Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1120: Tống Thư Hàng: Ha Ha Ha Ha

Chương 1120: Tống Thư Hàng: Ha Ha Ha Ha
“Nếu không có nhiều manh mối hơn thì đừng mơ tìm được địa điểm Tống đầu gỗ cất giấu bí tịch, thấy thế nào cũng quá viễn vong.”
Tống Thư Hàng dội ngay một gáo nước lạnh vào.
Ngư Kiều Kiều:
“...”
Nhiệt huyết đang sôi trào trong người cô lập tức tắt ngúm.
“Nhưng mà đừng gấp, cô có rảnh thì cứ tiếp tục tìm kiếm trong Long Vương Điện, nói không chừng còn có những lời nhắn khác giữa Tống đầu gỗ và tổ tiên kim long, biết đâu có thể tìm ra dấu vết từ trong đó thì sao.”
Tống Thư Hàng lên tiếng an ủi.
Ngư Kiều Kiều:
“Có lý, dù gì ta cũng đã bỏ ra biết bao công sức đi tìm lời nhắn của tổ tiên kim long rồi, vậy thì cứ tăng ca đầu tư thêm thời gian đi tìm thôi! Trực giác nói cho ta biết, phần cơ duyên này chắc chắn thuộc về ta!”
Tống Thư Hàng vỗ tay khuyến khích:
“Cố gắng lên, ta tin tưởng cô đấy cô gái.”
“Vậy giờ chúng ta đi xem lại tấm biển kia đi.”
Ngư Kiều Kiều nói.
Tống Thư Hàng gật đầu đồng ý nhưng trong lòng lại nghĩ hẳn là trên tấm biển kia cũng chẳng có manh mối gì đâu.
Lời nhắn của tổ tiên kim long để lại trên tấm biển là: [Tống Nhất ngu ngốc đi chết mười nghìn lần đi]
Đoán chừng câu trả lời của Tống đầu gỗ cũng mang nội dung khiêu khích hay châm chọc gì đó thôi.
Nhưng nếu đã tới rồi, vậy thì cứ đi xem thử Tống đầu gỗ phản kích thế nào.
Hai người lại đi đến chỗ cửa vào Long Vương Điện, ngẩng đầu nhìn tấm biển.
“Tống đầu gỗ có để lại câu trả lời trên đó không?”
Ngư Kiều Kiều hỏi.
“Để ta nhìn xem.”
Tống Thư Hàng bắt đầu quan sát kỹ tấm biển treo ở trên.
Hình như giữa hắn và Tống đầu gỗ thật sự có mối liên hệ mơ hồ nào đó. Những lời nhắn do Tống đầu gỗ lưu lại người khác không cách nào tìm ra, thế mà Tống Thư Hàng chỉ cần quan sát một lúc là có thể tìm thấy.
“Ở giữa ba chữ Long Vương Điện, tại vị trí khoảng trống giữa các chữ viễn cổ ấy, ở đó có lời nhắn của Tống đầu gỗ.”
Tống Thư Hàng nói.
Ngư Kiều Kiều:
“Rõ rồi, ta đi đổi mới ký ức đây.”
Dứt lời, cô nhanh chóng trở lại hiện thế, đi xem lời nhắn của Tống đầu gỗ.
Không biết vị Tống đầu gỗ thích tìm đường chết kia sẽ đáp lại lời nhắn của tổ tiên kim long thế nào đây?
[Đồ lông vàng nhà ngươi mới phải đi chết mười nghìn lần ấy, nguyên cả sổ hộ khẩu đều đi chết hết! À quên mất, chậc chậc, ngươi vốn là một con rồng độc thân đáng thương, cả sổ hộ khẩu cũng chỉ có mỗi mình ngươi, nguyên sổ hộ khẩu đi chết thì cũng là một mình ngươi đi chết, vậy tính ra còn thua cả câu để ngươi đi chết mười nghìn lần. Đồ rồng ế, rồng ế, rồng ế!]
Ngư Kiều Kiều:
“...”
Thời đại viễn cổ cũng có sổ hộ khẩu nữa à?
Lần này lời nhắn của Tống đầu gỗ được chia làm hai đoạn.
Đoạn phía trên là phần đả kích đâm chọt lại lời nhắn của tổ tiên kim long, còn đoạn phía dưới là phần nội dung chính thức.
[Ta cũng bận rộn lắm chứ đùa à? Mười năm trước ta hao công tốn sức vạch ra kế hoạch chuyển dời truyền thừa của Thú Thần bộ đi ra ngoài, vào mấy ngày trước dựa theo kế hoạch đã định, truyền thừa được chia thành một sáng một tối dời đi thành công, chấm dứt đoạn nhân quả giữa ta và Thú Thần bộ. Sau đó ta lại đánh nhau với người khác một trận, không đánh lại đành phải chạy trốn, lần chạy trốn này thế mà chạy hơn bảy năm, mẹ nó, chết tiệt! Cũng định nhờ ngươi ra mặt giúp nhưng lại ngại mất mặt, ta phải tốn hết bảy năm mới bỏ mặt mũi xuống được, sau đó vác mặt dày chạy tới tìm ngươi. Ai ngờ lúc chạy đến Long Vương Điện thì ngươi lại đi mất tiêu, đành chịu thôi chứ biết làm sao, ta cũng tuyệt vọng lắm chứ.]
Ngư Kiều Kiều:
“...”
Cô mang theo tâm tình quỷ dị trở lại trong mộng cảnh của Tống Thư Hàng, đổi lại ký ức để Tống Thư Hàng thấy được lời nhắn.
Khi thấy hai đoạn nhắn lại của Tống đầu gỗ, trong đầu Tống Thư Hàng chỉ có một suy nghĩ.
Năm đó tổ tiên kim long không đánh chết Tống đầu gỗ đúng là quá khoan dung độ lượng.
Tổ tiên kim long phải tốt tính đến mức nào mới chịu nổi một người như vậy không biết? Khi đối mặt với Tống đầu gỗ, cho dù là một cô gái dịu dàng như nước cũng không nhịn được sinh ra sát ý với hắn ấy chứ.
Đồng thời từ lời nhắn này có thể nhìn ra được, quan hệ giữa tổ tiên kim long và Tống đầu gỗ thật sự rất tốt. Lúc Tống đầu gỗ đánh không lại người khác, còn mặt dày chạy đến chỗ tổ tiên kim long, chuẩn bị mời cô xuống núi ra mặt cho hắn.
Còn về cách nói “chết nguyên sổ hộ khẩu” kia... không biết ở thời đại viễn cổ có sổ hộ khẩu không, nếu như có thì chẳng vấn đề gì, nhưng nếu như không có, vậy đúng là một việc đáng để suy nghĩ đây.
Song những vấn đề này không phải là điều trọng yếu nhất.
Điều quan trọng nhất chính là một tin tức được tiết lộ trong lời nhắn của Tống đầu gỗ: Truyền thừa của Thú Thần bộ được dời đi, chia thành một sáng một tối chuyển dời thành công.
Không cần nói cũng biết chắc chắn phần truyền thừa Thú Thần bộ được dời đi ngoài sáng chính là Tam Thập Tam Thú Thần Tông.
Ngoài ra còn có một phần truyền thừa Thú Thần bộ trong tối nữa.
Đối với Tống Thư Hàng, đây là một tin tức tốt.
Nếu có thể tìm thấy truyền thừa của Thú Thần bộ, nói không chừng có thể lấy được phương pháp luyện chế pháp khí tổ hợp của Thú Thần bộ hoàn chỉnh thì sao?
Tống Thư Hàng khẽ mỉm cười:
“Đối với ta, đây đúng là kỳ ngộ hiếm có.”
Ngư Kiều Kiều:
“Nhìn trời~~”
Tại sao lại biến thành kỳ ngộ của Tống Thư Hàng thế này?
“Kiều Kiều, nếu có thời gian thì cố gắng tìm xem còn lời nhắn nào giữa tổ tiên kim long và Tống đầu gỗ không nhé. Ta có linh cảm, những lời nhắn giữa hai người tuyệt đối là một phần tài sản quý giá, không chừng hai chúng ta đều sắp lời to rồi!”
Tống Thư Hàng nói.
Ngư Kiều Kiều:
“Sao ta cứ có cảm giác chỉ có mình ngươi là sắp lời to vậy nhỉ?”
“Ảo giác, chắc chắn là ảo giác của cô đấy.”
Tống Thư Hàng nói:
“Chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực, tìm ra chỗ Tống đầu gỗ cất giấu bí pháp nào. Kiều Kiều cố gắng lên, ta tin ở cô.”
Ngư Kiều Kiều:
“Được rồi, chúng ta hãy hợp tác vui vẻ với nhau. Sắp tới Thư Hàng ngươi nhớ để ý nhóm Cửu Châu số 1 một chút, nhìn xem khi nào Đồng Quái tiền bối online. Nếu thấy hắn online, nhớ nhờ Đồng Quái tiền bối hỏi thăm vị thần thú tiền bối kia về tin tức của tổ tiên kim long giúp ta. Nói không chừng chúng ta có thể hỏi ra được chỗ cất giấu bảo tàng mà cả tổ tiên kim long và Tống đầu gỗ đều biết đấy, dù gì vị thần thú kia rất có thể là thú cưng của tổ tiên kim long mà.”
“Ta biết rồi.”
Tống Thư Hàng đáp lại.
Dạo gần đây Ngư Kiều Kiều rất khó online, hắn hiểu mà.
Bây giờ Tống Thư Hàng cũng không cách nào xác định được lúc nào Đồng Quái Tiên Sư online. Hắn chỉ có thể follow Đồng Quái tiền bối, khi nào ngài ấy ngoi lên thì trên điện thoại sẽ có thông báo. Hy vọng lúc Đồng Quái tiền bối online, hắn vẫn còn tỉnh và không bận việc gì.
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.
...
Sau khi hai người trao đổi xong, Kiều Kiều bèn kết thúc bí pháp mộng cảnh. Với tu vi của cô, khi duy trì bí pháp này trong thời gian dài với cự ly xa sẽ tiêu hao rất lớn. May mà linh lực và long khí trong Long Vương Điện rất sung túc, nếu không cô đã không chống đỡ được tới giờ rồi.
Ngư Kiều Kiều vừa kết thúc bí pháp, Tống Thư Hàng cũng dần tỉnh lại.
Với tu vi hiện nay của hắn, nhu cầu về giấc ngủ rất thấp, sở dĩ hắn vẫn ngủ hằng ngày là do thói quen hình thành sau mười tám năm sinh sống thôi. Chờ thời gian tu chân của hắn dài hơn rồi, chắc ngay cả thói quen đi ngủ này cũng sẽ không còn nữa.
Lúc Tống Thư Hàng tỉnh lại, bỗng thấy trên giường của Cao Mỗ Mỗ đang phát ra ánh sáng dịu nhẹ.
Cao Mỗ Mỗ lại tỉnh giấc lúc nửa đêm. Lần này rùa đen nhỏ không hề làm bất cứ chuyện gì hết, không đút Cao Mỗ Mỗ ăn đan dịch, cũng không thi triển pháp thuật lên người cậu, Cao Mỗ Mỗ tỉnh dậy là do thói quen thôi.
Thói quen đúng là một thứ đáng sợ, gần đây Cao Mỗ Mỗ toàn tỉnh dậy vào lúc rạng sáng, thế là hôm nay vừa đến rạng sáng cậu đột nhiên tỉnh giấc, sau đó không ngủ được nữa.
Tuy vậy nhưng cậu lại cảm thấy tinh lực dư thừa, đầu óc tỉnh táo vô cùng. Hơn nữa đêm khuya thường là lúc linh cảm tác giả bùng nổ, tình tiết và sáng ý không ngừng hiện ra trong đầu cậu. Cao Mỗ Mỗ không ngủ được, đành phải móc điện thoại ra rồi bắt đầu gõ chữ.
Hôm nay cậu không mở laptop gõ chữ, sợ quấy rầy đến Dương Đức và Tống Thư Hàng lâu lắm mới về phòng ngủ.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật mấy cái.
Vậy nên mới nói thằng Cao Mỗ Mỗ này thích cái gì không thích lại đi thích gõ chữ cơ chứ?
Tống Thư Hàng âm thầm dùng tinh thần lực quét qua, kiểm tra trạng thái thân thể của Cao Mỗ Mỗ một lần. Sau khi phát hiện trạng thái của Cao Mỗ Mỗ rất tốt, không có vấn đề gì thì hắn cũng mặc cho thằng bạn tiếp tục gõ chữ.
××××××××××××××××××××
Sáng sớm.
Tống Thư Hàng lặng lẽ thức dậy, ba thằng bạn cùng phòng trong ký túc xá còn đang ngủ. Cao Mỗ Mỗ dậy lúc nửa đêm gõ chứ mấy tiếng lại cảm thấy buồn ngủ, sau đó cứ thoải mái chìm vào giấc ngủ lần nữa.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Tống Thư Hàng vận động thân thể một lát rồi đi mua bữa sáng cho mấy đứa bạn trong phòng, treo ở đầu giường cho từng thằng.
Sau đó hắn mở điện thoại lên, theo thói quen mở lịch sử chat trong nhóm Cửu Châu số 1 ra xem.
Hôm qua các tiền bối trong nhóm nói chuyện rất nghiêm túc, nội dung trò chuyện là về kinh nghiệm và một số tâm đắc trong tu luyện.
Tống Thư Hàng xem từ đầu tới cuối, thu được rất nhiều lợi ích.
Sau khi gia nhập nhóm Cửu Châu số 1, chỗ tốt thu được rất nhiều. Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy rất nhiều tiền bối luận đạo, ngay cả đệ tử chân truyền trong các môn phái lớn cũng không có tư cách hưởng loại phúc lợi này đâu.
Trong lúc Tống Thư Hàng online, Hằng Hỏa Chân Quân gửi tin nhắn riêng tới:
“Thư Hàng tiểu hữu, hôm qua người tìm ta à?”
“À đúng vậy, có chút việc muốn hỏi thăm Hằng Hỏa tiền bối nhưng hôm qua tiền bối không online.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Ha ha, ngày hôm qua Nho gia bọn ta mở hội nghị, thông qua một quyết định. Quyết định này là do ta đề xuất, nói ra cũng là nhờ phúc của Tống Thư Hàng tiểu hữu đấy.”
Hằng Hỏa Chân Quân trả lời.
Trên mặt Tống Thư Hàng hiện lên một dấu chấm hỏi thật to:
“?”
“Nho gia bọn ta bắt đầu thử nghiệm chuyển một số mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ cỡ nhỏ vào trong thế giới Kim Liên, xem thử mảnh vỡ Thiên Đình và thế giới Kim Liên có hòa làm một thể không.”
Hằng Hỏa Chân Quân giải thích.
Lúc này Tống Thư Hàng cũng hiểu ra, ắt hẳn là do lúc hắn chuyển Hằng Hỏa Chân Quân vào thế giới hạch tâm, chân quân đã phát hiện ra mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ trong thế giới hạch tâm cho nên mới sinh ra ý tưởng tương tự.
“Có thành công không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Hắn cũng muốn biết thế giới Kim Liên có dung hợp mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ giống như thế giới hạch tâm của hắn không.
“Chỉ mới thông qua quyết định này thôi, còn chưa bắt đầu hành động. Vì lý do an toàn, bên ta định dời một mảnh vỡ khá nhỏ vào trong thế giới Kim Liên trước. Vị trí của mảnh vỡ này khá xa, chỉ riêng thời gian vận chuyển cũng phải mất một ngày. Hơn nữa trong quá trình vận chuyển còn phải đề phòng một số kẻ tiểu nhân. Theo như dự tính thì ít nhất phải hai ngày sau mới bắt đầu hành động được.”
Hằng Hỏa Chân Quân nói.
Tống Thư Hàng gật đầu một cái. Đành vậy thôi, nho gia không có đại năng như Bạch tiền bối two ra tay giúp đỡ, vậy nên chỉ có thể dùng biện pháp thô sơ này để vận chuyển mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ về.
“Nãy giờ lạc đề xa quá rồi, Thư Hàng tiểu hữu tìm ta có chuyện gì vậy?”
Hằng Hỏa Chân Quân hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Ta muốn hỏi Hằng Hỏa tiền bối một chuyện, trong quá trình Nho gia thu thập mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ, có thu được mảnh vỡ Thiên Đình nào liên quan đến Thú Thần bộ không? Ngài cũng biết công pháp mà ta tu luyện là Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, vậy nên ta muốn biết thêm một số thông tin về Thú Thần bộ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận