
“Ta là nam, chuyện này không cần phải hoài nghi. Về phần biết chăm sóc trẻ con, chuyện này có liên quan đến chủng tộc của ta. Ngươi trở về lên mạng tra thông tin về chủng tộc của ta thì biết, chăm sóc trẻ con là một loại thiên tính của ta.”
Giọng của đại huynh vẫn bình tĩnh như trước.
Phù Sinh Tiên Tử nghe vậy, hai mắt trợn tròn kinh ngạc.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Không ngờ hai bên đều xác nhận là nam. Đại huynh là đực rựa, Đậu Đậu cũng là đực rựa.
Ngay lúc này đây, hình tượng nghiêm túc đứng đắn mà Hoàng Sơn Chân Quân để lại trong lòng hắn bắt đầu sụp đổ.
Lẽ nào trụ cột vững chắc nhất trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng sắp sụp đổ luôn rồi ư?
“Nhưng đại huynh à, Đậu Đậu là nam đấy!”
Phù Sinh Tiên Tử cắn răng, gằn từng chữ một.
Đại huynh:
“Ừ, ta biết.”
Giọng điệu của hắn vẫn bình tĩnh như thế, giống như nước giếng không hề gợn sóng.
“Biết mà sao đại huynh còn đính hôn với Đậu Đậu? Các ngươi đều là nam mà.”
Phù Sinh Tiên Tử sắp điên lên mất rồi. Giống như Tống Thư Hàng, hình tượng đại huynh bảo thủ nghiêm túc trong lòng cô cũng đã bắt đầu sụp đổ.
Đại huynh:
“Hôn ước đã định xong rồi, không cần phải nhắc lại quá trình nữa. Có rảnh thì đến chỗ ta một chuyến, ta đưa thiệp mời cho ngươi.”
Giọng của đại huynh bình tĩnh như mặt nước hồ, dường như đang nói đến chuyện của ai đấy chứ không phải của mình, cứ như chú rể trong buổi hôn lễ sắp tới không phải là hắn vậy.
“Đại huynh, ta không đồng ý! Ta tuyệt đối không đồng ý chuyện ngươi kết hôn với Đậu Đậu. Đại huynh ngươi là nam nhi đội trời đạp đất, sao đối tượng kết hôn lại là nam được chứ? Ta phản đối, ta phản đối, phản đối đến cùng!”
Phù Sinh Tiên Tử tức giận hét lên.
“Phản đối cũng vô dụng, hôn ước đã định ra rồi, tuyệt đối không được thay đổi.”
Đại huynh điềm nhiên đáp lại.
Phù Sinh Tiên Tử tức muốn khóc, cô cố hít thở sâu, sau khi suy nghĩ một chút lại hỏi tiếp:
“Đại huynh, ngươi nói ta nghe rốt cuộc ngươi có nỗi khổ tâm gì vậy? Ngươi nói cho ta biết đi... Nghe nói Hoàng Sơn đại nhân là một tu sĩ chính phái rất dễ nói chuyện, ngươi nói cho ta biết nỗi khổ tâm, ta sẽ đi tìm Hoàng Sơn đại nhân giải thích! Nếu như ngươi cảm thấy mất mặt, vậy cứ để một mình ta đến phủ của Hoàng Sơn đại nhân, hủy hôn ước này đi.”
“Ta đã nói xem nhiều phim truyền hình yêu đương máu chó quá sẽ ảnh hưởng đến lối suy nghĩ rồi mà. Ta không có nỗi khổ tâm gì cả, cũng không phải nhân vật bi kịch nào hết. Đừng suy diễn lung tung nữa, nói gì cũng vô dụng, nhà chúng ta chắc chắn sẽ cưới Đậu Đậu về, năm nay không thịnh hành trào lưu từ hôn đâu.”
Đại huynh vẫn trả lời với vẻ thản nhiên như trước.
Đại huynh càng bình tĩnh thì Phù Sinh Tiên Tử lại càng nôn nóng.
Quan tâm sẽ bị loạn... Chuyện không liên quan đến mình nhưng lại không thể ngoảnh mặt làm ngơ được.
Bây giờ Phù Sinh Tiên Tử đúng là đang ở loại trạng thái này, bởi vì nhân vật chính của sự kiện là đại huynh mà cô kính yêu nhất, nghe thấy đại huynh sắp kết hôn với một con chó đực thì cô bắt đầu xù lông lên.
“Không được, nhất quyết không được! Ta không thể trơ mắt nhìn ngươi cưới một tên đực rựa về nhà, cho tên đực rựa này rất đáng yêu cũng không được. Ta phản đối hôn lễ này!”
Phù Sinh Tiên Tử bực tức quát lên.
Đại huynh:
“Phản đối vô dụng.”
“Đại huynh, ngươi muốn làm gay thật à?”
Phù Sinh Tiên Tử chua xót thấu tim gan.
Đại huynh trả lời quả quyết:
“Không muốn.”
Hai mắt Phù Sinh Tiên Tử lập tức sáng lên, vẫn còn có cơ hội xoay chuyển mọi chuyện:
“Vậy rốt cuộc Đại huynh ngươi định làm gì? Nếu đã không muốn trở thành gay, thế thì hủy hôn đi!”
Đại huynh:
“Không được, từ hôn gì chứ, không có cửa đâu.”
Giọng nói vẫn bình tĩnh không thay đổi.
“Ngươi muốn làm ta tức chết à? Tóm lại ngươi tuyệt đối không thể lấy Đậu Đậu, ta tuyên bố rồi đấy. Nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám cưới Đậu Đậu thì đến lúc đó ta sẽ đi phá đám cưới, quậy banh hôn lễ của ngươi luôn cho xem. Ta nói rồi, ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn đại huynh ngươi cưới một tên đực rựa về.”
Phù Sinh Tiên Tử tức đến nổi chơi luôn chiêu đe dọa.
Tống Thư Hàng cứ có cảm giác Phù Sinh Tiên Tử đang bị dụ ấy, bên này cô thì tức đến sắp khóc, mà bên kia từ đầu tới cuối giọng điệu của vị đại huynh nọ vẫn không hề thay đổi.
Đại huynh:
“Tùy ngươi, muốn quậy thì quậy đi.”
Lần này Phù Sinh Tiên Tử tức nước vỡ bờ, điên tiết hét lên:
“Đại huynh, ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng có mơ! Đừng có mơ! Đừng có mơ! Ngươi muốn kết hôn với Đậu Đậu á? Nằm mơ đi! Đến lúc đó ta sẽ đánh ngất ngươi, tự mình cưới Đậu Đậu về.”
Chờ cưới Đậu Đậu về rồi, cô lại tìm cơ hội dùng thân phận một ông chồng để ly hôn với vợ, bỏ quách Đậu Đậu kia.
Trong lòng Phù Sinh Tiên Tử thầm đắc ý với kế hoạch của mình.
Mà khi đại huynh nghe đến chỗ này thì bỗng dưng im lặng một cách kỳ lạ.
Một lát sau, đại huynh nói:
“Được, cứ quyết định vậy đi. Hai ngày nữa ta sẽ gửi quần áo chú rể đến chỗ ở của ngươi.”
Sau khi nói xong, đại huynh lại lẳng lặng cúp điện thoại.
Từ đầu tới cuối, giọng điệu của đại huynh bình thản như nước, trầm thấp từ tính, không chút dao động, không hề giống với nam tử hán cứng rắn... Ngoại trừ vào lúc cuối, tiếng nói hơi cao hơn một phần nghìn mà thôi.
Phù Sinh Tiên Tử trừng mắt nhìn điện thoại, lạnh lùng hừ một tiếng:
“Đại huynh à, ngươi không đấu lại ta đâu. Thân là muội muội, ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn ngươi lấy một tên đực rựa được. Há, muốn cưới Đậu Đậu ư? Ngươi đừng hòng!”
Tống Thư Hàng:
“...”
Sở Sở:
“...”
Sau khi cất điện thoại vào, Phù Sinh Tiên Tử đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai. VL, hình như cô bị đại huynh lừa, lọt vào tròng rồi thì phải?
“Phù Sinh cô nương.”
Tống Thư Hàng ôn hòa cười nói:
“Ngươi sống đến bây giờ mà vẫn chưa bị người ta lừa bán đi mất, đúng là chuyện lạ hiếm thấy.”
“Gì cơ?”
Phù Sinh Tiên Tử lại làm động tác vuốt tóc cực ngầu kia.
“Không, không có gì.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời, hắn có cảm giác... đại huynh của Phù Sinh Tiên Tử đang câu cá, phần trước nói nhảm nhiều như vậy chính là để đợi câu cuối cùng của Phù Sinh Tiên Tử.
Trước đó bất kể Phù Sinh Tiên Tử có phản đối thế nào, có chống cự ra sao, đại huynh cũng chỉ trả lời rất thản nhiên là "Tùy ngươi" hoặc là "Phản đối vô dụng" gì đó.
Nhưng ngay lúc Phù Sinh Tiên Tử nóng đầu máu dồn lên não, tỏ ý muốn đánh ngất đại huynh rồi tự cô cưới Đậu Đậu, giọng điệu bình tĩnh không gợn sóng của đại huynh hình như tăng cao lên một chút xíu. Sau đó hắn lại đồng ý rất sảng khoái, còn nói sẽ gửi quần áo chú rể đến chỗ Phù Sinh Tiên Tử. Sau khi đồng ý, đại huynh lập tức cúp điện thoại, không cho Phù Sinh Tiên Tử có thời gian hối hận.
“Lừa Phù Sinh Tiên Tử đi cưới Đậu Đậu, chẳng lẽ đây mới chính là mục tiêu cuối cùng của Hoàng Sơn Chân Quân và đại huynh của Phù Sinh Tiên Tử?”
Trong đầu Tống Thư Hàng bỗng hiện lên ý nghĩ như vậy.
Mặc dù Hoàng Sơn Chân Quân là một tiền bối rất nghiêm túc, được Tống Thư Hàng coi là trụ cột vững chắc trong nhóm Cửu Châu số 1, nhưng có đôi lúc Chân Quân cũng là một tiền bối nham hiểm vô cùng.
Ví dụ như có lúc hắn lại nổi hứng chơi trò phân thân đại pháp, tạo một nùi clone đi đùa bỡn Vân Vụ Đạo Nhân, đùa đạo nhân đáng thương đến mức quay vòng vòng.
Mà trong cuộc trò chuyện qua điện thoại giữa Đại huynh và Phù Sinh Tiên Tử vừa rồi, đâu đó lại có bóng dáng của Hoàng Sơn Chân Quân.
...
“Chị, chị, chị muốn cưới Đậu Đậu ư?”
Sở Sở chỉ vào Phù Sinh Tiên Tử, nói với giọng đầy kinh ngạc.
Phù Sinh Tiên Tử:
“...”
“Em không cho chị cưới Đậu Đậu đâu, Đậu Đậu là của em.”
Cô bé Sở Sở nghiêm túc tuyên bố.
Phù Sinh Tiên Tử:
“...”
Tống Thư Hàng:
“...”
Nếu em gái Sở Sở này cũng là tu sĩ vậy thì mọi chuyện dễ bàn rồi, có thể để cô ấy cưới Đậu Đậu thay Phù Sinh Tiên Tử, chỉ cần giấu không cho đại huynh của Phù Sinh Tiên Tử biết là được.
Nhưng tiếc là em gái Sở Sở chỉ là một người phàm, thế nên kế hoạch này không thực hiện được rồi.
“Đậu Đậu là của em.”
Em gái Sở Sở lại tuyên bố lần nữa.
Phù Sinh Tiên Tử:
“Bé tưởng chị thèm chắc?”
“Vậy để em cưới Đậu Đậu đi.”
Em gái Sở Sở nói.
“Không được, em không tham gia hôn lễ của Đậu Đậu và anh trai chị được đâu.”
Phù Sinh Tiên Tử nhíu mày nói:
“Nhưng em yên tâm, chị đã tính hết rồi. Trước tiên chị sẽ cưới Đậu Đậu thay cho anh trai, sau đó sẽ ly hôn với cậu ấy, như vậy là đúng luật rồi. Chờ sau khi chị ly hôn rồi, em có thể hẹn trước với Đậu Đậu rồi cưới cậu ấy về nhà.”
Sở Sở:
“Như vậy cũng được à?”
“Được chứ sao lại không. Nếu như em vẫn không yên lòng... vậy chờ chị cưới Đậu Đậu về nhà rồi lại tranh thủ cưới em về làm vợ nhỏ luôn, thế là em có thể ở bên cạnh Đậu Đậu rồi.”
Phù Sinh Tiên Tử đáp.
Tống Thư Hàng:
“Này này này, đừng có nghĩ kế bậy bạ. Cô làm thế chỉ khiến mọi chuyện càng rối thêm thôi. Nếu thật sự không ổn thì cứ ly hôn với Đậu Đậu là được rồi, những chuyện khác đi một bước lại tính một bước.”
“Bá Tống tiên sinh nói có lý, vừa rồi ta thật sự bị đại huynh chọc tức điên lên.”
Phù Sinh Tiên Tử nói:
“Vậy chúng ta hẹn một ngày nào đó trước đi, đến lúc đó chị ly hôn với Đậu Đậu xong, Sở Sở em lại hẹn với Đậu Đậu, lặng lẽ thành hôn với nhau.”
Em gái Sở Sở đột nhiên xấu hổ đỏ mặt:
“Em... vẫn chưa đến tuổi kết hôn theo quy định.”
Hơn nữa sau khi tỉnh táo lại, cô chợt nghĩ tình cảm giữa mình và Đậu Đậu vẫn chưa tới mức nói đến chuyện cưới gả. Cô chỉ mới ở mức rất có hảo cảm với Đậu Đậu thôi, còn muốn tự mình tiếp xúc với anh ấy nhiều hơn. Vừa rồi, cô cũng vô tình bị dụ.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương, sao mọi chuyện lại trở nên phức tạp thế này?
Nhưng theo tình hình trước mắt... trong ngày cưới của Đậu Đậu, mặc dù cuối cùng nó sẽ lấy thân phận cô dâu bị gả đi, nhưng người cưới nó lại đổi thành Phù Sinh Tiên Tử.
Thường thì kết cục này hẳn là thật đáng mừng.
Nhưng lại có một nhân vật phải chịu bi kịch chính là con hồ yêu đang bị hắn đặt trong thế giới hạch tâm. Hắn còn nhớ con hồ yêu này có tình cảm vượt qua tình thầy trò với sư phụ Phù Sinh Tiên Tử của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận