Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1148: Hiến Công Tiền Bối, Dùng Tư Thế Ôm Đầu Sợ Hãi Thử Xem Sao!

Chương 1148: Hiến Công Tiền Bối, Dùng Tư Thế Ôm Đầu Sợ Hãi Thử Xem Sao!
Lúc nhắn gửi lời trăn trối, Hiến Công Cư Sĩ vẫn không quên nhắc nhở các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1.
Hắn vội nói thật nhanh:
“Trước khi đối mặt với bom hạt nhân, ta đã hứng chịu mấy đợt công kích thiên kiếp rất quái dị. Lôi kiếp, hỏa kiếp, kim kiếp hóa thành máy bay chiến đấu F-22 (*) và rất nhiều loại hình máy bay chiến đấu khác mà ta không biết tên, chúng gào thét bay trên đỉnh đầu rồi tiến hành oanh tạc ta điên cuồng, đúng là một cơn ác mộng... Bây giờ ta vẫn còn có loại ảo giác không thực tế, cảm giác cứ như bản thân đang độ thiên kiếp giả ấy, hy vọng có thể tỉnh dậy thoát khỏi cơn ác mộng.”
“Thế nên vị đạo hữu nào sắp độ kiếp trong thời gian tới thì nhớ phải thật chú ý đến chuyện này.”
“Thời gian không còn nhiều nữa, quả bom hạt nhân thiên kiếp phía trên đỉnh đầu đã sắp thành hình, ta có cảm giác chắc bản thân không đỡ nổi đợt thiên kiếp này rồi. Các vị đạo hữu... con đường tu tiên dài đằng đẳng, ta đi trước đây!”
Trong giọng nói của Hiến Công Cư Sĩ tràn đầy sự hào hùng bi tráng.
Lúc này Bắc Hà Tán Nhân dùng chat voice nói:
“Cư Sĩ, bọn ta đã biết chuyện thiên kiếp hiện đại hóa vào mấy ngày trước rồi. Ngoài ra bọn ta còn biết tính đến thời điểm này, dạng vũ khí thiên kiếp mạnh nhất là bom nhiệt hạch với sức nổ khủng bố, có uy lực công kích đạt cấp bát phẩm đỉnh phong.”
Hiến Công Cư Sĩ:
“...”
Đã biết vào mấy ngày trước rồi ư?
“Sau khi biết chuyện thiên kiếp hiện đại hóa, ta lập tức liên lạc với Cư Sĩ nhưng vẫn luôn không liên lạc được. Ta đoán chắc lúc đó ngươi đã bắt đầu độ kiếp rồi, quả nhiên đúng y như dự đoán.”
Bắc Hà Tán Nhân tiếp tục nói.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Bây giờ không phải là lúc nói nhảm, có cách nào trợ giúp Hiến Công đạo hữu không? Hơn nữa... trong thiên kiếp lục tấn thất lại xuất hiện bom hạt nhân thiên kiếp, đúng là quá khó tin. Hiến Công tiền bối, ngài nhìn kỹ lại xem, có phải nhìn lầm tên lửa thiên kiếp thành bom nguyên tử thiên kiếp rồi không?”
Hiến Công Cư Sĩ ngẩng đầu nhìn hầm phóng bom hạt nhân đang thành hình ở ngay phía trên, sau đó thở dài nói:
“Ta nghĩ... nếu là một quả tên lửa bình thường thì sẽ không xuất hiện hầm phóng bom hạt nhân đâu.”
Nói vậy đúng là bom nguyên tử thiên kiếp ư?
“Có khi nào là tâm ma kiếp không?”
Cuồng Đao Tứ Lãng lên tiếng:
“Tâm ma kiếp sẽ nhắm vào nơi yếu ớt nhất trong lòng mỗi người, mà bóng ma trong lòng Hiến Công tiền bối chính là vũ khí hạt nhân. Thế nên phải chăng ở cửa ải độ kiếp cuối cùng, tâm ma kiếp đã diễn hóa thành bom nguyên tử thiên kiếp mà tiền bối ái ngại nhất, nhằm mục đích muốn ngươi hãm sâu vào trong tâm ma kiếp?”
Lời của Cuồng Đao Tam Lãng rất có lý.
Thật ra dưới lớp vỏ ngoài thích tìm đường chết của Tam Lãng đạo hữu lại là một trái tim rất tinh tế.
“Nếu đúng là tâm ma kiếp, ta nghĩ mình không có thời gian online, gửi gắm lời trăn trối thế này đâu.”
Hiến Công Cư Sĩ cười khổ nói.
Tâm ma kiếp sẽ không cho tu sĩ có thời gian chuẩn bị, vừa xuất hiện đã lập tức đẩy người ta vào trong tuyệt cảnh tâm ma.
Lúc này, Thanh m Tiên Tử [Vũ Nhu Tử] nói:
“Nếu quả thật chống đỡ không nổi... vậy Hiến Công tiền bối ngài thử dùng tư thế độ kiếp “ôm đầu sợ hãi” xem sao.”
“Ể?”
Hiến Công Cư Sĩ sửng sốt khó hiểu.
Là sao? Bảo hắn thể hiện sự run sợ trước thiên kiếp ư?
“Đây là phương pháp độ kiếp của ngàn năm đệ nhị, tam, tứ thánh đấy. Nếu thật sự không có cách nào đối mặt với bom nguyên tử thiên kiếp, vậy tiền bối ngài thử ngồi xuống ôm đầu, run rẩy hết sức xem sao... không chừng có thể vượt qua kiếp nạn này cũng nên.”
Vũ Nhu Tử giải thích.
Hiến Công Cư Sĩ:
“...”
Cả ngàn năm đệ nhị, tam, tứ thánh đều xuất hiện rồi ư? Trong mấy ngày hắn độ kiếp ngắn ngủi, rốt cuộc thế giới bên ngoài đã xảy ra biến hóa kinh người gì vậy?
Bỗng dưng Hiến Công Cư Sĩ có loại ảo giác bản thân mới chui từ trong rừng rú ra, chợt phát hiện thế giới bên ngoài đã tiến vào thời đại vũ trụ vậy.
Đã vậy lúc này cũng không có ai trong nhóm Cửu Châu số 1 đứng ra phản bác Vũ Nhu Tử. Dù sao vào mấy ngày trước, trong ngàn năm đệ nhị, tam, tứ thánh, hai người thì ôm đầu sợ hãi, một người thì dùng tư thế Orz độ kiếp, tư thế quá đặc biệt nên đã để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong lòng người xem, muốn quên cũng không quên được.
Chỉ có Tống Thư Hàng co giật khóe miệng, bởi vì chỉ có hắn biết rõ sự thật tại sao lúc đó Thất Sinh Phù Phủ Chủ, Thiên Nhai Tử Đạo Trưởng, Thường Viễn Tử tiền bối lại bày ra tư thế ôm đầu sợ hãi và Orz để độ kiếp. Tất cả là do con rối tinh phẩm trong tay hắn gây ra.
Sau khi suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng mở chức năng chat voice.
Bá Tống:
“Hiến Công tiền bối, ngài nhìn kỹ lại đi, thật sự là hầm phóng bom hạt nhân à?”
“Bá Tống? Là Tống Thư Hàng tiểu hữu đấy ư?”
Hiến Công Cư Sĩ vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn hầm phóng bom hạt nhân đã hoàn toàn ngưng tụ thành hình:
“Không sai đâu, lần trước sau khi xuất quan, ta đã bổ sung rất nhiều kiến thức về vũ khí hạt nhân thế nên chắc chắn không nhìn lầm được.”
“Tới rồi, bom nguyên tử đã bắn ra... Ta chết chắc rồi!”
Nói xong, Hiến Công Cư Sĩ thở dài một hơi, sau đó bắt đầu dốc hết sức chống đỡ những tầng kết giới mà mình đã bố trí.
Uy lực của bom nguyên tử thiên kiếp còn mạnh hơn bom nguyên tử thực tế nhiều. Hơn nữa sức nổ của bom nguyên tử thiên kiếp lần này cũng lớn hơn sức nổ của quả đã nổ hắn năm đó rất nhiều.
Mạng ta sắp tắt điện rồi!
Lúc này trong nhóm Cửu Châu số 1, Tống Thư Hàng suy tư một lát rồi nói:
“Có lẽ ta nên chúc mừng Hiến Công tiền bối tấn thăng Tôn Giả trước rồi.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“???”
“Mặc dù không biết tại sao trong thiên kiếp lục tấn thất của Hiến Công tiền bối lại xuất hiện bom nguyên tử thiên kiếp, nhưng nếu thật sự là bom nguyên tử thiên kiếp, chắc chắn uy lực đã vượt qua mức độ cho phép, như vậy sợ rằng không cách nào nổ tung trong hiện thế đâu.”
Tống Thư Hàng nói ra suy đoán của mình.
Tại sao lúc độ thiên kiếp Huyền Thánh bát phẩm, tu sĩ lại bị kéo vào trong không gian độc lập là thế giới thiên kiếp? Là vì lực tàn phá của thiên kiếp bát phẩm quá lớn, sẽ gây ra thiệt hại nặng nề cho hiện thế.
“Vậy nếu lỡ may quả bom nguyên tử thiên kiếp này có thể nổ thật thì sao?”
Lệ Chi Tiên Tử hỏi.
“Nếu như nó có thể nổ trong hiện thế, vậy thì chắc chắn uy lực của nó cũng sẽ bị giảm đến mức “không gây ra thiệt hại quá lớn cho hiện thế”. Thế thì sức nổ của nó sẽ nằm trong giới hạn mà Hiến Công tiền bối có thể tiếp nhận được.”
Tống Thư Hàng nói.
Trong thế giới hạch tâm của hắn tồn trữ rất nhiều bom nguyên tử thiên kiếp, hơn nữa bên Bạch Tôn Giả vẫn không ngừng chuyển bom nguyên tử mới vào. Tống Thư Hàng cũng không đi nghiên cứu sâu đống bom nguyên tử thiên kiếp này, nhưng thế giới hạch tâm là vật sở hữu của hắn, là thế giới tư nhân của hắn.
Mỗi khi nhàn rỗi nhàm chán hoặc là minh tưởng, Tống Thư Hàng thường thả ý thức quét qua thế giới hạch tâm, mà đã nhìn thế giới hạch tâm thì sẽ quét xem đống bom nguyên tử thiên kiếp kia. Cứ như thế, dần dần Tống Thư Hàng cũng hiểu biết chúng ở một mức nhất định.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu cảm thán:
“Nếu thật sự là vậy thì quá tốt rồi, mong là thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 chúng ta sẽ không bị giảm bớt nữa.”
Ba mươi năm trước, trong nhóm bạn tốt tu chân nho nhỏ bọn họ có một vị Lục Nhĩ Kiếm Quân. Lúc trùng kích cảnh giới Tôn Giả thất phẩm, hắn bị tâm ma quấn thân, tán thân trong hỏa kiếp. Mong rằng loại chuyện này sẽ không xảy ra lần nào nữa.
Lệ Chi Tiên Tử:
“[Icon cây nến] Hy vọng Hiến Công Cư Sĩ bình an vượt qua kiếp nạn này.”
Diệt Phượng Công Tử:
“[Icon cây nến] Hy vọng Thư Hàng tiểu hữu không đoán sai.”
Ta Là Con Tiểu Bạch Hạc Nơi Chân Trời:
“[Icon cây nên] Mặc dù rất không thích Tống tiểu hữu nhưng lần này ta cũng hy vọng hắn nói đúng. Chúc Hiến Công đạo hữu bình an.”
Sau đó các đạo hữu đang online trong nhóm Cửu Châu số 1 lần lượt gửi [icon cây nên], cầu phúc cho Hiến Công Cư Sĩ.
Tống Thư Hàng:
“...”
Do nhận được báo cáo của phân thân, dù bộn bề nhiều việc nhưng Hoàng Sơn Chân Quân vẫn cố gắng tranh thủ thời gian để online. Lúc thấy đoạn lịch sử chat này, khóe miệng hắn co giật liên hồi.
Hoàng Sơn Chân Quân mệt tim lắm rồi. Lần trước hắn đã nói với Lệ Chi Tiên Tử, icon cây nến không phải icon dùng để cầu phúc, đây là đang thắp nến trù ẻo Hiến Công Cư Sĩ chứ cầu phúc cái gì.
Diệt Phượng Công Tử:
“À đúng rồi, mới nãy Hiến Công tiền bối vẫn chưa nói hắn đang độ kiếp ở đâu. Có thể xác định vị trí của hắn, đi xem thử bây giờ hắn thế nào không? Sốt ruột chết mất.”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Diệt Phượng, phải kiên nhẫn, không chừng lát nữa Hiến Công tiền bối online thì sao?”
Diệt Phượng Công Tử:
“Nhưng chúng ta cũng không thể cứ ngồi chờ thế này, phải làm cái gì đó mới được.”
“Đừng nóng vội, các ngươi chờ chút, để ta xem thử có thể xác định vị trí tín hiệu mà Hiến Công đạo hữu mới vừa phát ra không. Vả lại Thư Hàng tiểu hữu nói rất có lý, ta cảm thấy lần này Hiến Công đạo hữu sẽ ổn thôi.”
Hoàng Sơn Chân Quân online, trầm giọng nói.
Hoàng Sơn Chân Quân vừa xuất hiện, các đạo hữu trong nhóm đã bình tĩnh lại. Trong nhóm Cửu Châu số 1, Hoàng Sơn Chân Quân có tác dụng như gậy như ý của Tôn Ngộ Không, trấn áp mọi quấy nhiễu, định thần bình tâm. Tuy hắn không phải là người có tu vi cao nhất trong nhóm, thế nhưng không ai có thể thay thế được vai trò của hắn.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Chừng năm phút sau.
Hoàng Sơn Chân Quân:
“Ổn rồi, không cần xác định tín hiệu nữa, Hiến Công đạo hữu bình an vô sự.”
“Fuck, rốt cuộc cũng có tín hiệu lại rồi.”
Hiến Công Cư Sĩ bật chat voice.
“Chúc mừng Hiến Công tiền bối đã độ kiếp thành công!”
Diệt Phượng Công Tử gửi lời chúc mừng.
“Chúc mừng Hiến Công tiền bối đã chứng đạo Tôn Giả!”
Lệ Chi Tiên Tử cũng chúc mừng.
Trong nhóm Cửu Châu số 1 lại có thêm một vị Tôn Giả mới và hai vị Huyền Thánh dỏm.
“Hiến Công tiền bối, sau khi củng cố cảnh giới xong, nhớ phải mời khách đấy nhé.”
Cuồng Đao Tứ Lãng nói.
Chỉ mới chốc lát, trong nhóm đã tràn đầy tiếng chúc mừng.
Quả thật... không ai hy vọng sẽ có tài khoản của vị đạo hữu nào trong nhóm đột nhiên offline vĩnh viễn cả. Thật sự là chẳng ai mong xảy ra chuyện đó xảy ra cả.
Chuyện sinh ly tử biệt chính là nỗi khổ thế gian, cho dù là một tu sĩ có đạo tâm kiên định cũng sẽ cảm thấy khổ sở.
“Cám ơn mọi người, đã khiến các ngươi phải lo lắng.”
Hiến Công Cư Sĩ nhanh chóng trả lời.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Hiến Công tiền bối, rốt cuộc ở cửa ải độ kiếp cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Quả bom nguyên tử kia có nổ tung không?”
Là tâm ma kiếp hay là bom thiên kiếp nổ thật nhưng sức nổ lại nằm trong phạm vị chịu đựng của Hiến Công tiền bối như lời Tống Thư Hàng tiểu hữu đã nói? Hay là nổ tung như pháo bông?
Các thành viên khác trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
“Nó nổ thật. Nói thật là ngay lúc bom thiên kiếp nổ tung, trái tim ta như nhảy ra khỏi lòng ngực, tóc gáy dựng đứng lên. Lúc bom nguyên tử thiên kiếp nổ tung, loại khí thế đó, loại uy áp đó, loại xung kích đáng sợ đó hoàn toàn không phải là thứ ta có thể chịu đựng nổi. Ta cứ tưởng rằng mình chỉ có thể nhắm mắt chờ chết, nhưng không ngờ sau khi bom nguyên tử thiên kiếp nổ tung hoàn toàn, lực sát thương tác động lên người ta lại... rất yếu, còn yếu hơn đợt quần thể máy bay chiến đấu oanh tạc trước đó rất nhiều. Đợt thiên kiếp này quá đáng sợ, đến bây giờ mà tim gan ta vẫn còn đang run rẩy đây. Trước hết để ta thu dọn dấu vết độ kiếp chút đã. Chư vị đạo hữu, chờ ta trở về Hoa Hạ lại nâng cốc chúc mừng cùng mọi người nhé!”
Hiến Công Cư Sĩ cười to nói.
××××××××××××××××
Trong thế giới hạch tâm, Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Sư phụ, Cật Qua Thánh Quân vẫn chưa xuất hiện ư?”
Tiểu Thải hỏi.
Chú thích:
(*) F-22 (Mỹ): Lockheed Martin F-22 Raptor (Chim ăn thịt) là máy bay tiêm kích thế hệ 5, 2 động cơ, một chỗ ngồi, sử dụng kỹ thuật “tàng hình”. Ban đầu, F-22 được thiết kế cho nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không, về sau được nâng cấp để tấn công mặt đất. Vì chi phí sản xuất quá cao (khoảng 350 triệu USD/chiếc) nên hiện chỉ có 187 chiếc F-22 được chế tạo cho Không lực Mỹ. (Nguồn: news.zing.vn)
Bạn cần đăng nhập để bình luận